Giới thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tác giả: 山有扶苏 - Sơn Hữu Phù Tô

_______

Giới thiệu:

Tài khoản weibo của hot boy lạnh lùng bị người ta phát hiện.

"Cô ấy ngoan ghê, nhìn như một bé con thơm tho và mềm mại vậy!"

“Yêu quá đi, ước gì được ôm, được hôn, được bế bổng cô ấy!"

"Tại sao cô ấy cứ nói chuyện với bạn cùng bàn thế? Bọn họ thân thiết đến vậy à?"

"Grừ grừ grừ ghen điên lên được. Hôm nay cô ấy chưa nói với mình lời nào đâu đấy!"

“Tớ không đẹp trai à? Hay là dáng tớ không mlem?"

“Cậu quay đầu lại nhìn tớ đi mà, tớ không tin không có gì lưu lại trong đôi mắt cậu."

“Không muốn học đâu, muốn hôn cô ấy đến mức cô ấy khóc nhè cơ!"

(Tên truyện: Họa Thuyền Thính Vũ Miên là một câu thơ trong bài thơ “Bồ tát man kỳ 3” của nhà thơ Vi Trang thời Đường. T để nguyên phần phiên âm Hán Việt vì tên của nữ chính là Giang Vũ Miên.

Phiên âm Hán Việt:

Nhân nhân tận thuyết Giang Nam hảo,
Du nhân chỉ hợp Giang Nam lão,
Xuân thuỷ bích ư thiên,
Hoạ thuyền thính vũ miên.
Lư biên nhân tự nguyệt,
Hạo oản ngưng sương tuyết.
Vị lão mạc hoàn hương,
Hoàn hương tu đoạn trường.

Dịch nghĩa:

Người người đều nói rằng Giang Nam đẹp,
Người đến chơi chỉ muốn ở lại Giang Nam tới già.
Nước xuân màu biếc như trời,
Trong thuyền vẽ nghe tiếng mưa ngủ.
Cô gái bán rượu bên lò lửa đẹp như trăng,
Cổ tay trắng ngần như đọng sương tuyết.
Nếu chưa già thì quyết chưa về quê,
Nếu về quê thì sẽ buồn đứt ruột.

Vì không tìm thấy bản dịch thơ được xuất bản nên editor bịa tạm phần thơ nhé:

Người ta vẫn nói Giang Nam đẹp,
Du khách dạo chơi muốn trọn đời,
Nước xuân xanh biếc tựa màu trời,
Trong thuyền vẽ lặng nghe mưa ngủ.
Người bên lò rượu đẹp tựa trăng,
Cổ tay trắng ngần đọng sương tuyết.
Tuổi chưa già chẳng về quê quán,
Nếu về rồi buồn đứt ruột gan.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro