Chương 236 Bán đấu giá Duyên Thọ dược tề

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bán đấu giá tiếp tục tiến hành, đấu giá sư cứ liên tục được thay đổi.

"Tiếp theo sẽ bán đấu giá hấp thu dược tề, dược tề này có tác dụng giúp vương huyết Hồn Thú tiến giai Hồn Vương."

Dịch Yên phu nhân chỉ giới thiệu đơn giản một chút, một đám tu sĩ đã bắt đầu kịch liệt ra giá.

Dược hiệu của bán Linh Nguyên dược tề không chắc chắn, dùng xong sẽ có độ nguy hiểm nhất định, nhưng hiệu quả của hấp thu dược tề thực chắc chắn.

Chỉ cần là Hồn Sủng Sư có tin tức linh thông một chút đều biết Ngân Sí Ong của Sở Diệp có thể thuận lợi tiến giai Hồn Vương là nhờ hấp thu dược tề, không cần Dịch Yên giới thiệu nhiều thì việc cạnh tranh mua hấp thu dược tề cũng thực gay cấn.

Cung Thần trong ở ghế lô uống trà, nói: "Chu Nghiệp cùng Long Hà cạnh tranh với nhau thật ghê!"

Nguyên Sương phu nhân cười cười, nói: "Đúng vậy!"

Chu Nghiệp có một đầu Cự Kình Vương, Cự Kình Vương có rất nhiều cá voi nhỏ, Long Hà có một đầu Cự Giải Vương, Cự Giải Vương thủ hạ có rất nhiều con cua nhỏ, Hồn Thú của hai người đều là vương huyết.

Chu Nghiệp cùng Long Hà tranh chấp một hồi, cuối cùng dược tề được Chu Nghiệp dùng mười lăm cây ngàn năm linh thảo lấy được.

......

"Tiếp theo sẽ bán đấu giá Long Lực dược tề, dược tề này có tác dụng ở tiểu giai vị Hồn Thú tiến giai, Hồn Vương Tam giai Hồn Thú dùng dược tề này sẽ tăng tam thành tỷ lệ thành công đột phá."

"Năm cây ngàn năm linh thảo."

"Bảy cây ngàn năm linh thảo."

"Hai cây Duyên Thọ Thảo thêm sáu cây ngàn năm linh thảo."

......

Trong ghế lô, Cung Khiếu ánh mắt dao động một chút, mắng một tiếng, "Vương bát đản."

Hắn đã từng thu mua Duyên Thọ Thảo đều không ai chịu bán, một hồi bán đấu giá lại khiến bọn họ lộ hết.

Cung Thần đạm nhiên nói: "Phụ thân không cần kích động, những người này nguyện ý bán Duyên Thọ Thảo cũng là chuyện tốt."

Cung Khiếu miễn cưỡng cười cười, nói: "Vi phụ hiểu."

Tuy rằng đã hiểu, nhưng đã từng là thứ cầu mà không được, bây giờ lại xuất hiện liên tục, tâm tình của Cung Khiếu vẫn có chút khác thường.

......

Giang Thượng ở trong ghế lô, sắc mặt có chút khó coi, "Những người này thật là......"

Duyên Thọ Thảo cũng là dược liệu cần có để luyện chế Duyên Thọ dược tề, hiệu quả của dược tề dùng Duyên Thọ Thảo cùng Thọ Sữa Ong Chúa luyện thành có thể chồng lên, chỉ là Duyên Thọ dược tề dùng nhiều, sẽ sinh ra kháng tính.

Dược tề dùng Duyên Thọ Thảo luyện chế có thể giúp Hồn Sủng Sư duyên thọ thêm 20 năm, nhưng nếu tu sĩ này đã dùng dược tề từ Thọ Sữa Ong Chúa luyện chế, có lẽ chỉ có thể duyên thọ mười năm, nhưng mười năm cũng không ít.

Nếu là Lâm Sơ Văn lại luyện chế cho Cung Khiếu một lọ Duyên Thọ dược tề nữa, thì Cung Khiếu còn sống tiếp.

Nghĩ đến Cung Khiếu trong thời gian ngắn không chết được, Giang Thượng liền có chút khủng hoảng cùng khó chịu nói không ra lời.

......

Bán đấu giá tiếp tục, mỗi một loại Địa giai dược tề xuất hiện đều khiến cho kịch liệt cạnh tranh nổ ra.

"Kế tiếp, muốn bán đấu giá chính là Duyên Thọ dược tề, dùng dược tề này có thể duyên thọ ba mươi năm."

Bán đấu giá sư vừa nói xong, một chúng tu sĩ phía dưới liền nghị luận sôi nổi.

Trên bán đấu giá danh sách rõ ràng viết Duyên Thọ dược tề, nhưng rất nhiều người vẫn có chút không tin đấu giá hội thật sự sẽ bán đấu giá nó.

"Thật là Duyên Thọ dược tề sao?" Lạc Phong nói.

Lạc Đông gật gật đầu, nói: "Thật sự, thoạt nhìn phẩm tướng cũng không tệ lắm."

Lạc Phong thực ngoài ý muốn nói: "Không nghĩ tới, thực sự bán đấu giá Duyên Thọ dược tề."

"Năm cây ngàn năm linh thảo."

"Bảy cây ngàn năm linh thảo."

"Chín cây ngàn năm linh thảo."

"......"

"Cực phẩm Hoàng Điệp Tinh Huyết."

Báo giá cực phẩm Hoàng Điệp Tinh Huyết vừa ra, bán đấu giá yên tĩnh trong phút chốc, Tiểu Thải có chút kích động phe phẩy cánh.

Sở Diệp đôi mắt dao động một chút, nói: "Chọn cái này đi......"

Hoàng Điệp Tinh Huyết giá trị cũng chỉ bảy tám cây ngàn năm linh thảo, nhưng đối với bọn họ, linh thảo dễ có được còn cực phẩm tinh huyết lại không thường có.

Huyết mạch Tiểu Thải có hơi thấp, sự nguy hiểm khi tiến Vương giai cũng có chút lớn, Hoàng Điệp Tinh Huyết có tác dụng đề cao tỷ lệ thành công tiến Vương giai của Tiểu Thải.

Duyên Thọ dược tề là Nguyên Thanh Phong lấy được. Ngay khi nhận được hắn đã một hơi uống hết.

Không ít người nhìn đến dược tề đã bị dùng, vẻ mặt tiếc hận.

"Cực phẩm Tinh Vũ Hoàng Điệp tinh huyết, không nghĩ tới Nguyên Thanh Phong lại có được bảo vật như thế này." Lạc Phong nói.

"Nguyên Thanh Phong tuổi tác không lớn, sao lại cần Duyên Thọ dược tề như thế?" Lạc Yên nói thầm.

"Lúc trước hắn có vào bí cảnh lại đột nhiên gặp ngụy biến, nghe nói phải thiêu đốt trăm năm thọ nguyên mới tránh được một kiếp, không thấy tóc đều bạc hết sao?" Lạc Phong giải thích nói.

Lạc Yên lắc lắc đầu, nói: "Coi như tên đó thông minh, lấy được liền trực tiếp uống hết, nếu mang theo dược tề đi ra ngoài, chỉ sợ nửa đường đã bị người cướp mất." Nguyên Thanh Phong chỉ là Hồn Sư Tứ giai, thực lực vẫn hơi kém. Nguyên gia tuy cũng có Hồn Vương, nhưng địa phương này thì cũng là ngoài tầm với.

Trong ghế lô, Cung Khiếu lắc lắc đầu, có chút ghen ghét nói: "Tiện nghi tiểu tử này."

Cung Khiếu thầm nghĩ: Hắn là một Hồn Vương tìm Duyên Thọ dược tề trên trăm năm cũng chưa có được, cuối cùng vẫn phải ké sự may mắn của nhi tử.

Nguyên Thanh Phong tham gia lần bán đấu giá này, lại vừa vặn liền có được.

......

Theo dược tề bị không ngừng được đưa ra, bán đấu giá cuối cùng cũng đến hồi kết.

"Loại dược tề cuối cùng rồi sao?" Đỗ Nghị hỏi.

Triệu Xuyên gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."

"Cố Thất dược tề, dược tề này thật thích hợp Nhung Viễn huynh!"

Nhung Viễn lắc lắc đầu, nói: "Đáng tiếc, ta không mua nổi."

Tác dụng của Cố Thất dược tề là củng cố Hồn Thất. Có vài Hồn Sủng Sư có Hồn Sủng tính tình khá dữ dằn, có đôi khi sẽ đánh sâu vào Hồn Thất, dẫn tới hồn thất của Hồn Sủng Sư bị hao tổn, mà một khi Hồn Thất bị hao tổn thì lực độ khống chế đối với Hồn Sủng của Hồn Sư cũng bị hạ thấp rất nhiều, thực lực cũng sẽ bị hạn chế.

"Hồn Thất của ta bị hao tổn cũng không nặng, dùng dược tề này có chút lãng phí."

Bán đấu giá Cố Thất dược tề cũng có nghĩa là đấu giá hội đã đến hồi kết nên cạnh tranh rất kịch liệt, cuối cùng dược tề được một người lấy 25 cây ngàn năm linh thảo lấy được.

Theo lọ dược tề bán đấu giá cuối cùng, bán đấu giá cũng chính thức kết thúc.

Trong ghế lô, Đỗ Nghị hít sâu một hơi, nói: "Thật kịch liệt!"

"Lâm tiền bối lần này phát tài rồi."

Bình Nghiêu tràn đầy hâm mộ nói: "Đây là sức ảnh hưởng của Địa giai Dược Tề Sư sao?"

Bọn họ liều sống liều chết, một năm cũng không chắc có thể tìm được một cây ngàn năm linh thảo, còn người ta chỉ bán đấu giá một lần liền có mấy trăm cây ngàn năm linh thảo, thật khiến người hâm mộ!

Triệu Xuyên vỗ vỗ ngực, vẫn không ổn định được nội tâm đang xao động, hắn có chút bị dọa bởi trận bán đấu giá này rồi.

......

Thiên Vũ lâu thuyền.

Liễu Huy được sắp xếp ở trong khoang thuyền tu dưỡng, "Lư Tống, tại sao trên thuyền lại như không có người thế?"

Lư Tống là đệ tử Liễu Trần, cũng coi như sư huynh của Liễu Huy.

Thiên Vũ lâu thuyền thập phần xa hoa, điều kiện nơi ở cũng không kém so với khách điếm xa hoa ở Thiên Nhàn Đảo.

Trên thuyền có trên trăm phòng, bình thường đa số tu sĩ sẽ ở trong khoang thuyền nghỉ ngơi, nhưng hiện giờ mọi người đều đi ra ngoài, trên thuyền mới quạnh quẽ.

"Bọn họ đều đi tham gia đấu giá hội." Lư Tống nói.

Liễu Huy cau mày, nói: "Đấu giá hội? Đấu giá hội gì?"

Lư Tống liếc Liễu Huy một cái, nói: "Cung Thầncùng Lâm Sơ Văn tổ chức đấu giá hội."

Liễu Huy nghe được lời Lư Tống nói, ánh mắt có chút hung ác nham hiểm.

"Có danh sách bán đấu giá sao? Cho ta xem." Liễu Huy trầm mặc một hồi liền nói.

Lư Tống lấy một phần danh sách đưa cho Liễu Huy, hắn nhìn đến Duyên Thọ dược tề trên danh sách, giận đến nỗi hai tròng mắt đỏ bừng.

Thương thế của Liễu Huy rất nặng, nhưng sau khi sử dụng dược tề giảm đau, đau đớn trên miệng vết thương cũng đã không rõ ràng như vậy.

Tuy rằng trên người đã ngừng đau xót, nhưng trong lòng Liễu Huy chỉ còn lại lạnh lẽo, Liễu Huy chưa bao giờ nghĩ đến chính mình sẽ chật vật như thế này.

Trong quá khứ quan hệ của Liễu Huy cùng Cung Thần không tồi, nhưng trên thực tế, Liễu Huy vẫn luôn thực ghen ghét Cung Thần.

Liễu Trần đối xử với Liễu Huy không tồi, nhưng kém hơn quá nhiều so với Cung Khiếu đối xử Cung Thần, một bên là chất nhi, một bên là nhi tử, rốt cuộc là không giống nhau.

Sau khi Cung Thần xảy ra chuyện, Liễu Huy ngoài miệng thường xuyên an ủi Cung Thần, trong lòng nhưng vẫn vui sướng khi người gặp họa.

Liễu Huy không nghĩ tới, Cung Thần gặp đại họa như vậy còn có thể thành công lui thân, ở Thiên Nhàn Đảo tiêu dao độ nhật, còn cưới nhiều lão bà như hoa như ngọc.

Chuyện Liễu Huy ngủ với phu nhân Cung Thần, ngay từ đầu hắn còn có chút khẩn trương, nhưng xem sự tình không bại lộ, trong lòng cũng bắt đầu tràn ngập khoái cảm cấm kỵ.

Cung Thần có phụ thân là Hồn Vương hậu kỳ phụ thân lại như thế nào, còn không phải bị hắn đùa giỡn xoay vòng vòng.

Liễu Huy nhắm mắt lại, nắm chặt tay, trong lòng tràn ngập thù hận, Cung Thần nhất định là đã biết cái gì mới ra tay với hắn, khiến tiền đồ hắn hủy hết.

Lúc trước Liễu Huy nghe lén được Cung Thần là Huyền Âm Chi Thể, thực lực sẽ không tăng trưởng nữa, không ít lần lén trào phúng Cung Thần là phế vật, hiện giờ hắn như thế này, lại còn phế hơn so với Cung Thần. Trong lòng Liễu Huy tràn ngập hối hận, lại không phải hối hận đeo nón xanh cho Cung Thần, mà là hối hận chính mình không đủ cẩn thận, khiến Cung Thần nhìn ra manh mối.

......

Liễu Huy nói chuyện cùng Lư Tống, bên ngoài khoang thuyền truyền tới âm thanh rộn ràng nhốn nháo.

"Bán đấu giá lần này thật đúng là xuất sắc."

"Nếu những dược tề đó thật do Lâm Sơ Văn luyện chế thì hiệu suất luyện dược tề của hắn không thấp."

"Có lẽ là thiên tài đi, thiên tài cùng người thường rốt cuộc là không giống nhau."

"Đáng tiếc, lần này không mang đủ tiền, muốn tranh mua cũng chưa có tư cách."

"......"

Rất nhiều tu sĩ cũng chưa nghĩ đến sẽ có lần bán đấu giá này, thật sự không kịp chuẩn bị.

"Cư nhiên sẽ bán đấu giá Duyên Thọ dược tề, xem ra là thật sự không thiếu."

"Đại khái là sẽ không thiếu đi, lần này bán đấu giá lại thu được không ít Thọ Sữa Ong Chúa cùng Duyên Thọ Thảo, bằng bản lĩnh của Lâm Sơ Văn, muốn luyện chế thêm mấy lọ Duyên Thọ dược tề cũng là chuyện dễ như trở bàn tay."

"Điều này cũng đúng, như thế xem ra thuật luyện dược tề của Lâm thiếu hẳn là còn trên Liễu Trần đại sư."

"Hẳn là cao hơn Liễu Trần đại sư, bằng không Cung Khiếu tiền bối cũng sẽ không nể trọng Lâm Sơ Văn như thế."

"......"

Tiếng đàm luận của chúng tu sĩ cuồn cuộn không ngừng truyền vào tai Liễu Huy, trên Thiên Vũ lâu thuyền có không ít tu sĩ hậu trường sau lưng không nhỏ, mọi người nói chuyện cũng có chút không kiêng nể gì.

Liễu Huy cắn răng, thầm nghĩ: Những người này nói liền nói, vì cái gì luôn là lấy thúc thúc ra để so sánh, cố ý, bọn người kia là cố ý nói cho hắn nghe.

Cửa phòng Liễu Huy cũng không đóng cửa, Nguyên Thanh Phong đi qua cửa của Liễu Huy, đi chậm rãi như tản bộ.

Liễu Huy nhìn đến Nguyên Thanh Phong, trong lòng có chút hụt hẫng, từ cuộc trò chuyện của vài người, hắn đã biết Nguyên Thanh Phong được đến Duyên Thọ dược tề.

Cung Khiếu lúc trước đưa thúc thúc mười mấy phần Thọ Sữa Ong Chúa, đều bị thúc thúc luyện hỏng rồi.

Trên thực tế, có một bộ phận Thọ Sữa Ong Chúa cũng không có luyện hủy, mà bị thúc thúc giấu đi. Hải Long Cung cùng các thế lực đều không hy vọng Cung Khiếu sống nữa, thúc thúc tự nhiên không thể luyện chế thành công, Cung Khiếu cũng là lão hồ đồ, lại hy vọng có thể duyên thọ thành công.

Không nghĩ tới, lão lơ mơ Cung Khiếu này lại còn có thể gặp gỡ Lâm Sơ Văn còn lơ mơ hơn.

Lâm Sơ Văn tên ngốc này, đại khái không biết hắn đã đắc tội bao nhiêu thế lực đi.

"Liễu thiếu không có việc gì đi, có tốt hơn không?" Nguyên Thanh Phong hỏi.

Liễu Huy rầu rĩ nói: "Khá hơn nhiều."

Nguyên Thanh Phong gật gật đầu, nói: "Khá hơn nhiều là được, đáng tiếc, nếu không phải Liễu thiếu bị thương thì có thể tham gia đấu giá hội, lần này đấu giá hội xuất hiện không ít Địa cấp dược tề, thật khiến mọi người mở rộng tầm mắt."

Liễu Huy lạnh mặt, nói: "Nguyên thiếu thích là được, ta không thiếu dược tề." Thúc thúc hắn là Địa cấp Dược Tề Sư, nếu hắn đi mua dược tề của Lâm Sơ Văn thì chẳng phải là đánh vào mặt của thúc thúc sao?

"Cũng không thể nói như thế, ngoài Duyên Thọ dược tề thì còn xuất hiện nhiều loại dược tề khác, có những dược tề chắc Liễu thiếu vẫn chưa có đâu." Nguyên Thanh Phong nói.

Liễu Huy gắt gao nắm chặt tay, không nói gì, Nguyên Thanh Phong nhắc tới Duyên Thọ dược tề, rõ ràng là châm chọc.

Nguyên Thanh Phong lại không nghĩ cứ bỏ qua như vậy, "Đúng rồi, xuất hiện một loại dược tề trị liệu rất lợi hại, đáng tiếc, túi tiền của vi huynh cũng không nhiều, vô lực đấu giá, nếu không đưa cho Liễu huynh, có khi Liễu huynh đã khỏi rồi."

"Liễu thiếu nghỉ ngơi cho tốt, ta đi trước." Nguyên Thanh Phong đứng lên nói.

Liễu Huy căng khuôn mặt, không nói gì, lạnh lùng nhìn theo Nguyên Thanh Phong rời đi.

Thúc thúc đã từng luyện chế Băng Hoàn dược tề phụ trợ Băng hệ Hồn Thú tiến giai, lúc ấy tổng cộng được ba phần, Nguyên gia muốn dùng số tiền lớn mua một phần lại bị thúc thúc cự tuyệt, có lẽ cũng vì vậy làm Nguyên gia ghi hận trong lòng.

_______

Dạo này đi học lại nên kiểm tra liên tục 😢, không có thời gian dịch nên mong mọi người thông cảm :((((. Làm hơi vội, mọi người kiểm tra lỗi typo dùm mình nhaaa. Iuu nhiều ạ ❤️><

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro