Chương 39+40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tặng Linhbi244, BThanhLscorpiolovetaurusf

________

Câu nói như sốc ruột Yết, anh nghiến răng tính đấm cho Phi 1 trận ra hồn nhưng rồi thôi. 

Giận quá mất khôn! Yết không đếm xỉa gì đến Phi, anh kéo tay Ngưu rồi đi nhanh vào thang máy. Ngưu chưa hoàn hồn, cô để mặc Yết dẫn mình đi đâu thì đi. Để lại Ngọc và Phi đứng đó, anh chỉ cười nụ cười đầy hàm ý đến đáng sợ, còn Ngọc thì bắt đầu thấy ghét cái tên " cà chớn " này! 

Dẫn Ngưu ra khỏi thang máy, Yết kéo mạnh cô đến 1 góc vắng người rồi đẩy mạnh cô vào tường mà hỏi 

- Thằng đó là đứa nào thế? nó là cái gì với em hả? sao em đế thằng đó hôn vào mình mà cũng không cản? em tính chọc tức anh hả? - Yết với ánh mắt bốc lửa mà hét vào mặt Ngưu 

Cô bị cái giọng bực tức vô cớ của Yết làm hoàng hồn, Ngưu thấy anh thật giận vô lý! Cô đẩy Yết ra rồi mắng lại 

- Anh có bị lú lẩn không thế? Phi là bạn thời nhỏ của em, cậu ấy ra nước ngoài sống từ lúc nhỏ. Ít nhất cũng phải dính chút gì đó với cách sống của Châu Mỹ, việc gặp người quen lâu năm không gặp hôn má nhau đâu phải là chuyện lạ. Anh ở Luân Đôn lâu rồi, chắc cũng hiểu rõ ý em nói chứ nhỉ! Em cũng thường thấy anh hôn má các cô gái mà anh quen mà! sao lại nói với em như thế? 

- Em đúng là ngang quá mà! đúng, nhưng tên đó không giống như những người khác. Tên đó...tên đó....thôi, khỏi đi. Anh không muốn nói gì thêm về tên đó nữa. Đừng để gia đình ồn ào vì 1 người như thế! - Yết dần dịu lại để trấn tỉnh mình, nhưng Thiên thì không! 

- Anh thật kì lạ! cậu ấy có tên, chứ không phải để anh gọi cậu ấy là " Tên Đó " đâu! Yết à, anh bỏ cái tính ghen vô cớ của mình đi, nếu không.....em không biết vợ chồng chúng ta sẽ ra sao đâu..... 

Ngưu nói rồi cố ngăn không cho nước mắt chảy xuống mà chạy nhanh xuống bằng cầu thang bộ. Không biết lý do gì? nhưng sao lúc này cô thấy ghét Yết lắm! anh chẳng hiểu tâm tình con gái tí nào! Yết chỉ giỏi biệt tài tán gái thôi. Lúc này, cô thật sự cần anh để tâm sự, vậy mà.....Ghét! ghét lắm! 

Yết để Ngưu chạy đi mà không cản lại, cảm giác khó chịu, bực tức dâng trào trong lòng. Anh đấm mạnh vào bức tường làm bằng sắt của nhà trường. Đau ư? bây giờ anh không hề cảm giác thấy cái gì nữa. Thiên hoàn toàn chẳng hiểu anh! lý do sao vậy chứ? Muốn ghét Thiên nhưng anh không thể! Anh biết mình yêu Ngưu đến mức nào! 

- Ngưu! anh thực sự " ghét " em! - Anh nghiến răng mình lẩm bẩm 

Ngưu chạy xuống lầu, cô chạy nhanh vào khu vườn của trường. Đây là nơi mà cô " thải " những phiền phức trước kia, cô mong nơi này sẽ giúp cô " thải " ra những thứ buồn bã 1 lần nữa. Nhưng cô đã lầm, vừa bước vào vườn, cô lại khóc ầm lên với cây, cỏ và hoa. Nhưng thật nhẹ lòng khi khóc thét lên như thế, nhưng rồi có gì đó đụng nhẹ vào môi cô để ngăn cô không khóc nữa. Là bàn tay của 1 người con trai, nhưng cảm giác không bàn tay không phải của Yết. Cô liền quay phất lại thì người đứng sau cô là Phi! 

- Phi! 

- Hihihi, cậu lại khóc rồi! cô " hoàng tử " của tớ lúc nhỏ đâu rồi chứ? tớ nhớ Ngưu mạnh mẽ lắm mà! - Phi nhìn Ngưu rồi nói. 

Lời nói này như động viên Ngưu. Cô cười nhẹ với anh. Phi hôm nay thay đổi rồi! cậu nhóc khóc nhè thường hay bị bắt nạn khi xưa đã mất đâu rồi, mà thế vào bây giờ là 1 chàng trai cao lớn, đẹp trai, quý phái như thế này! 

- Ai dà dá! Phi " khóc nhè " đâu rồi mà giờ đến phiên cậu dỗ tớ thế hả? cậu thay đổi nhiều lắm Phi à! - Ngưu nhìn vào khuôn mặt anh rồi bảo 

- Cậu cũng thay đổi nhiều lắm! tóc dài, bắt đầu mặc váy và còn .... rất xinh nữa chứ! lúc nhỏ, tớ thấy cậu đã xinh, ai dè lớn lên trông cậu lại đẹp thế! - Phi gãi gãi đầu tỏ vẻ ngượng trầm trồ nói 

Ngưu không nói gì, vì sống với Yết khá lâu, cô quá " nhờn " với những câu khen như thế này! Nếu đặt vị trí của Yết vào Phi, chắc cô cũng đã đỏ mặt. 

Nghĩ đến Yết, cô lại buồn. Thật sự cô ít khi giận người khác, nhưng lần này Yết đúng là quá đáng! khó mà chấp nhận. 

- Chồng cậu có chăm sóc cậu tốt không thế? - Phi bỗng dưng hỏi câu hỏi khiến Ngưu giật mình 

- À...ừ....cũng đúng theo lẽ vợ chồng. 

- Tớ có thể chăm sóc cậu tốt hơn Yết mà! - Phi bỗng trở nên nghiêm túc 

- ..... Cậu có sao không Phi? 

Bịch... 

Chiếc điện thoại trên tay Ngưu rớt xuống. Phi đang ôm chầm lấy Ngưu thật chật, thật siết! Cô cảm thấy shock về hành động kì lạ của Phi, và còn sốc và đau khổ hơn khi chính Yết đã chứng kiến cảnh này! 

Chứng kiến cảnh mà mình không muốn thấy nhất. Thứ mà Yết không muốn nghĩ cũng chẳng muốn nó đến. Lòng anh lại nhói lên đau đớn, thật lạ! Chỉ vì Ngưu, mà thứ mùi vị từ trước đến nay anh chưa hề trải qua, bây giờ anh đã biết! 

Buồn cười thay, anh chẳng muốn ghen hay hét lên chạy đến đấm Phi vài đấm, bây giờ, anh thật sự nản! Không biết hiện giờ mình muốn cái gì? Yết chỉ quay đầu bước đi. 

Ngưu cố vùng mình khỏi Phi rồi chạy theo Yết. Cô không muốn mình bị hiểu lầm! Cô sợ .... cô sợ rằng Yết sẽ nghĩ xấu về mình. Kéo tay Yết lại, Ngưu chợt nói nhỏ 

- Chuyện không như anh nghĩ đâu Yết! chẳng Phi ôm em chỉ vì ....... 

- Đừng có biện minh nữa! điều đó là đúng hay sai, chính em là người biết rõ nhất mà! - Yết cắt lời Ngưu rồi hét lên 

Anh tức, anh tức vì anh không thể tin Ngưu. Anh rất muốn tin, Yết biết Ngưu không phải là loại con gái " lăng nhăng " như những người khác. Nhưng sao anh không tin được, Yết kéo nhẹ tay Ngưu ra khỏi mình rồi đi nhanh vào trường. 

Ngưu muốn hét lên để gọi tên anh, nhưng cô không còn sức cũng như không muốn làm đau mình thêm nữa. Ngưu biết, trong chuyện này, cả 2 đều có lỗi. 

- Anh hai! đến lúc chúng ta " giúp " họ rồi chứ! 

Trong 1 gốc của cây cổ thụ lớn, cả Phi, Ngưu và Yết đều không biết 2 anh em nhà Virode đã nghe và thấy hết tất cả mọi chuyện. Gemini nhìn sang Pisces hỏi nhỏ 

Anh gãi đầu tỏ vẻ chán nản rồi đáp lại 

- Ối giời ạ! vợ chồng mới cưới, mà giờ như .... chắc chúng ta phải nhúng tay vào thôi! Anh thấy tên học sinh chuyển trường đó cũng ghét lắm! 

- Vậy làm thôi! - Cả 2 đồng thanh rồi cũng đi vào trường. 

Ngưu vẫn ngồi đó, những câu hỏi tràn ngập trong đầu cô. Liệu Yết có ly hôn với cô không nhỉ? liệu Yết có nghĩ cô là con gái xấu không? liệu con bé Mẫn còn đối xử tốt với cô chứ? 

Cô chợt bật khóc lần nữa, nhưng lần này không thành tiếng. Vì nó đau lắm, cô không còn sức để khóc thành tiếng nữa. Lúc đó, " người phá đám " đang đi đến chỗ Ngưu. Phi đỡ nhẹ cô lên, rồi hỏi 1 câu khiến cô đóng băng và cũng không muốn trả lời. 

- Cậu muốn tớ làm chồng cậu chứ? thay vì cái tên đã làm cậu khóc đấy! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro