Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cả đời Tiêu Vũ chính là một sự chê cười, phúc chưa hưởng qua, khổ nhưng lại ăn không ít.

Sinh ra trong nhà nghèo, mà đã nghèo, trên có chị dưới lại có em trai, thành ra sinh hoạt cũng nhiều khó khăn.

Cả gia đình đều rất tốt, đầm ấm hòa thuận, nhưng đối ngoại lại hơi bị khó khăn, thân thích như đỉa đói cứ tới ào ào. Cuộc sống không thể nó là tốt , nhưng cũng không chật vật đến mức sống không nổi. Cha mẹ hiền lành, sinh con cũng không đến nỗi nào. Nhưng khi cuộc sống tốt chút, Tiêu Vũ tính cách tự nhiên liền trở nên khó chịu, có chút hư hỏng.

Dần dà, Tiêu Vũ liền lớn lên thành bộ dáng mà chính cô ghét nhất , nhưng vì cuộc sống, dù bạn trưởng thành thành cái dạng gì, vì sống sót đều phải vẫn phải chấp nhận.

Đường đời va đập, Tiêu Vũ thành niên, liền mượn tiền vào giới giải trí lang bạt. Đương nhiên, kẻ không thân phận không bối cảnh, chỉ dựa vào chút dáng người, Tiêu Vũ sống tốt nhất cũng chỉ ăn đủ no mặc đủ ấm.

Vất vả lắm mới tìm được một bạn trai cao phú soái, trừ bỏ không đủ thân thiết, không đủ ôn nhu, không đủ yêu nàng, hết thảy đều thực tốt.

Sau đó bạn trai tìm được chân ái đời mình, một chân liền đem hình tượng Tiêu Vũ đạp đổ, một chân kia đá không một chút lưu tình nào a!(Edit: theo mình là hình tượng trong giới giải trí)

Tiêu Vũ thời điểm còn nhỏ đã biết khóc nháo ăn vạ, tự nhiên sẽ không tiếp thu kết quả này.Cô đem tính cách từ trong thôn học được kia nháo tận trời.

Sau đó...... Sau đó, đương nhiên bị trả thù thương tích đầy mình, cũng mất luôn cả mạng.!!!

Tiêu Vũ trước nay không nghĩ tới sinh hoạt có thể gian nan đến thế, nhưng cô trời sinh dai từ trong xương, kiểu là ngươi càng làm khó ta, ta càng phải đứng lên đi tiếp. Cắn răng, dù sao đi nữa, ta cũng sẽ sống tiếp. Không cho công tác? Ta đây liền làm công nhân, còn người có thể đem ta còn sống sờ sờ thành ma được sao?

Chỉ cần ta muốn, là có thể tồn tại!

Liền tính chặt đứt chân, ta cũng còn có xe lăn, nhặt không được rác, liền đi xin cơm. Tiêu Vũ một đường giãy giụa sống sót, nhưng cô không nghĩ tới sinh mệnh lại hèn mọn như thế. Làm ăn mày liền không có cả quyền sống, nàng cuối cùng chết trong một trận đánh nhau ẩu đả.

Đây là một đời như thế nào a? Tiêu Vũ cảm khái.

Cho dù là chết, cũng là đau đến mức không còn là chính mình. Máu từng giọt, từng giọt xói mòn, cảm giác rõ ràng đến đáng sợ. Cô dù không ý thức nhưng vẫn muốn bò đi ra ngoài, chỉ cần còn có một hơi, nàng liền muốn sống tiếp, nhưng ai có thể tranh với Tử Thần?

Tiêu Vũ không cam lòng, cũng không thể không nuốt xuống một hơi cuối cùng.

Cùng với một hơi cuối cùng này, ở trong đầu nhớ tới một trận máy móc thanh: "Ký chủ, cô rốt cuộc cũng chết."

Tiêu Vũ: "......" Ta @#¥%&*......

Tiêu Vũ người này, có thể sống sót ở hoàn cảnh như vậy, trừ bỏ sự bất khuất từ xương, còn là kẻ trời sinh với mọi việc đều có thể chấp nhận. Chỉ là...bởi duy nhất lần dây dưa với kẻ đó, kết quả lại không được chết già.

Biết lòng người, lại trải qua cuộc sống khó khăn, nhưng hơn hết, đến cuối cùng, cô lại không chết vì buồn bực, hoặc chỉnh đến bệnh viện tâm thần, hoặc nhảy lầu tự tử.

Tiêu Vũ phát hiện chính mình đã chết, thương tâm 3 tiếng liền, rồi mới thử thích ứng với trạng thái linh hồn.

Lại nghĩ đến hệ thống vừa rồi kêu to cái gì mà rốt cuộc đã chết? Lão nương đây sống vất vả thế mà lại còn ngóng ta chết a!

"Kí chủ, chú ý đến tôi chút đi mà! Kí chủ, kí kí chủ chủ?!?"

 Hệ thống nói nó tên là 404, là loại hệ thống chỉ đạo đó nha, chuyên môn nghiệp vụ là hướng con người đến bến bờ Hạnh phúc!!!

Hệ thống ăn bơ 1 giờ, Tiêu Vũ mới bắt đầu hỏi nó:"Mấy người lựa chọn kí chủ như thế nào vậy?"

404 lập tức cao hứng! Rốt cuộc cũng chịu nhìn tới nó, phấn khởi mà đáp:"Tất nhiên là tuyển những kẻ thảm hại rồi chứ sao? Càng thảm càng tốt!"

Tiêu Vũ:".............." Vậy thì cám ơn nha!!!(nhếch mép)

"Kí chủ, là vậy, tôi có một số danh sách. Hiện tại cô chọn một bản đi,với lại xem khi nào chúng ta xuất phát được???"

"... A... Có ý gì đây?"

404 giải thích:"Hệ thống chúng tôi tuy nói là hướng dẫn kí chủ đi lên đỉnh nhân sinh, nhưng mà, đầu tiên là phải đầu thai trong cơ thể người khác. Mà những cái thân thể này, đều là những người nhờ hoàn thành tâm nguyện."

Ukm, đúng là có lời nha, dù sao cũng là một cọc mua bán, không thể chỗ tốt đều chiếm được, còn không phải là trả giá sao, điều này Tiêu Vũ vẫn biết.

"Theo ý anh có phải là tôi đến một thế giới khác sinh sống không?" Tiêu Vũ nghĩ nghĩ hỏi.

404 ai nha một tiếng: " Khẳng định như vậy. Tôi cho cô xem. Cô gái này tên là La Thiến, cũng từng rất chi là thảm đó nha! 30 vạn tiền dưỡng lão đều phải cầm đi chữa bệnh, cuối cùng lại không khỏi, rồi bị tôi lựa chọn. Sau đó được tỉ mỉ chỉ đạo, ngày đêm nỗ lực, cuối cùng đã thành công giúp nàng thăng chức tăng lương, trở thành CEO, nghênh cưới bạch phú mĩ, ách... nghênh cưới cao phú soái, đi lên đỉnh cao cuộc đời. Thế nào, có phải rất kích động hay không?

Tiêu Vũ:".......Lợi hại vậy sao?"

404 cam đoan vỗ ngực:"Chắc chắn, vậy chúng ta liền xuất phát thôi."

"Chờ chút, muốn tôi đầu thai thành người thế nào đã?"

"Tiểu thư nhà giàu". 404 khẳng định.

"Tiểu thư nhà giàu?" Tiêu Vũ hai mắt sáng ngời, nhưng vẫn rụt rè hỏi:"Chắc không còn thân phận nào khác nữa ...?"

404 do dự trong chốc lát:"Không..... Có đi?"

Tiêu Vũ:"........."

Chết tử tế chẳng bằng được sống, có thể tồn tại, dựa vào cái gì mà muốn lựa chọn đi chết chứ. Tiêu Vũ tự nhiên tiếp nhận nhiệm vụ, cô liền có cuộc sống mới, có thể sống tốt hơn so với hiện tại, hưởng thụ những vinh hoa phú quý, điều chưa từng trải qua, tất nhiên là tốt!!!

Cho nên, lúc trợn mắt kia, thấy trắng xóa một màn, Tiêu Vũ thực sự không có phản ứng.

Thậm chí khi phát hiện cả người không thể nhúc nhích, cùng cũng không biết sao lại thế này.

Chớp chớp đôi mắt, lại nghe thấy âm thanh ồn ào xung quang, Tiêu Vũ rốt cuộc cũng ý thức được, nàng đã đầu thai, thân thể này hiện tại đang ở bệnh viện.

"404, sao tôi lại cảm thấy cái phòng bệnh này không giống nơi tiểu thư nhà giàu ở vậy???"

Nhưng mà, trả lời Tiêu Vũ là một mảnh trầm mặc. Ngay từ đầu nàng còn tưởng 404 không có tới, hoàn toàn không nghĩ là nó không biết phải trả lời ra sao.

"Ma mi". Một giọng nói non nớt của bé trai truyền tới.

Tiêu Vũ quay đầu nhìn lại, đứa bé thập phần xinh đẹp. Hai mắt to sáng ngời, chỉ là trong mắt không có bất kì thần thái gì, cái mũi cao, cái miệng nhỏ cũng rất mê người. Là loại trẻ con mà vừa thấy người ta liền hận không thể ôm vào lòng xoa xoa. Nhưng, chính là quá gầy, gầy đến chút thịt cũng không thấy, gầy đến ngón tay cũng trơ xương, gầy đến nỗi mà cái đầu lớn nhìn như sắp đổ đến nơi.

"Mẹ ơi tay." Cậu bé nói, cố hết sức vắt cái khăn khô trong chậu, sau đó lau đôi bàn tay của Tiêu Vũ.

Đứa bé nhìn chỉ 2, 3 tuổi. Phòng bệnh ngoại trừ người bệnh cùng người nhà, cũng không có ai khác. Chỉ có một mình đứa bé cố hết sức chăm sóc mình, Tiêu Vũ sâu trong nội tâm áy náy. Còn nhỏ như vậy, đáng lẽ đang là tuổi được sung sướng.

Chờ cậu bé lau xong, lại mang cái chậu rửa to bằng cả người vào WC đổ nước, sau đó mang chậu không về, trèo lên giường bệnh, đút cho Tiêu Vũ chút nước.

 Đứa nhỏ thật sự hiểu chuyện, động tác cũng có vẻ rất quen thuộc, nó mang cái ống hút để một bên, sau đó kéo cái gối đầu ra, từ trong bóp tiền lấy ra 2 khối, nói với Tiêu Vũ:"Ma mi, con đi mua cơm sáng."

Chờ cậu bé đi rồi, đại gia giường cách vách cảm thán: "Đứa bé nhà cô thật ngoan a! Đồ ăn bệnh viện hơi đắt, mỗi ngày đều phải cầm tiền chạy ngoài đi mua. Còn muốn chăm sóc cô, một chút không được nhàn, đứa nhỏ không dễ dàng a!" (Edit:Đại gia này không phải là đại gia nhà giàu đâu)

Tiêu Vũ còn không rõ ràng lắm tình huống hiện tại, không dám tùy tiện ứng phó, chỉ gật gật đầu.

Trong lòng lại bực bội:"404, anh đi ra cho tôi, rốt cuộc là tình huống như thế nào?"

Trong đầu như cũ một mảnh an tĩnh, đừng nói là âm thanh máy móc, mẹ nó ngay cả tạp âm cũng không có luôn.

Tiêu Vũ rốt cuộc cũng có cảm giác: "Anh mẹ nó gạt tôi?"

"Lừa, lừa, lừa? Không có, tôi không có lừa, lừa đâu." 404 thân là một loại máy móc hệ thống, nói chuyện lại đều nói lắp.

Tiêu Vũ cười lạnh: "Không gạt? Này tình huống như thế nào? Anh cùng tôi nói rồi đầu thai người là bị liệt sao?"

404 ách một tiếng, nói: "Này...... Có thể làm cô đầu thai, cống hiến xuất thân thể, khẳng định...... Cũng là người sinh hoạt bi thảm, không phải sao?"

Tiêu Vũ cũng cười lạnh: "Nói rất đúng, tôi không có cách nào phản bác. Nhưng...... Việc này anh có thể nói trước chứ?"

404 kỉ một tiếng, vui vẻ nói: "Không thể a! Nói xong cô không tới thì làm sao bây giờ?"

Tiêu Vũ: "......" Vô pháp phản bác.

404 lại an ủi nói: "Ký chủ, không sao, cô có tôi nha! Ta là một cái hệ thống trách nhiệm, công năng cường đại, cô phải tin tưởng tôi, tôi sẽ giúp cô đi lên đỉnh cao nhân sinh, có cuộc sống hạnh phúc nhất."

Tiêu Vũ trầm mặc trong chốc lát, nhàn nhạt hỏi: "Tôi còn có thể đổi một cái thế giới không?"

404 lập tức lại vui vẻ mà nói: "Đó là không thể."

Ân, Tiêu Vũ biết, liền hỏi hệ thống: "Vậy nói một chút đi! Nguyên chủ có nguyện vọng là gì?"

404 trong lòng may mắn, ký chủ nhanh như vậy liền tiếp nhận rồi, liền nghe Tiêu Vũ rít gào nói: "Tôi mẹ nó mà dù tính hoàn thành nhiệm vụ,  thân thể như vậy, cả đời làm cũng không xong!!!"

"Ách......" 404 lại nói: "Không có quan hệ, tôi là một hệ thống cường đại,  có bàn tay vàng, có tôi ở đây, tôi sẽ bỏ qua mà giúp cô đem thân thể này chữa khỏi."

Tiêu Vũ lúc này mới miễn cưỡng tiếp thu, nói: "Vậy nói nguyện vọng của nguyên chủ đi!"

Vì thế, 404 liền ném cốt truyện vào trong đầu Tiêu Vũ .

Người ta đều xuyên đến sách mà chính mình xem qua, Tiêu Vũ lại không phải, cái này mẹ nó là tiểu thuyết khi nào a? Chẳng lẽ là tiêu thuyết ra mấy năm mình nỗ lực giãy giụa cầu sinh kia?

Tiêu Vũ không biết, qua mấy năm chịu khổ, trong khoảng thời gian này, các loại tiểu thuyết như măng mọc sau mưa toát ra, nhưng Tiêu Vũ làm gì có thời gian cùng tinh lực đi đọc?

Tiểu thuyết này kỳ thật cũng đã cũ, lúc Tiêu Vũ khi còn học cao trung, cô đọc tiểu thuyết thích nhất chính là thể loại này.

Nam chủ là phú nhị đại, nữ chủ là người nghèo, nhân duyên trùng hợp nữ chủ đắc tội nam chủ, nhưng nữ chủ là người cương trực công chính, kiên cường bất khuất, sẽ không vì 5 đấu gạo khom lưng.

Thật nhanh liền khiến cho nam chủ chú ý, sau đó các loại gút mắt, các loại ái mộ, bọn họ phân phân hợp hợp, sau khi đả đảo hết thảy nam nữ vai phụ muốn phá hư bọn họ , bọn họ rốt cuộc hạnh phúc sinh hoạt ở bên nhau.

Tiêu Vũ đại khái biết chính xác hướng đi của truyện, liền hỏi: "Vậy, ta đây là ai? Cuộc sống thảm như vậy, là cái nữ xứng sao? Tôi cũng không thấy cái nào nữ xứng có bảo bảo nha?"

404 liền lại quăng một chút, để Tiêu Vũ tiếp thu ký ức nguyên chủ.

Tiêu Vũ: "...... Hiện tại là 10 năm trước khi tiểu thuyết bắt đầu? Ta đây cần cái tiểu thuyết kia  làm gì chứ hả?" Chút tác dụng cũng không có.(Thiệt ăn hại mà)

404: "Nga, là vậy, cô nhìn vào trong sách, xem đến nam nữ xứng đi?"

"Thấy rồi." Tiêu Vũ nói.

404 cảm thán: "Thực thảm đúng không?"

"Thảm." Tiêu Vũ thừa nhận, cuối cùng nam nữ xứng đều rời nhà trốn đi sinh tử không rõ.

"Ân, nam nữ xứng kia chính là con của nguyên chủ đó." 404 cất lên giọng máy móc lãnh khốc vô tình.

"......" Ta giết ngươi, đại gia!

Tác giả có lời muốn nói: Tân văn mở ra, thân nhóm, cầu cất chứa nhắn lại, thuận tiện tới sóng làm thu bái!
Văn trung "Thăng chức tăng lương, lên làm tổng giám đốc, đảm nhiệm CEO, nghênh thú bạch phú mỹ, đi lên đỉnh cao nhân sinh." Đến từ trăm triệu không nghĩ tới trung, hẳn là mọi người đều biết.
Mà 3 tuổi tiểu oa nhi chiếu cố mụ mụ cái này, ở trong đời sống hiện thực một cái trong tin tức xuất hiện quá, xác thật tồn tại.
Cũ văn 《 nữ xứng chia tay hằng ngày [ xuyên thư ]》 cầu bao dưỡng 2333 (Đoạn tác giả này mk không edit. Buồn ngủ lém rùi!!!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro