Chương 250 ai mới là dê béo?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người Sở Diệp theo chỉ dẫn của thủ vệ vào đại sảnh Phong Khiếu Hội.

"Hai vị tới mua tin tức của Kinh Chập Long sao?" Một nam tử trung niên bụ bẫm bước nhanh ra đón, nhiệt tình hỏi.

Nam tử trung niên vẻ mặt hàm hậu, cười lên giống phật Di Lặc, người này đúng là hội trưởng của Phong Khiếu Hội.

Sở Diệp gật đầu, nói: "Không sai, chúng ta thấy thực hứng thú với Kinh Chập Long."

Nam tử trung niên có chút thổn thức nói: "Có rất nhiều người hứng thú với Kinh Chập Long, nhưng có thể nhìn đến bộ dạng thật của Kinh Chập Long thì rất ít. Kinh Chập Long khó được, Phong Khiếu Hội chúng ta cũng vất vả trăm cay ngàn đắng mới có được hình ảnh Kinh Chập Long, đúng là thật không dễ dàng!"

Sở Diệp gật đầu, tràn đầy tán đồng nói: "Muốn tìm được Kinh Chập Long đúng thật là không dễ, quý hội cũng tốn không ít người và của đi?"

"Nhìn là biết đạo hữu là người rất hiểu biết nha! Để có được hình ảnh Kinh Chập Long, hội của chúng ta có thể nói là đã trải qua nhiều đắng cay, cũng may tất cả đều đáng giá."

Sở Diệp có chút nghi hoặc nhìn hội trưởng Phong Khiếu Hội, nói: "Quý hội nếu biết nơi ở của Kinh Chập Long, sao lại không thử khế ước?"

"Đúng là nước phù sa không chảy ruộng ngoài, chúng ta đương nhiên cũng nghĩ đến việc tìm người một nhà khế ước Kinh Chập Long, đáng tiếc, chúng ta thiếu nhân tài, không người nào hợp để khế ước, nếu không cũng không mang tin tức trân quý như vậy ra bán." Nam tử trung niên mặt đầy tiếc nuối nói.

Sở Diệp chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt ngạo nghễ nói: "Chân long tính tình cao ngạo, đúng là khế ước không dễ, nếu linh hồn lực, tư chất không đủ lại muốn cưỡng chế khế ước sẽ dễ hại người hại mình, các ngươi biết từ bỏ cũng là lựa chọn thông minh."

"Đúng vậy, Kinh Chập Long không phải người bình thường có thể với tới, cũng chỉ có thiên chi kiêu tử như các hạ mới có hy vọng khế ước nó." Nam tử trung niên cười làm lành.

"Ngươi rất có mắt nhìn đó! Ta từ nhỏ thiên phú dị bẩm, luôn có thể cùng Hồn Sủng có phẩm chất xuất chúng sinh ra cộng minh, nếu gặp được Kinh Chập Long nhất định có thể khế ước thành công." Sở Diệp ngẩng cao đầu, tận lực sắm vai nhị thế tổ mắt cao hơn đỉnh.

Trong đại sảnh, mấy người trong cao tầng Phong Khiếu Hội nhìn Sở Diệp, vẻ mặt như đang nói *ngươi béo, ngươi còn suyễn thượng.
(* chắc đồng nghĩa với câu "được một tấc lại muốn tiến thêm một thước", "cho một cái thang liền muốn lên trời"...)

"Phải phải phải, nhìn là biết đạo hữu tuấn tú lịch sự, khí vận bất phàm." Hội trưởng Phong Khiếu Hội mặt không đổi sắc khen.

"Tất nhiên rồi, rất nhiều bằng hữu của ta đều nói ta là thiên mệnh chi tử, khí vận ngập trời." Sở Diệp nói.

Nam tử trung niên bỗng bị nghẹn, nhất thời không biết nên nói tiếp như thế nào.

Trong đại sảnh, ánh mắt của mấy người trong cao tầng Phong Khiếu Hội nhìn Sở Diệp ẩn ẩn có chút khinh miệt.

Lâm Sơ Văn bất đắc dĩ liếc Sở Diệp một cái, có hơi buồn cười, nhưng cũng không ngăn cản Sở Diệp biểu diễn.

"Vị thiếu gia này,hình ảnh của chúng ta tuyệt đối là thật sự, chỉ là giá trị xa xỉ." Hội trưởng Phong Khiếu Hội có chút khó xử.

Sở Diệp nhàn nhạt nói: "Yên tâm, nếu hình ảnh là thật, phí tin tức sẽ không thiếu các ngươi."

Nam tử trung niên nhìn Sở Diệp, nói: "Hình ảnh đương nhiên là thật, Phong Khiếu Hội chúng ta không lừa già dối trẻ."

Sở Diệp gật đầu, nói: "Được rồi, đừng nhiều lời, Phong Khiếu Hội tín nghĩa, ta tự nhiên sẽ tin."

Sở Diệp lấy ra 300 vạn đồng vàng, nện ở trên mặt đất.

Bình thường giao dịch lớn như vậy đều dùng kim tạp, như Sở Diệp vứt ra một rương đồng vàng, mười phần là tác phong của nhà giàu mới nổi, trong mắt nam tử trung niên hiện lên vài phần khinh thường, lại nhanh chóng thu liễm.
"Một tay giao tiền, một tay giao hàng."

Nam tử trung niên đưa một ngọc giản, Sở Diệp trực tiếp kích hoạt ngọc giản, thả ra hình ảnh.

"Đây là hình ảnh, ngươi nhìn xem là thật hay giả, đạo hữu nếu muốn biết vị trí chụp được hình ảnh, còn cần đưa thêm một chút." Nam tử trung niên cười nói.
Sở Diệp thầm nghĩ: Thì ra 300 vạn chỉ là phí vào cửa, lúc sau còn phải thêm tiền sao?

Sở Diệp thả ra hình ảnh, mây mù quay cuồng, một con Kinh Chập Long phá tan tầng mây.

Sở Diệp nhìn hình ảnh, nhất thời có hơi không phân biệt được đây là thật hay giả.
"Kinh Chập Long này còn rất là uy phong!" Sở Diệp nói.

Nam tử trung niên cười nói: "Rồng là vua của vạn vật, tất nhiên là uy phong."

Sở Diệp liếc trung niên nam tử một cái, nói: "Ngươi nói muốn biết vị trí cụ thể còn phải thêm tiền, thêm bao nhiêu?"

"Không nhiều lắm, không nhiều lắm, hai ngàn vạn." Nam tử trung niên nói.

Khóe miệng Sở Diệp run rẩy, thầm nghĩ: Tên vương bát đản này, quá thâm! "Hai ngàn vạn! Cũng không nhiều lắm!"

Nam tử trung niên nghe vậy, cười nói: "Đạo hữu quả nhiên biết hàng! Nếu muốn khế ước thượng phẩm Hồn Sủng như Kinh Chập Long, không trả giá một thì sao thành công được."

Nam tử trung niên nhìn thái độ thản nhiên của Sở Diệp, thầm nghĩ: Hai ngàn vạn còn không nhiều lắm sao? Hình như giá mình đưa ra hơi thấp.

Sở Diệp gật đầu, vẻ mặt tán đồng nói: "Ai nói không phải đâu, ngươi ra xem là công hay mẫu, hợp làm lão bà, hay làm tiểu đệ."

Mấy Hồn Sủng Sư trong đại sảnh cau mày, nhìn Sở Diệp, nghi hoặc không biết Sở Diệp đang nói chuyện với ai.

Kinh Chập Long từ sớm đã gấp không chờ nổi, vọt ra từ Hồn Thất của Sở Diệp, nhìn chằm chằm hình ảnh Sở Diệp thả ra.

Người trong đại sảnh bên trong người bị Kinh Chập Long đột nhiên xuất hiện dọa sợ, từng người sắc mặt đại biến.

Kinh Chập Long trong đại sảnh lượn một vòng, không hề có che giấu trên người uy áp.

"Ngươi...... Các ngươi là......" Nam tử trung niên nhìn Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn, sắc mặt đại biến.

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn có hơi sửa đổi dung mạo, nếu nhìn kỹ thì vẫn là có thể nhìn ra thân phận.

Nam tử trung niên chưa bao giờ nghĩ đến, hắn thả mồi câu cá, không cẩn thận câu luôn con cá mập lại đây.

"Không biết hai vị tiền bối đại giá quang lâm, thất kính thất kính." Nam tử trung niên vội nói.

Trong lòng hắn đã mắng thủ vệ mang hai người lên núi cẩu huyết đầy đầu, dê béo sao, này đâu phải là dê béo không rành thế sự! Đây là tổ tông tới cửa đòi nợ đó!

Lúc đầu nam tử trung niên còn coi hai người Sở Diệp thành đồ ngốc mà lừa dối, giờ bỗng nhiên phát hiện, chính mình mới là tên ngốc kia.

Nghĩ đến lời lúc trước của Sở Diệp, hắn hận không thể cho mình một gậy.

Sở Diệp nghiêng đầu, nói với nam tử trung niên: "Hội trưởng, hình ảnh này của ngươi là thật sao?"

Nam tử trung niên cũng muốn nói hình ảnh là thật, nhưng nhất thời có chút nói không nên lời, bên cạnh còn một con Kinh Chập Long đâu.

Lâm Sơ Văn chống cằm, nói: "Nhìn đúng là rất giống thật.

"Lưu Ảnh Thạch quay được hình ảnh là như vậy." Nam tử trung niên hàm hồ nói.

Sở Diệp ý vị thâm trường "Nga" một tiếng, nói: "Thì ra là thế".

Nam tử trung niên cau mày, trong lòng âm thầm phát lạnh.

"Đây không phải Kinh Chập Long, đây một con xà khoác thêm lớp da, không hợp làm lão bà, cũng không thể làm tiểu đệ, các ngươi lại dám gạt ta, ta muốn ăn các ngươi." Truy Phong có chút táo bạo ném cái đuôi, bay quanh đại sảnh rống giận.

Sở Diệp xoa xoa trán, thầm nghĩ: Quả nhiên là vậy, hắn liền biết là giả, sao Kinh Chập Long sẽ có ở khắp nơi đâu, mới ra một cái lại còn thêm một cái.

Truy Phong táo bạo bay quanh đại sảnh, bàn ghế trong đại sảnh cũng bị uy áp của Kinh Chập Long làm cho vỡ tan tành.

Mấy Hồn Sủng Sư trong đại sảnh không chịu nổi uy áp của nó, từng người đều hộc máu không ngừng.

......

"Là Kinh Chập Long! Đó có phải Kinh Chập Long không?"

"Hình như ở bên phía Phong Khiếu Hội, chẳng lẽ Phong Khiếu Hội thật sự có tin tức về Kinh Chập Long?"

"Thật sao được! Ngươi không thấy sao? Kinh Chập Long kia có chủ."

"Có chủ, chẳng lẽ là Sở Diệp, Sở Diệp đã có Kinh Chập Long rồi, còn tìm Phong Khiếu Hội làm gì!"

"Chắc là thấy khế ước Kinh Chập Long được lợi nên liền muốn khế ước thêm một con đi."

"Đã có một con Kinh Chập Long còn muốn lại khế ước một con, thật quá tham lam."

"Phong Khiếu Hội lần này sợ là biến khéo thành vụng......"

"Sở Diệp ở đây, chẳng lẽ Lâm dược sư cũng ở đây?"

"Lâm dược sư tới Thiên Ám Đảo, chúng ta cần đi bái phỏng một chút hay không!"

"......"

......

Đại sảnh, nóc nhà Phong Khiếu Hội đều bị Truy Phong phá tan, trong đại sảnh một mảnh hỗn độn.

Vài người trong đại sảnh sợ hãi rụt rè nhìn Kinh Chập Long, từng người đều nhăn nhó cả mặt.

"Hai vị tiền bối bao dung, có thể là Phong Khiếu Hội chúng ta lầm." Hội trưởng Phong Khiếu Hội vội chắp tay tạ lỗi.

Sở Diệp liếc vị hội trưởng bụ bẫm này một cái, nói: "Hình ảnh này của ngươi rất giống thật, đáng tiếc Truy Phong nói không phải, có lẽ là hắn lầm."

Truy Phong rống giận một tiếng, nói: "Ta mới không lầm, đây căn bản không phải Kinh Chập Long, nhìn thì giống nhưng không phải, nói thứ này là Kinh Chập Long chẳng khác nào vũ nhục tộc chúng ta."

Sở Diệp nói lại một lần lời của Truy Phong, hỏi: "Hội trưởng, ngươi thấy thế nào?"

Truy Phong trừng mắt, như hổ rình mồi nhìn Hội trưởng Phong Khiếu Hội, một bộ dáng nếu hắn dám nói hươu nói vượn liền một ngụm ăn luôn, Hội trưởng Phong Khiếu Hội cảm giác như chính mình gặp tám đời vận xui.

Hội trưởng Phong Khiếu Hội vội vàng chắp tay nói: "Đúng, là chúng ta không phải, mong hai vị bao dung, chúng ta chỉ bán chút tin tức, kiếm chút tiền."

"Kiếm chút tiền sao?" Tên mập ch·ết tiệt này vừa rồi ra giá hai ngàn vạn, này vẫn là chút tiền trinh sao?

"Ta cũng muốn bao dung, chỉ là rồng của ta cũng không phải thực nghe lời." Sở Diệp có chút ảo não nói.

Hội trưởng Phong Khiếu Hội sửng sốt một chút, cũng không phân biệt được lời Sở Diệp nói là thật hay giả, dù sao hắn cũng có chút tin tưởng.

Kinh Chập Long là do Sở Diệp khế ước bằng vài thủ đoạn, sau khi khế ước cáu kỉnh cũng thực có khả năng.

Hội trưởng Phong Khiếu Hội nghe nói sau khi Kinh Chập Long vượt qua suy yếu kỳ, ngày đầu khôi phục đã náo loạn một hồi.

"Kinh Chập Long đại nhân, bớt giận, bớt giận!"

Kinh Chập Long có chút tức giận nhìn hội trưởng Phong Khiếu Hội, "Tên mập ch·ết tiệt, ngươi cư nhiên dám chơi ta, ta muốn ăn ngươi."

"Hai vị đại nhân, cứu mạng!" Hội trưởng Phong Khiếu Hội có chút kích động nói.

"Các ngươi dùng thủ đoạn gì để tạo ra hình ảnh này?" Sở Diệp có chút tò mò hỏi.

Hội trưởng Phong Khiếu Hội có chút xấu hổ nói: "Chính là ảo giác, kiếm chút tiền mà thôi."

Sở Diệp nhìn chằm chằm hội trưởng Phong Khiếu Hội, nói: "Hội trưởng quá khiêm tốn, ta xem trang phục của ngươi tráng lệ huy hoàng, chắc là kiếm được không chỉ một chút tiền trinh đâu."

Truy Phong bay quanh đỉnh đầu của hội trưởng Phong Khiếu Hội, đôi mắt to sáng lấp lánh.

Hội trưởng Phong Khiếu Hội chắc cũng nhận ra là chỉ có thể bỏ tiền tiêu tai, "Ta có Kinh Chập Long *di lột." (hình như là da đã lột ra ý)

Sở Diệp híp mắt, nói: "Nga, Kinh Chập Long di lột, là thứ tốt!"

Hội trưởng Phong Khiếu Hội bất đắc dĩ nói: "Nếu là Sở tiền bối thích, thì tặng cho Sở tiền bối."

Sở Diệp cười cười, nói: "Nếu vậy thì cảm ơn hội trưởng."

Hội trưởng đem di lột lấy ra, Truy Phong bay qua thu vào trong thân thể.

Sở Diệp nhìn Kinh Chập Long, nói Hội trưởng Phong Khiếu Hội: "Di lột, Truy Phong nhận lấy, nhưng hắn vẫn không cao hứng lắm, hắn còn cho rằng sẽ có một tiểu mẫu long, không có tiểu mẫu long thì có tiểu đệ cũng tốt, không nghĩ tới cái gì cũng không có."

Hội trưởng Phong Khiếu Hội nhìn Kinh Chập Long, thầm nghĩ: Rốt cuộc là Kinh Chập Long muốn, hay ngươi muốn!

"Không biết Kinh Chập Long đại nhân thích gì."

Sở Diệp khoanh tay, nói: "Kinh Chập Long này của ta cũng không có sở thích khác, chỉ thích bảo vật."

Hội trưởng Phong Khiếu Hội thầm nghĩ: Bảo vật đó, bảo vật ai lại không thích?

Hắn thầm nghĩ: Sở Diệp thật đúng là không phải người tốt! Đã có đạo lữ Dược Tề Sư có tiền như vậy còn mơ ước một chút tiền trinh của hắn.

Ai không biết tên Sở Diệp này ăn cơm mềm, ăn đều sắp căng chết.

"Là chúng ta Phong Khiếu Hội không phải, chúng ta nguyện ý ra một ngàn vạn, thượng cống cho Kinh Chập Long đại nhân."

Sở Diệp nói Truy Phong: "Truy Phong, không cần náo loạn, ngươi xem vị này hội trưởng, nguyện ý cho ngươi một ngàn vạn, giúp đỡ ngươi truy lão bà, thu tiểu đệ."

Truy Phong có chút táo bạo nói: "Một ngàn vạn, khinh thường ai đâu? Ta dễ bị thu mua như vậy sao?"

Sở Diệp nhìn hội trưởng Phong Khiếu Hội, nói: "Truy Phong cảm thấy không đủ!"

Hội trưởng cắn chặt răng, nói: "Kinh Chập Long đại nhân ngươi xem, 3000 vạn có được hay không, ta đem của cải đều cho ngươi."

Sở Diệp liếc Kinh Chập Long một cái, nói: "Truy Phong, người ta nguyện ý ra 3000 vạn, ngươi thấy thế nào!"

Kinh Chập Long miễn cưỡng gật đầu, nói: "Cũng được, liền 3000 vạn."

Sở Diệp khoanh tay, có chút tiếc nuối thở dài, nói: "Ta còn tưởng rằng lần này ta gặp may, có thể lại khế ước thêm một con Kinh Chập Long, thật đáng tiếc!"

Hội trưởng Phong Khiếu Hội nghe vậy thiếu chút nữa hộc máu, hắn đều bồi 3000 vạn cùng Kinh Chập Long di lột, Sở Diệp còn muốn thế nào! Kinh Chập Long quý hiếm biết bao! Sở Diệp đã có một con Kinh Chập Long còn muốn lại khế ước một con, thật quá tham lam.

......

Hội trưởng Phong Khiếu Hội dùng 3000 vạn mới mang Kinh Chập Long khỏi địa bàn của Phong Khiếu Hội lúc này mới thở phào một hơi.

Tiễn Sở Diệp đi, có không ít người đến điều tra động tĩnh sôi nổi vào Phong Khiếu Hội.

"Dư mập mạp, vừa mới là Sở Diệp cùng Lâm dược sư đi, ngươi nhìn thấy Lâm dược sư."

"Dư mập mạp, Lâm dược sư chính là Địa giai Dược Tề Sư, ngươi vận khí thật tốt! Có thể được Địa giai Dược Tề Sư đại giá quang lâm."

"Dư mập mạp, ngươi cùng Sở thiếu, Lâm dược sư đều trò chuyện cái gì nha!"

"Dư mập mạp, ngươi nói quay được hình ảnh Kinh Chập Long, kết quả là thu hút được Kinh Chập Long thật tới, ghê gớm!"

......

Hội trưởng Phong Khiếu Hội Dư Phàn tức bốc khói, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn tới một chuyến làm hắn tổn thất thảm trọng, những tên này còn ở đó nói mát.

Mấy tu sĩ sôi nổi tỏ vẻ Sở Diệp, Lâm Sơ Văn đến là cho hắn mặt mũi.

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn thân phận tôn quý, người bình thường muốn gặp còn không thấy.

Dư Phàn cảm thấy nếu Sở Diệp hai người không phải bị tin tức giả của hắn lừa tới, hắn sẽ thấy thật vinh hạnh.

......

Tin Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn ngồi Kinh Chập Long rời đi Thiên Ám Đảo cũng nhanh chóng lan truyền.

Thực mau người của Thiên Ám Đảo đều biết, Sở Diệp vì tìm tiểu mẫu long cho Kinh Chập Long lai giống mà đến Phong Khiếu Hội, đáng tiếc hội trưởng Phong Khiếu Hộ là tên l·ừa đ·ảo, căn bản không có tiểu mẫu long, Kinh Chập Long thật nổi trận lôi đình, tỏ vẻ muốn ăn thịt người, Phong Khiếu Hội không thể không dùng 3000 vạn bỏ tiền tiêu tai.

Chuyện Phong Khiếu Hội khiến không ít người trên Thiên Ám Đảo nghị luận sôi nổi.

"Ta liền nói Phong Khiếu Hội thường xuyên lừa gạt người, sớm hay muộn gặp được phiền toái, hiện tại quả nhiên ứng nghiệm."

"Sở thiếu lại thật sự tin tưởng tin tức Phong Khiếu, chạy tới dò hỏi tin về Kinh Chập Long."

"Phong Khiếu Hội lần này mệt lớn, tổn thất 3000 vạn, trước kia kiếm được đều bồi đi vào."

"Nghe nói, Phong Khiếu Hội không chỉ tổn thất 3000 vạn, còn mất cả Kinh Chập Long di lột."

"Kinh Chập Long di lột? Chẳng lẽ Phong Khiếu Hội thực sự có tin về Kinh Chập Long?"

"Chính là một di lột từ vài trăm năm trước, nếu thực sự có tin tức về Kinh Chập Long, bọn họ cũng sẽ không lấy ra bán."

"Thì ra là thế."

"......"

Trên Thiên Ám Đảo, sự kiện rồng thật, rồng giả truyền ồn ào huyên náo, nhưng lúc đó Sở Diệp đã rời đi Thiên Ám Đảo, cũng không rõ lắm đối với chuyện sau này.

____________

Chào mọi người, mình quay lại rùi nè :3. Dạo này mình hơi lu bu nên giờ mới đăng được. Sắp tới mình cũng khá bận nên chắc cũng không làm được nhiều nhưng mà mình sẽ cố, mọi người thông cảm nheee~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro