Chương 245 Thiên Dụ Thảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong phòng dược tề của Liễu Trần.

"Sư phụ." Liễu Bắc đi vào dược tề thất, thấp giọng gọi một tiếng.

Trong khoảng thời gian này tính tình Liễu Trần ngày càng khó ở, mấy đồ đệ bị Liễu Trần động một chút quát lớn trách phạt, hành sự đều cẩn thận rất nhiều.

"Xảy ra chuyện gì?"

Liễu Bắc căng da đầu nói: "Tuyết Vương lấy được Cộng Minh dược tề, nữ nhi Tuyết Vương đã thành công khế ước Băng Phượng."

Liễu Trần híp mắt mắt, lạnh như băng nói: "Lâm Sơ Văn làm sao?"

Liễu Bắc gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Liễu Trần cười lạnh một tiếng, nói: "Lâm Sơ Văn làm như vậy là đào mồ chôn mình, Dược Tề Sư hiệp hội nhất định sẽ ra tay."

Liễu Trần siết chặt nắm tay, trong khoảng thời gian này Liễu Trần vẫn luôn luyện chế dược tề, linh thảo tồn kho cũng đã tiêu hao gần hết mà một phần thành phẩm dược tề đều không luyện được, Liễu Trần gần như đã xác định việc hắn mất đi khả năng luyện dược.

Hiện tại mặc dù là Huyền cấp dược tề, hắn cũng rất khó luyện chế ra, nghĩ đến về sau cần dược tề chỉ có thể mua của Dược Tề Sư khác, Liễu Trần liền cảm thấy trời sập đất lún.

Liễu Trần hận Lâm Sơ Văn gần chết, cảm thấy không có Lâm Sơ Văn thì Cung Thần sẽ không biết chân tướng, Cung Khiếu cũng sẽ không trở mặt với hắn, dược tề thuật hắn bị phế tất nhiên cũng do bút tích của Lâm Sơ Văn.

Liễu Trần gấp không chờ nổi muốn nhìn đến Lâm Sơ Văn bị phế, như thế thì tâm tình của hắn mới có thể bình phục một ít.

Liễu Bắc nhìn Liễu Trần, trong lòng có chút cạn lời, Liễu Bắc âm thầm cảm thấy Liễu Trần chú ý Lâm Sơ Văn như vậy có chút tự mình chuốc lấy cực khổ.

Tuy rằng Dược Tề Sư hiệp hội lén lút ban bố thông cáo nhằm vào Lâm Sơ Văn nhưng hình như đối với Lâm Sơ Văn không ảnh hưởng gì, bình thường vẫn có người chạy đi tìm Lâm Sơ Văn luyện chế dược tề, danh khí của hắn cũng ngày càng lớn.

Dược Tề Sư hiệp hội tuy rằng thế lực cực đại, nhưng người xem Dược Tề Sư hiệp hội không vừa mắt cũng có một khối, một vài người lúc đầu còn không biết Lâm Sơ Văn là ai, sau khi Lâm Sơ Văn bị Dược Tề Sư hiệp hội nhằm vào, rất nhiều người còn muốn thấy phong thái của Lâm Sơ Văn.

"Tử Liên ta bảo ngươi tìm đâu rồi?" Liễu Trần hỏi.

Liễu Bắc ngượng ngùng nói: "Còn chưa lấy được."

Liễu Trần lập tức giận tím mặt, vung tay áo đánh Liễu Bắc văng ra ngoài, "Việc nhỏ như thế còn làm không xong, cần ngươi làm gì nữa?"

Liễu Bắc vội vàng nói: "Là đồ nhi làm việc bất lợi, sư phụ cho ta một chút thời gian, thực nhanh sẽ thu thập được."

Liễu Trần âm trầm, nói: "Nhanh lên."

"Vâng vâng vâng." Liễu Bắc khom người lui đi ra ngoài.

......

Liễu Bắc từ dược tề thất đi ra, xoa mồ hôi lạnh trên mặt, tâm tình có chút không xong.

Liễu Bắc gặp Hứa Thanh Y ở trong sân.

"Liễu Bắc sư huynh, huynh không sao chứ?" Hứa Thanh Y đi lên trước nói.

"Là Thanh Y sư muội sao! Ta không sao." Liễu Bắc đánh giá sắc mặt Hứa Thanh Y, nhăn mày, nói: "Sư muội, sắc mặt muội không tốt lắm!"

Hứa Thanh Y có chút buồn bực nói: "Ta mới đi chăm sóc Liễu Huy."

"Bị Liễu Huy sư huynh mắng sao?"

Hứa Thanh Y gật đầu, nói: "Đúng vậy! Tính tình sư huynh ngày càng táo bạo."

Liễu Bắc thầm nghĩ: Trong đám bọn họ, Liễu Huy vốn là người có trình độ luyện dược tối cao, nhưng bây giờ hai chân hắn bị phế, nguyên khí đại thương, khả năng luyện dược cũng mất đi. Có thể là vì chịu đả kích quá lớn, tính tình Liễu Huy trở nên dị thường táo bạo, mấy Dược Tề Sư học đồ chăm sóc Liễu Huy cũng đều bị thương.

"Sư huynh bị sư phụ quát sao?" Hứa Thanh Y hỏi.

Liễu Bắc có chút bất đắc dĩ nói: "Là ta không làm được việc."

Hứa Thanh Y đè thấp thanh âm nói: "Sư huynh, bên ngoài nói sư phụ luyện dược tẩu hỏa nhập ma, bị phản phệ mất đi khả năng luyện dược."

Liễu Bắc cau mày, nói: "Nói cẩn thận."

Hứa Thanh Y có chút ủy khuất nói: "Sư phụ xác thật rất kỳ quái! Huynh không cảm thấy vậy sao?"

Liễu Bắc thầm nghĩ: Đúng là sư phụ trở nên rất kỳ quái, tuy Liễu Trần cực lực che giấu, nhưng hắn thực dễ có thể cảm giác được Liễu Trần hiện giờ rất nôn nóng. Liễu Bắc cảm thấy Liễu Trần giống một núi lửa sắp phun trào, cứ tiếp tục như vậy thì chỉ sợ bọn họ sẽ bị dung nham phun trào đốt cháy thành than.

"Sư huynh, sư phụ có thể bị Cung Khiếu tính kế, ta nghe nói, sư phụ cố ý luyện hỏng Duyên Thọ dược tề, bị Cung Khiếu biết nên ghi hận trong lòng."

Liễu Bắc cau mày, nói: "Đừng nói bậy, quan hệ của sư phụ cùng Cung Khiếu tiền bối vẫn luôn rất tốt."

Hứa Thanh Y thầm nghĩ: Trước kia là không tồi, nhưng Cung Khiếu hiện tại không phải đã biết Lâm Sơ Văn rồi sao? Lâm Sơ Văn tuy còn trẻ, nhưng dược tề thuật nghe nói bỏ xa sư phụ đến vài con phố.

"Bên ngoài đồn đãi ngày càng nhiều, ta gần đây ra ngoài thu mua dược liệu, tiền phải dùng đã nhiều không hơn không ít." Hứa Thanh Y oán giận.

Trước kia rất nhiều kinh doanh dược liệu cửa hàng bên ngoài xem mặt mũi của Liễu Trần, Cung Khiếu nên sẽ giảm phần lớn, nhưng hiện tại thái độ của người ta đều là việc công xử theo phép công. Thậm chí cả mấy cửa hàng trên danh nghĩa Cung Khiếu đều không muốn bán dược liệu cho bọn hắn. Nhìn thái độ của Cung Khiếu như thế là biết muốn cùng sư phụ phân rõ giới hạn.

"Liễu Bắc sư huynh, tên Lâm Sơ Văn kia hình như rất lợi hại!" Tưởng luyện cái gì dược tề, liền luyện cái gì dược tề.

Liễu Bắc liếc Hứa Thanh Y một cái, nói: "Nói cẩn thận, nếu để Liễu Huy nghe được, cẩn thận da của muội."

Hứa Thanh Y gật gật đầu, có chút lấy lòng nói: "Ta biết, không phải ta chỉ nói với sư huynh thôi sao?"

Liễu Bắc trừng mắt nhìn Hứa Thanh Y liếc mắt một cái, nói: "Muội đó!"

Liễu Bắc thầm nghĩ sợ là Liễu Trần với Cung Khiếu từ mặt nhau, khả năng luyện dược chắc cũng có vấn đề, lần này chỉ sợ thuyền của Liễu Trần sắp lật rồi, hắn vẫn nên nghĩ đường ra khác thôi.

......

Thiên Hà hoa lâm.

Cung Khiếu nhìn Lâm Sơ Văn, nói: "Nguyên liệu đều ở đây."

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, nói: "Tổng cộng ba phần dược liệu sao!"

Cung Khiếu gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Trong khoảng thời gian này, Địa giai dược tề mà Lâm Sơ Văn luyện chế đã gần hai mươi loại, cũng đã tích lũy kha khá kinh nghiệm.

Lúc trước Lâm Sơ Văn bế quan, linh hồn lực lại tăng không ít, cũng khá việc luyện chế Cửu Dương dược tề.

Cung Khiếu nhìn Lâm Sơ Văn, có chút khẩn trương nói: "Lâm thiếu nắm chắc mấy phần thế?"

"Khoảng năm phần đi."

Lúc trước Lâm Sơ Văn chỉ nắm chắc bốn phần, sau khi được Tuyết Dương đưa cho dược tề thư, tỉ lệ thành công cũng cao hơn một ít.

Cung Khiếu gật đầu, hơi thả lỏng nói: "Làm phiền Lâm thiếu."

Lâm Sơ Văn gật đầu, trước đó hắn đã bắt chước trong ảo cảnh vô số lần, đối với lần luyện chế dược tề này, Lâm Sơ Văn thận trọng hơn nhiều so với bất cứ lần nào trước kia.

"Từ từ." Sở Diệp kéo lại Lâm Sơ Văn nói.

Lâm Sơ Văn liếc Sở Diệp một cái, có chút khó hiểu nói: "Sao vậy?"

Sở Diệp lấy ra một cây thảo dược từ đám nguyên liệu, hỏi: "Đây là loại thảo dược gì?"

"Đây là Tinh Hỏa Viêm Thảo! Sở thiếu, làm sao vậy?" Cung Khiếu hỏi.

Trong chín loại linh thảo thì Tinh Hỏa Viêm Thảo quý nhất, hắn chỉ lấy được ba cây.

Lâm Sơ Văn lấy ra dược thảo, cẩn thận cảm thụ một phen, có chút hoang mang nói: "Giống Tinh Hỏa Viêm Thảo, nhưng hình như có chút không đúng."

Sở Diệp hít sâu một hơi, truyền âm cho Lâm Sơ Văn: "Mặc Nắm nói, nó muốn ăn."

Lâm Sơ Văn sửng sốt một chút, sắc mặt đại biến.

Cửu Dương dược tề cần chín loại chí dương dược liệu, nhưng dược liệu có thể khiến Mặc Nắm - âm quỷ hóa thân cảm thấy hứng thú tuyệt đối không phải là chí dương chi thảo.

Lâm Sơ Văn bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, thi triển Phá Hồn Thuật đối với dược liệu, dược liệu liề hiện ra tướng mạo sẵn có.

"Đây là Thiên Dụ Thảo." Cung Khiếu trừng lớn mắt nói.

Thiên Dụ Thảo thông thường sinh trưởng ở nơi cực âm, linh thảo này có thể biến ảo thành các loại cực phẩm linh thảo khác, mượn điều này hấp dẫn tu sĩ đi vào bẫy rập.

Năng lực huyễn hình của Thiên Dụ Thảo thập phần xuất chúng, không dễ nhìn ra được.

Trên cây Thiên Dụ Thảo này chắc có người thi triển huyễn hình thuật, khiến đặc tính dược liệu giả trang càng thêm chân thật, đến Lâm Sơ Văn cũng bị lừa gạt.

"Đáng chết, tu sĩ nào muốn tính kế ta!" Cung Khiếu nghiến răng nghiến lợi nói.

Cung Khiếu giận đến nỗi cả người phát run, Cung Khiếu một lòng một dạ thu thập linh thảo, không nghĩ tới cư nhiên bị người lừa gạt.

Lâm Sơ Văn lắc lắc đầu, nói: "Có lẽ, mục tiêu mà đối phương nhắm đến là ta."

Cửu Dương dược tề lấy chín loại chí dương dược liệu luyện chế vốn thập phần cuồng bạo, nếu trong chín loại dược liệu lẫn vào một loại chí âm chi thảo thì khi luyện chế, âm dương xung đột, tất nhiên sẽ tạc lò. Nếu không có chuẩn bị, hắn rất có thể sẽ vì vậy mà linh hồn bị thương nặng.

Có thể đem Thiên Dụ Thảo định hình thành Tinh Hỏa Viêm Thảo cũng chỉ có Dược Tề Sư kinh nghiệm phong phú mới làm được.

Mà tổ chức có Dược Tề Sư nhiều nhất Thiên Hải Vực chỉ có thể là Dược Tề Sư hiệp hội, hắn ba lần làm mất thể diện của Dược Tề Sư hiệp hội nên khiến bọn họ thực không vui.

Cửu Dương dược tề luyện chế thất bại, hắn chắc sẽ trọng thương, Cung Khiếu cũng sẽ thất vọng, đúng là một hòn đá ném hai con chim!

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, thầm nghĩ: Đại ý, rõ ràng lúc trước Tuyết Vương đã nhắc nhở hắn, hắn lại không lưu ý.

Nếu người thỉnh hắn luyện dược là những người khác, Lâm Sơ Văn sẽ thận trọng hơn một ít.

Nhưng Lâm Sơ Văn lại không thể tưởng được, dược thảo mà Cung Khiếu tìm cho con hắn để luyện chế dược tề  sẽ có vấn đề, đương nhiên, chính Cung Khiếu chỉ sợ cũng chẳng hay biết gì.

"Cung Khiếu tiền bối, dược liệu này là từ đâu tới?" Sở Diệp hỏi.

Cung Khiếu nghiến răng, sắc mặt tối tăm nói: "Do cửa hàng Mông thị thu mua cho ta."

Sở Diệp cau mày, thầm nghĩ: May mắn phát hiện sớm, nếu không chờ tạc lò lại đi tìm vấn đề liền khó khăn, đến lúc đó dù Sơ Văn nhận ra linh thảo có vấn đề, cũng không xác định rõ gốc cây nào.

Cung Khiếu siết chặt nắm tay, sắc mặt khó coi.

Lâm Sơ Văn kiểm tra linh thảo một lần nữa, "Linh thảo khác đều không có vấn đề, nhưng Tinh Hỏa Viêm Thảo không có dự phòng, nên cũng chỉ có hai phân dược liệu."

Cung Khiếu cau mày, nói: "Dược liệu đúng là hơi khó thu thập."

Thời gian cũng khác gấp gáp, Cung Khiếu chần chờ một chút, nói: "Nếu không lại chờ một chút."

Hai phần dược liệu, xác suất thành công sợ là sẽ không quá cao.

Cung Thần liếc Lâm Sơ Văn một cái, nói: "Lâm thiếu luyện chế trước đi, nếu thất bại lại nói." Hắn đã chờ lâu lắm rồi, thật sự hơi chờ không được nữa.

Lâm Sơ Văn liếc Cung Thần một cái, nói: "Cung thiếu xác định sao?"

Cung Thần gật đầu, nói: "Ta xác định."

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: "Cũng được."

......

Hai ngày sau, Lâm Sơ Văn rốt cuộc luyện chế ra thành phẩm.

"May mắn không làm nhục mệnh." Lâm Sơ Văn thở dài nhẹ nhõm nói.

Cung Thần tràn đầy kích động nói: "Đa tạ Lâm dược sư."

Lâm Sơ Văn cười cười, nói: "May mắn thôi." Thành công luyện chế được Cửu Dương dược tề, chính Lâm Sơ Văn cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Lấy được dược tề, Cung Thần gấp không chờ nổi uống hết.

Linh khí trong Cửu Dương dược tề rất nhiều, sau khi uống dược tề, thực lực Cung Thần cũng nhanh chóng tăng lên, tiến vào Chiến Tướng ngũ giai.

Cung Thần tới Thiên Nhàn Đảo mấy năm nay, theo góc nhìn của người khác thì hắn sa đọa vô cùng, nhưng thực ra Cung Thần vẫn luôn không chậm trễ tu luyện, chỉ là chịu giới hạn của thể chất nên thực lực không thể tăng lên, hiện tại vấn đề của thể chất được giải quyết, thực lực cũng tăng như diều gặp gió.

Cung Khiếu thở phào nhẹ nhõm, từ khi biết vấn đề thể chất của Cung Thần, Cung Khiếu vẫn luôn gom góp linh thảo, làm xong thì dược thảo lại còn xảy ra vấn đề khiến áp lực của Cung Khiếu thập phần to lớn, hiện giờ cuối cùng mọi việc đã xong, trái tim luôn căng chặt của Cung Khiếu cũng thả lỏng.

________

Sau khi lặn một thời gian dài thì mình trở lại rùi nè (。>﹏<。).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro