Chương 253: Bí tàng mở ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cần biết rằng,Khuynh Vẫn Đại Thế Giới được chia thành bốn khu vực, bên ngoài có đại dương vô tận, trong khu vực tương ứng cũng có sông hồ, tuy nhiên biển Võ Đang là một khu vực biển rất đặc biệt, nó nằm giữa bốn phương, là một vùng biển cằn cỗi.

Trong vùng biển này, có vô số quái vật khổng lồ, và có một số đảo hoang, không thông với nhau, đã trở thành hang động bị rất nhiều quái vật chiếm đóng.

Bởi vì khu vực giữa quá hiểm trở, mà bốn vùng không phải là không có đường bộ liên thông với nhau ,cho nên rất nhiều tu sĩ nếu muốn đi ngang qua mấy cái địa vực, cũng thường thà rằng vòng đường xa, mà không muốn từ trên biển hành tẩu.

Nhưng lần này, bí tàng Thiên Lan xuất hiện trên hoang đảo xa xôi kia, không chỉ thu hút sự chú ý của tu sĩ bốn vực, mà còn thu hút sự chú ý của vô số yêu quái.

Hiên Trạch và nhóm tu sĩ của y độn quang mà tới , vừa ra khỏi đảo hoang,liền cảm giác được uy áp che trời lấp đất mãnh liệt mà đến, vô số hơi thở di động, mang theo những làn sóng quỷ dị và những đám mây bất tử.

Trong nháy mắt, đã thấy trên không trung tràn ngập tu sĩ khắp nơi, phần lớn đều là thế lực lớn, môn phái lớn, có vô số xa giá, linh thú cùng thần thú, có đủ loại uy áp bên trong.
* Xa giá: cổ xe
Tất cả mọi người đều từ Thiên Thành vương phủ đến đây, nhưng bọn họ chỉ giống như một bầy kiến ​​nhỏ, ngay cả những lão quái vật Nguyên Anh kia, cũng chỉ là một giọt nước trong đại dương trong hoàn cảnh kinh hoàng như vậy.

Hiên Trạch rất bình tĩnh, hắn híp mắt nhìn trời, ngay sau đó liền lấy ra một kiện vật, tiện tay ném đi.

Trong phút chốc, một cỗ xe bằng đồng rất đơn giản xuất hiện trước mặt mọi người, trên đó có khắc rất nhiều pháp trận và phù văn, tỏa ra một bầu không khí cổ xưa khác thường.

Đúng là Thiên Thành vương của Đại Diễn đế quốc, cũng có chút bảo vật áp đáy hòm.

Hiên Trạch vẫn chưa dừng tay, hắn lại dương tay đánh ra một khối Ngự Thú Bài, phía trên bạch quang chợt lóe, liền có hai con điều cự mãng khổng lồ xuất hiện, trên sống lưng mọc một đôi cánh bằng thịt, nhìn qua vô cùng hung tợn.

*Điều cự mãng: trăn khổng lồ

Khi chúng nó vừa định quay lại và tấn công , đã bị Hiên Trạch lại đánh ra một đạo phù chú khác , chia làm hai bên, đi vào trong đầu chúng. Sau đó chúng liền trở nên ôn hòa hơn,nhanh chóng xoay người bơi lội, đi đến phía trước của chiếc xe, đem dây cương giữ chặt.

Mọi người không cần nhiều lời, sôi nổi dùng ra thủ đoạn, nhảy vào trong xe. Đi vào trong xe, mới phát hiện bên trong cực kỳ rộng mở, đủ để cất chứa bọn họ.

Từ Tử Thanh cũng đã từng nhìn thấy những thứ tương tự ở Tán Tu minh, nhưng so với chiếc cổ xe mà Hiên Trạch thả ra lúc nãy thì kém xa - trước không nói đến cổ xe cấp bậc thế nào, chỉ nói đến hai con trăn hai cánh phía trước, mỗi một đầu, tu vi đều ở tầng sáu trở lên !

Đám đông tụ tập, càng ngày càng nhiều.

Bầu trời vốn đã tràn ngập các loại tu sĩ, còn có vô số hải thú từ trong biển nổi lên, yêu khí rào rạt.

Ngoài mấy con rùa khổng lồ, trên núi cũng có rất nhiều dã thú, cũng tập hợp thành từng đàn,bá đạo hung mãnh.

Ma tu, yêu tu, tiên tu, từng người đều chiếm cứ một phương , tu vi càng cao, địa vị càng cao, là có thể càng tới gần hoang đảo, thậm chí nhìn đến trên hoang đảo, một mảnh hư không, có thứ gì đó không ngừng dựng dục, khí thế càng đang không ngừng bò lên...... Hình bóng cũng không ngừng rõ ràng.

Tất cả mọi người đang chờ đợi.

Đã năm năm kể từ khi linh ảnh xuất hiện trên hòn đảo hoang vắng này.

Trong năm năm qua, hoang đảo từng ngày từng giờ biến hóa, nhưng nó chưa từng được mở ra.

Và dưới sự điều tra của các thế lực toàn năng và đa đảng giỏi bói toán, cuối cùng người ta đã tính được thời điểm bí tàng này chính thức xuất hiện chính là ngày hôm nay!

Không phải là lần đầu tiên Từ Tử Thanh nhìn thấy cảnh tượng lớn, nhưng là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều thế lực cùng nhiều cao thủ toàn lực xuất thủ. Hắn thả thần thức ra, nhưng lại phát hiện ở cuối thần thức lan tràn, có vô số tu vi cao thấp, lơ lửng trên không trung.

Đúng là ... Người đông như kiến.

Chỉ không biết lúc bí tàng mở ra , có bao nhiêu người được như ý nguyện, lại có bao nhiêu người, nửa đường ngã xuống?

Sau khi trong lòng khẽ thở dài, thần thức của Từ Tử Thanh dừng cách xa trăm dặm, cũng là nơi cuối của thần thức mà hắn thả ra.

Ở đó, một thanh cự kiếm đi ngang qua nam bắc, kiếm khí vô biên tung hoành bễ nghễ, chém xuống bát phương.

Vạn Kiếm Tiên Tông!

Từ ánh mắt đầu tiên, Từ Tử Thanh đã kết luận như vậy.

Đúng vậy, chỉ có Thánh môn kiếm đạo huyền thoại mới có nhiều cao thủ kiếm đạo đến vậy.

Thậm chí không cần nhìn trộm, trong đó liền có hơn hai mươi vị nam nữ kiếm tu ngang nhiên mà đứng, phía sau kiếm ý như lâm( rừng cây), đúng là không chút nào để ý mà đâm thẳng tận trời, hiển lộ uy phong!

Cũng chỉ có Vạn Kiếm Tiên Tông, mới có thể một lần lấy ra nhiều kiếm tu lĩnh ngộ được kiếm ý như vậy.

Hiên Trạch hiển nhiên cũng thấy được Vạn Kiếm Tiên Tông, họ cũng là một đối thủ lớn cho mục đích của chuyến đi của mình.

Hắn quay đầu nhìn về phía Hề Lẫm, mở miệng hỏi : " Ngươi xem bọn họ như thế nào?"

Hề Lẫm rất hiểu tâm ý của Hiên Trạch, nghiêm giọng trả lời: "Điện hạ, tổng cộng có hai mươi sáu kiếm tu, trong đó không ai trong số họ ở kiếm ý ý cảnh tầng thứ nhất, mười lăm người ở ý cảnh tầng thứ hai, tám người ở tầng thứ ba, và hai người ở tầng thứ tư."

Hiên Trạch ánh mắt vừa động:" Đại viên mãn ở đâu? "

Hề Lẫm lắc lắc đầu: "Ta cảnh giới không đến, không thể phán định, chỉ biết có hai người, vượt qua cảnh giới của ta."

Hiên Trạch nhíu nhíu mày, không trách cứ mà nhìn về phía Vân Liệt, ngữ khí cũng hòa hoãn một chút : "Vân đạo hữu, ngươi xem đệ tứ cảnh có hai người , vậy trong đó có ai đại viên mãn không?"

Vân Liệt liếc hắn một cái rồi nói: "Không."

Hiên Trạch thần sắc buông lỏng : "Xem ra, có Vân đạo hữu ở đây, không cần phải lo lắng về chuyến đi này. "

Vân Liệt khẽ nhắm mắt lại: "Vẫn còn có người đang ẩn nấp, hoặc có thể là Đại viên mãn."

Hiên Trạch ý cười cứng lại: " Vân đạo hữu ý tứ là?"

Vân Liệt nói: "Người này kiếm ý chưa phóng, sâu không lường được."

Hiên Trạch hô hấp thật sâu: "Tu vi người nọ như thế nào?"

Vân Liệt thần sắc không thay đổi: "Nguyên Anh trở lên."

Trong lúc nhất thời, bên trong xe một mảnh yên tĩnh.

Nếu như đồng dạng đều là kiếm ý đại viên mãn, hiển nhiên người có căn cơ tu luyện cao nhất ... có nhiều năng lượng hơn.

Rất nhiều đệ tử vốn là vui mừng, nhưng lúc này sắc mặt cũng ngưng trọng hơn một chút.

Thiên hạ to lớn, nhân tài xuất hiện lớp lớp, quả nhiên là đúng như mong đợi.

Ngoài Thiên Thành vương có lo lắng trong lòng,còn có Từ Tử Thanh, sầu lo nghĩ đến chính là người sư huynh của mình.

Bầu không khí lúc này có chút cứng ngắc, Từ Tử Thanh truyền âm cho Vân Liệt, hỏi: "Sư huynh, ngươi có thể nhìn thấy người trong môn phái này sao?".Hắn dõi mắt trông về phía xa, lại cũng chưa từng phát giác.

Vân Liệt nghe xong, suy tư một hồi, sau đó dùng ngón tay chỉ vào, đáp: "Ba vạn dặm phía trên."

Từ Tử Thanh cả kinh, khó trách hắn nhìn không thấy, hắn thần thức bất quá có thể bao phủ phạm vi trăm dặm, tự nhiên khó khăn phát giác. Nhưng Kim Đan chân nhân thần thức lại có thể đi xa ngàn dặm, sư huynh tự nhiên là có thể nhìn thấy......

Vân Liệt biết hắn nghi hoặc, liền nói: "Ngàn dặm là khởi đầu, ngươi nếu lúc nào cũng dưỡng thần, cũng có thể phóng ra thần thức mạnh mẽ hơn".

Từ Tử Thanh liền có chút minh bạch, trong lòng biết quá khứ trên con đường tu tiên nỗ lực quá ít, ngày sau còn cần càng thêm nỗ lực hơn nữa.

Lại nói bên ngoài, trong thiên địa đông đảo tu sĩ, không có chỗ nào mà không phải là đang đợi chờ ngày tốt giờ lành, chỉ đợi bí tàng mở ra, liền phải giành trước mà đi. Bằng cách này, ngay cả những kẻ thù ban đầu và những kẻ chính thống đối lập cũng không còn chống lại nhau nữa.

Hiên Trạch xa giá tới còn khá sớm, đã bay lơ lửng trên bầu trời bên này, phía dưới có rất nhiều tu sĩ, nhưng vì tu luyện và địa vị nên không thể lên cao.

Không bao lâu, hai bên trái phải có gào thét tới hai tòa xa giá, Từ Tử Thanh vừa thấy, liền nhìn đến bên trái xa giá có bốn đầu màu son lông đuôi linh cầm giữ chặt, mà bên phải xa giá còn lại là một đầu thanh giao. Phía trên xa giá mơ hồ lại có long khí hình thành Kim Long hư ảnh, đầu đuôi tương hàm, khí phách lăng người, đều có vẻ thập phần hoa lệ tôn quý.

Không thể nghi ngờ, đây cũng là xa giá của con cháu hoàng thất, bốn đầu linh cầm cũng đều là Lục giai, ngọn lửa trên người chúng rất nóng, phi thường bỏng người, bên phải thanh giao càng thêm lợi hại, lại là Thất giai yêu thú, lại ở chỗ này làm người lôi kéo, đủ thấy người trong xe , lợi hại phi phàm.

Hai chiếc xe vừa đến thì Hiên Trạch cũng di chuyển theo.

Chỉ nghe hắn to giọng nói: "Thập cửu đệ,tam thập nhất đệ, các ngươi cũng tới !"

Người ngồi cổ xe bên trái đáp: "Thập nhị ca, lần này chúng ta phải hảo hảo nỗ lực mới không bị tam thập nhất đệ vượt qua a "

Hiên Trạch cũng cười nói:" Phải để tam thập nhất đệ tỏ lòng thương xót rồi. "

Lúc này, một giọng nói phát ra từ người lái xe bên phải:" Hai người các huynh trưởng đừng như vậy, ta chỉ tùy theo khả năng sẽ làm hết sức mình, không thể làm phụ hoàng thất vọng! "

Nói xong, thanh giao vung cái đuôi khổng lồ, lại nhảy về phía trước.

Theo sau bốn đầu linh cầm trên người mang ánh lửa cũng rất nhanh đuổi kịp.

Hiên Trạch thấy hai người tiến lên, hai mắt híp lại, nhưng mà hắn cũng không có phát ra mệnh lệnh, xa giá cũng không có đi về phía trước.

"Thật là.... có bản lĩnh a."

Từ Tử Thanh nhìn về phía Vân Liệt,Vân Liệt hơi hơi khẽ gật đầu

"Chiếc xe bên phải là Bá Hoàng Hiên Viên?"

"Đúng vậy."

Từ Tử Thanh trong lòng căng thẳng, lần này hồi ở trong bí tàng, nếu như lần thứ hai cùng Bá Hoàng Hiên Viên tương ngộ...... Thật không biết đến tột cùng là hắn có bản lĩnh, hay là sư huynh càng tốt hơn!

Bất tri bất giác đã hai canh giờ trôi qua.

Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện những đám mây nặng nề, tạo thành một dòng xoáy bao trùm lên hoang đảo, màu sắc rực rỡ , hết sức tráng lệ.

Trong tích tắc, một luồng sáng vàng đột nhiên từ trong vòng xoáy giáng xuống, thẳng tắp bao phủ toàn bộ hoang đảo, nhấn chìm vào hư không.

"Oanh --"

Chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, như thể một cánh cửa đột nhiên bị phá vỡ , cuốn lên vô tận cuồng phong, tạo thành một luồng năng lượng cuồn cuộn.

Trong khu vực biển, vô số dòng chảy khổng lồ đan chéo vào nhau, tạo ra sóng to gió lớn.

Có rất nhiều yêu thú bị đầu sóng ném đi, những con sóng bất ngờ cuộn lên thậm chí còn bay thẳng lên không trung, cuốn xuống vô số hình người và nuốt chửng chúng!

Vào lúc này, dưới những đám mây đầy màu sắc, một con vật khổng lồ chậm rãi xuất hiện.

Nó giống như một chiếc dùi khổng lồ và mạnh mẽ ở trên cùng và dưới cùng của vòng tròn, không ai biết nó được làm bằng vật liệu gì và cũng không ai biết nó được xây dựng như thế nào. Từ cơ thể của nó, phát ra một sức mạnh vô cùng đáng sợ từ thời cổ đại, như thể thời gian và không gian tách rời nhau, và nó tồn tại vĩnh viễn không bao giờ chết.

Cho đến hôm nay, có lẽ bởi vì dòng thời gian và không gian không còn sức gánh nổi, nó mới được đưa ra ngoài rồi xuất hiện trên thế gian này !

Ráng màu vẫn không ngừng xoay quanh,kim quang cũng cuồn cuộn không ngừng mà tràn xuống dưới.

Con vật khổng lồ này ngày càng rõ ràng và càng ngày càng có hình dáng, làm người kinh ngạc cảm thán .

Nó đứng sừng sững trên hòn đảo rộng lớn này, nhưng hòn đảo này không thể chứa được nó, mà mở rộng ra một độ sâu xa hơn, xa hơn của khoảng không.

Cuối cùng, mọi người đã nhìn thấy toàn bộ bên trong bí tàng .

Hóa ra là một ngôi mộ!

Một ngôi mộ khổng lồ có một không hai dường như có thể nuốt chửng khoảng không!

Trong vô số tiếng thở hổn hển, ngôi mộ nứt ra.

Giống như mở ra một cái miệng cực lớn từ chính giữa, tuy rằng không có răng nanh, nhưng lại có một cái thông đạo sâu xa vô cùng , khiến người ta không thể nhìn rõ.

Đây là con đường dẫn đến vực sâu của bí mật!

Gần như ngay sau đó, mặc dù thiên địa chưa bình lặng, nước biển vẫn đang sôi trào , nhưng mọi người đều di chuyển.

Bọn họ đều tin chắc rằng chỉ có những tu sĩ tiến vào nhanh nhất mới có thể nhận được nhiều lợi ích hơn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro