Chương 240 Nội tình việc đánh Dược Tề Sư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thiên Nhàn Đảo.

Thuyền của Cửu Đỉnh Lâu chậm rãi cập bờ.

"Liễu dược sư, tới rồi." Liễu Trần đi theo thương thuyền của Cửu Đỉnh Lâu tới Thiên Nhàn Đảo.

Gần đây Thiên Nhàn Đảo có không ít Hồn Sư lợi hại đến khai phá vùng cấm, rất nhiều Hồn Sư thu được không ít tài nguyên tốt, Cửu Đỉnh Lâu cũng mở thêm ở chỗ này mấy cửa tiệm.

Liễu Trần và Hồn Vương Cửu Đỉnh Lâu - Giang Dự cùng lên bờ.

Giang Dự liếc Liễu Trần một cái, sắc mặt có chút cổ quái nói: "Thành chủ phủ hình như không phái người tới, có lẽ là có việc trì hoãn."

Lúc đầu Giang Dự cho rằng nhờ quan hệ của Liễu Trần và Cung Khiếu, thể nào cũng nên phái người tới đón tiếp, không nghĩ tới một người cũng không có.

Giang Dự thầm nghĩ: Nghe nói bởi vì Liễu Huy mà con dâu Cung Khiếu bị dọa sinh non, chẳng lẽ là vì chuyện này nên có mâu thuẫn sao? Nhưng việc này hình như cũng không thể trách Liễu Huy được, ai biết sẽ có chuyện ngoài ý muốn như vậy đâu.

Hay là, Cung Khiếu bây giờ quen được Lâm Sơ Văn, không dùng được Liễu Trần nên mới không quan tâm hắn ta nữa. Như thế thì Cung Khiếu tựa hồ có hơi vô tình nghĩa, nhưng cũng phải nói là Liễu Trần hơi vô dụng, vài thập niên đều không luyện thành Duyên Thọ dược tề, Lâm Sơ Văn thì khác, Duyên Thọ dược tề nhiều đến nỗi có thể lấy ra bán đấu giá. So sánh hai người thì chênh lệch đúng là có chút lớn.

Liễu Trần nhìn đến ở xa xa, phía đông Nhàn Vương Thành linh quang tận trời, pháo mừng nổ vang.

Mấy chỉ hỏa điểu cùng chim tước trăm màu tước ở trên không nhẹ nhàng khởi vũ, cảnh tượng phải nói là hoành tráng.

"Đó là nơi nào? Thành chủ phủ sao?" Liễu Trần nhíu mày nói.

Giang Dự lắc đầu, nói: "Hình như không phải, Thành chủ phủ ở phía tây."

Giang Dự tùy tay kéo một Hồn Sư dò hỏi tình huống.

"Giang tiền bối, ngươi hỏi bên kia sao? Bên kia là Thư gia đang chúc mừng."

Giang Dự có hứng thú hỏi, "Thư gia? Thư gia nào? Chúc mừng cái gì?"

"Thư gia, chính là tam kiệt Thư gia! Lúc đầu Thư gia có ba Cửu giai Hồn Sư, là đại gia tộc đứng đầu ở Thiên Nhàn Đảo, trước đó không lâu Thư gia tiểu thiếu gia mua được Duyên Thọ dược tề cùng Thiên Nguyên Phá Chướng dược tề của Lâm Sơ Văn, Thư Sơn tiền bối cũng vì vậy mà tiến giai Hồn Vương, vận khí thật tốt!" Hồn Sư bị hỏi chuyện hai tròng mắt sáng lên, trong mắt toàn là hâm mộ.

Liễu Trần nghe được Hồn Sư kia nói, sắc mặt hơi trầm xuống.

Giang Dự thầm nghĩ: Duyên Thọ dược tề? Lại là Duyên Thọ dược tề, Cung Khiếu tìm Duyên Thọ dược tề nhiều năm không được, nhưng bây giờ Duyên Thọ dược tề lại như bán đầy đường vậy.

"Nghe nói, lúc trước Lâm dược sư phía vì không có chứng nhận Dược Tề Sư nên không thể mở cửa hàng bán dược tề, mới mở một quán trà, lại cũng bởi vì trà quá quý mà bị cho là hắc điếm, nhưng Thư Tùng An mỗi ngày vẫn đi trà lâu nên được Lâm Sơ Văn coi trọng."

"Tấm tắc, tên Thư Tùng An này thật là may mắn, nếu sớm biết ta cũng mỗi ngày đi trà lâu uống trà." Mười vạn một bình trà đúng là có hơi đắt, nhưng có thể nhân cơ hội nhận thức Địa cấp Dược Tề Sư, thật sự lợi hơn hại. Hiện tại trong thành rất nhiều người đều nói Thư Tùng An tuệ nhãn như châu, Thư Tùng An có thể có ánh mắt gì chứ? Tên bại gia tử này rõ ràng là mèo mù vớ phải cá rán.

"Thư gia hình như rất náo nhiệt!" Giang Dự nói.

"Đó là tự nhiên!" Hồn Sư bị hỏi chuyện cũng không biết Liễu Trần, chỉ lo nói: "Thư gia lão thái gia mặt mũi lớn đâu, Cung Khiếu tiền bối, Sở Diệp tiền bối, Lâm Sơ Văn Lâm dược sư, Đường Thiên Túng tiền bối đều chạy tới chúc mừng."

Cung Khiếu, Đường Thiên Túng là Hồn Vương lâu năm, chiến lực cũng thuộc hàng đầu, Sở Diệp không đến 30 tuổi liền sở hữu hai chỉ Vương thú, tiền đồ vô lượng, Lâm Sơ Văn càng không cần phải nói, đã là Hồn Vương cường giả lại là Địa giai Dược Tề Sư, thân phận tôn quý.

Tuổi của Thư gia lão gia tử không nhỏ, dù có tiến giai Hồn Vương thì trong Hồn Vương cũng là lót đế.

Bây giờ tứ đại Hồn Vương chạy tới chúc mừng, thật sự là quá có thể diện.

Giang Dự cau mày, thầm nghĩ: Mấy người Hồn Vương này vì ăn mừng cho một tân tấn Hồn Vương mà bỏ Liễu Trần sang một bên sao? Như vậy xem ra, mặt mũi Liễu Trần hình như cũng không lớn như trong tưởng tượng của hắn!

Giang Dự thấy Liễu Trần sắc mặt không tốt, phất phất tay, cho người bị hỏi chuyện đi.

"Liễu dược sư, không bằng đi trước chúng ta cửa hàng đi."

Liễu Trần cùng Cung Khiếu giao tình không thấp, Giang Dự còn cho rằng Liễu Trần tới khẳng định là ở trong Thành chủ phủ, nhưng người Thành chủ phủ cũng chưa tới, có lẽ Liễu Trần cùng Cung Khiếu có mâu thuẫn gì cũng nói không chừng.

......

Thư gia, chiêng trống vang trời, pháo tề minh.

"Tùng An, mặt mũi ngươi cũng quá lớn, Cung Khiếu, Lâm dược sư đều đang ăn mừng." Dư Trúc vỗ mạnh Thư Tùng An bả vai nói.

Thư Tùng An bồi gương mặt tươi cười, nói: "Đều là các vị tiền bối nể tình!"

Thư Tùng An trong lòng bất ổn, vốn dĩ gia gia tiến giai việc này là định làm đơn giản, kết quả là thành chủ, Sở tiền bối đều nói muốn tới, liền không có biện pháp.

Trên thực tế, ngày tổ chức tiệc ăn mừng cho gia gia là Cung Thần chọn, Thư Tùng An cũng không nghĩ nhiều, Cung Thần nếu chọn ngày, hắn tự nhiên là phải cho mặt mũi, bất quá, hiện tại hắn đã biết, hôm nay là Liễu Trần đến Thiên Nhàn Đảo nhật tử.

Thư Tùng An ở trong lòng thở dài, thầm nghĩ: Cung Thần cùng Liễu Trần sợ là sinh hiềm khích.

"Tùng An, gia gia ngươi cùng Đường Thiên Túng tiền bối cũng có giao tình sao?" Dư Trúc hỏi.

Thư Tùng An có chút khẩn trương nói: "Cũng không có! Đường tiền bối nể tình mới đến cổ động."

Thư Tùng An có chút chột dạ nhìn Đường Thiên Túng, thầm nghĩ: Đường Thiên Túng sẽ không biết hắn lúc trước nói bậy y đi, Thư Tùng An cho là Đường Thiên Túng sẽ đến có thể là xem mặt mũi của Lâm Sơ Văn, sau khi Lâm Sơ Văn tiến giai Hồn Vương liền ru rú trong nhà, bình thường rất khó gặp được.

Thư Sơn lão gia tử rất là hưng phấn, lão gia tử cả đời cũng chưa nở mày nở mặt như vậy, liền uống lên mười mấy vò rượu.

Thư gia bên kia lễ mừng làm vô cùng náo nhiệt, so sánh thì chuyện Liễu Trần đã đến liền có vẻ có chút vô thanh vô tức.

Địa giai Dược Tề Sư ở nơi nào cũng là chúng tinh phủng nguyệt, nhưng Liễu Trần ở Thiên Nhàn Đảo lại có chút không nổi tiếng.

Sau khi Cung Thần ngầm truyền lời, người Thiên Nhàn Đảo đều biết là Liễu Trần luyện hỏng mười mấy phân Thọ Sữa Ong Chúa của Cung Khiếu, dẫn tới Cung Khiếu suýt nữa duyên thọ vô vọng, mà Duyên Thọ dược tề Lâm Sơ Văn luyện chế lại rất nhiều, chẳng những Cung Khiếu duyên thọ thành công, còn có dư lấy ra bán đấu giá, Thư gia lão gia tử cũng được lợi.

So sánh một chút liền biết ai cao ai thấp.

Tuy rằng nói, Dược Tề Sư luyện chế dược tề vốn dĩ liền có tỷ lệ thất bại nhất định, nhưng mười mấy phân Thọ Sữa Ong Chúa vẫn là hơi nhiều một chút, Cung Khiếu không đau lòng cũng có thật nhiều người trên Thiên Nhàn Đảo đau lòng dùm hắn.

Địa cấp luyện dược sư khó tìm, Địa giai linh thảo cũng khó tìm, ai cũng không hy vọng chính mình sưu tầm linh thảo bị lãng phí vô ích.

......

Thành chủ phủ.

"Thiếu chủ đã trở lại." Nguyên Sương phu nhân đón tiến lên.

Cung Thần gật gật đầu, nói: "Bên kia thế nào?"

"Liễu Trần đã tới rồi, ở vào Cửu Đỉnh Lâu, chúng ta Thành chủ phủ không đi nghênh đón, hắn chỉ sợ có chút không thoải mái." Nguyên Sương phu nhân nói.

Cung Thần tùy ý ngồi xuống, nói: "Liễu Trần chính là bị chiều hư."

Thiên Hải Vực Dược Tề Sư thưa thớt, Dược Tề Sư đều bị nâng thành cao ngạo, tên Liễu Trần này làm chuyện đó còn dám tới, thật nghĩ phụ thân sẽ không thu thập hắn sao?

"Thiếu chủ, chúng ta tiếp theo làm gì?"

Cung Thần nhàn nhạt nói: "Không cần để ý tới hắn, tùy hắn đi."

Theo tin tức hắn thu thập được, Liễu Trần không tin Lâm Sơ Văn có thể chế ra dược tề cao cấp đến vậy, cho nên xem người ta thành kẻ lừa đảo. Nếu gã đã đến Thiên Nhàn đảo nghỉ ngơi thì cũng nên biết việc nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên .

So với Lâm Sơ Văn, Liễu Trần thật kém quá xa.

......

Thiên Hà hoa lâm.

"Cung đạo hữu sao lại tới đây?" Lâm Sơ Văn vừa rót một ly trà cho Cung Khiếu vừa hỏi.

"Ta lần này tới thực ra là được người nhờ vả." Cung Khiếu nói.

Lâm Sơ Văn có chút tò mò nói: "Được người nhờ vả?"

Cung Khiếu gật gật đầu, nói: "Ta được Đường Thiên Túng đạo hữu nhờ nên mới đến đây."

"Đường Thiên Túng đạo hữu sao? Lúc trước ở yến hội của Thư gia lão gia tử thấy được, thật đúng là phong độ bất phàm!" Lâm Sơ Văn thuận miệng nói.

Cung Khiếu cười cười, nói: "Đường đạo hữu nói hắn ra giá cao, Lâm thiếu lại không tiếp hắn giao phó, có lẽ là nghe được vài lời đồn đãi, lòng có cố kỵ."

"Thù lao Đường đạo hữu đưa ra đúng thật là mê người, nhưng Linh Phách Ngưng Tâm dược tề luyện chế khó khăn cực cao, sợ là sẽ chậm trễ việc của Đường đạo hữu." Lâm Sơ Văn nói.

Thù lao Đường Thiên Túng đưa ra đúng là rất cao, nhưng dược tề này liên quan đến sinh tử của nữ nhi đối phương, thật sự có chút phỏng tay.

Thương Long tinh huyết tuy rằng là thứ tốt, nhưng đối với hai người thì đây cũng không phải vật nhất định phải có.

Đối với Lâm Sơ Văn mà nói, nhận nhiều hơn hai đơn sinh ý cũng giống nhau, nguy hiểm cũng càng ít hơn một chút.

Cung Khiếu cười cười, lo chính mình nói: "Đường huynh đã từng đi tìm hai Dược Tề Sư luyện chế Linh Phách Ngưng Tâm dược tề, tên Dược Tề Sư thứ nhất nói như rồng leo, làm như mèo mửa, khoe khoang rằng có năm thành tỷ lệ luyện chế ra thành phẩm, kết quả người này đến hàn hỏa là yêu cầu cơ bản để luyện chế Linh Phách Ngưng Tâm dược tề cũng không biết, lãng phí vô ích của Đường huynh tam phân dược liệu, bị Đường huynh đánh cho một trận."

"Trình độ của tên Dược Tề Sư thứ hai thì cao hơn một chút, nói với Đường huynh có chín thành nắm chắc luyện chế ra dược tề, nhưng hắn muốn Linh Long Thiên Chi làm thù lao, nếu luyện chế không được thì thù lao không lấy. Vì thế Đường huynh thâm nhập vùng cấm, cửu tử nhất sinh mới tìm được Linh Long Thiên Chi, kết quả dược tề luyện chế vẫn thất bại, lại lần nữa lãng phí tam phân dược liệu."

"Đường huynh bởi vì thất vọng nên muốn lấy lại thù lao, Linh Long Thiên Chi lại bị tên Dược Tề Sư kia dùng hết, Đường huynh trong cơn giận dữ, nên đánh tên Dược Tề Sư kia một trận."

"Người của Dược Tề Sư hiệp hội ai cũng đều ngang ngược vô lý, rải rác tin tức nói Đường huynh tính tình dữ dằn, không tôn trọng Dược Tề Sư, kể từ đó thật ra không có người dám vì hắn luyện chế dược tề."

"......"

Lâm Sơ Văn híp mắt mắt, nói: "Nói như thế thì vị này Đường đạo hữu thật là xui xẻo!"

Cung Khiếu gật gật đầu, nói: "Đúng vậy! Ý của Đường đạo hữu là hy vọng Lâm thiếu ra tay, vô luận kết quả như thế nào, hắn đều nhận, thù lao cũng sẽ không lấy lại."

Lâm Sơ Văn nhìn Cung Khiếu, nói: "Cung tiền bối cũng hy vọng ta ra tay sao?"

Cung Khiếu sửng sốt một chút, không dự đoán được Lâm đạo hữu sẽ hỏi như vậy, nói: "Ta cảm thấy Lâm tiểu hữu nếu là có tam thành nắm chắc thì có thể ra tay, Lâm thiếu cũng không cần lo lắng hắn sau khi thất bại trở mặt, nếu hắn xong việc thật sự trở mặt, ta sẽ vì Lâm dược sư chặn lại."

Theo một ý nghĩa nào thì Cung Khiếu và Đường Thiên Túng có thể nói là đồng bệnh tương liên, Cung Khiếu bị đông đảo thế lực liên hợp chống lại, không chiếm được Duyên Thọ dược tề, mà Đường Thiên Túng bị đông đảo Dược Tề Sư liên hợp chống lại, không chiếm được Linh Phách Ngưng Tâm dược tề, Cung Khiếu có chút đồng tình với Đường Thiên Túng.

Lâm Sơ Văn trầm ngâm một hồi, gật gật đầu, nói: "Ta đã biết, ta sẽ nhận."

Cung Khiếu cười cười, nói: "Như thế, liền làm phiền Lâm dược sư."

Lâm Sơ Văn cười khổ một chút, nói: "Không nhất định có thể thành công đâu."

Cung Khiếu cười cười, nói: "Lâm thiếu ra tay, so với Địa giai Dược Tề Sư khác thì tỉ lệ thành công cao hơn rất nhiều, nếu thất bại cũng chỉ có thể trách Đường chất nữ thời vận không tốt."

Lâm Sơ Văn lắc lắc đầu, nói: "Tiền bối quá đề cao, ta chỉ là một tân tấn Dược Tề Sư, so với những lão tiền kia còn kém xa."

Cung Khiếu cười cười, nói: "Lâm thiếu thiên phú cao, nhiều Dược Tề sư danh tiếng hiện tại tuổi tác càng cao tính tình càng kém chứ kỹ thuật luyện dược lại không tăng lên được chút nào."

Lâm Sơ Văn: "......" Cung Khiếu đang nói Liễu Trần sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro