Phiên ngoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


“A, Chiến ca em thấy thật nhàm chán a, muốn đi ra ngoài chơi.”

Vương Nhất Bác từ phía sau ôm lấy Tiêu Chiến tại phòng bếp đang nấu chè trôi nước.

“Đừng ầm ĩ, nhanh đi ngồi xuống.”

Hai người kết hôn đã hơn nửa năm, nửa năm này Tiêu Chiến đem sự vụ công ty đều ném cho Tống Tử Sâm, mang theo Vương Nhất Bác đi khắp thế giới tìm linh cảm thiết kế, hai người vừa đi vừa chơi nên rất nhanh đến giao thừa mới trở về Bắc Kinh.

Hôm nay là tết nguyên tiêu, Vương Nhất Bác nửa năm này đi chơi đã quen, mỗi ngày theo Tiêu Chiến đi dạo chỗ này nhìn xem chỗ kia, hiện tại đã một tuần lễ cậu không có ra cửa, ở nhà kìm nén khó chịu như muốn mạng cậu.

“Thế nhưng là em thật thật nhàm chán a.”

Vương Nhất Bác ngoan ngoãn ngồi ở trước bàn ăn, một tay nâng cằm lên một bên quyệt miệng lầm bầm, Tiêu Chiến không để ý tới cậu bưng một chén chè trôi nước đi tới.

“Nhanh ăn đi, cẩn thận nóng.”

Vương Nhất Bác có chút ủy khuất, rõ ràng Tiêu Chiến trước kia không phải như thế này, hiện tại cũng lười dỗ dành mình. . . Câu nói tiếp theo của Tiêu Chiến rất nhanh để cậu cao hứng trở lại

“Ăn xong cùng em đi ra ngoài chơi trượt ván có được hay không?”

“Em biết anh tốt nhất!”

Vương Nhất Bác tại hai má của Tiêu Chiến hôn một cái, nhìn chè trôi nước trong chén phát sầu

“Chiến ca. . . Em không thích ăn chè trôi nước. . . Dinh dính không tốt tiêu hóa, dạ dày anh không tốt cũng không nên ăn.”

“Biết em không thích ăn cho nên chỉ nấu một chén nhỏ này, chúng ta cùng nhau ăn có được hay không? Hôm nay là tết nguyên tiêu cũng nên có chút không khí cả nghỉ lễ, sau ngày hôm nay sẽ qua hết năm.”

“A.”

Vương Nhất Bác vì trượt ván “Khổ đại cừu thâm” ăn một viên chè trôi nước, mặc dù là Tiêu Chiến nấu nhưng Vương Nhất Bác vẫn là trước sau như một. . . Không thích. . .

Cậu không rõ loại chè dinh dính này ăn vào bên trong còn nóng, rốt cuộc ngon chỗ nào . . . Chiến ca, còn lại anh ăn đi.”

Ăn một chén chè trôi nước Vương Nhất Bác liền đem chén giao cho Tiêu Chiến, dù sao Tiêu Chiến cũng không nói mình nhất định phải ăn mấy cái, một cái cũng coi như ăn, Vương Nhất Bác tính toán nhỏ nhặt ở trong lòng đánh leng keng vang dội, nghĩ đến một chút muốn cầm tấm ván nào đi ra ngoài tương đối tốt.

“Bảo bảo, trên hàm răng em dính hạt vừng đen.”

Xem đi, liền nói không thích chè trôi nước, phiền phức. . . Vương Nhất Bác âm thầm oán trách chuẩn bị đứng dậy lấy ly nước súc miệng, mới vừa đứng lên còn không có nhấc chân liền bị Tiêu Chiến kéo đến trong ngực, Vương Nhất Bác còn không có phản ứng kịp liền cảm giác đầu lưỡi Tiêu Chiến trượt vào miệng của mình, tại trên hàm răng nhẹ nhàng liếm lấy một cái, sau đó cánh môi hai người liền dán cùng một chỗ. . .

Vương Nhất Bác bị người hôn mơ mơ màng màng lúc còn đang suy nghĩ hình như hương vị chè trôi nước cũng không tệ. . .

Sau hai giờ lúc cậu dựa vào trên giường được Tiêu Chiến nắn eo lúc này mới phản ứng được

“Tiêu Chiến! Không phải nói phải bồi em đi ra ngoài chơi trượt ván sao!”

“Cái kia bảo bảo nếu không bây giờ anh cùng em đi?”

Tiêu Chiến một mặt “Vô tội” nhìn sư tử con trong ngực xù lông, một bên vỗ về một bên cười trộm.

“Em bây giờ thành cái dạng này đi như thế nào?”

Tiêu Chiến đem tay đặt ở sau lưng Vương Nhất Bác nhẹ nhàng xoa bóp, hơi nóng truyền đến để Vương Nhất Bác xù lông thoải mái không ít.

“Anh cái này tên lừa đảo, đã nói theo em đi.”

“Bảo bảo, bây giờ anh cũng có thể đi cùng em a, không phải em không đi sao.”

Vương Nhất Bác càng xem cái người được tiện nghi này còn khoe mẽ càng tức giận, cậu hung hăng cắn một cái, trên cánh tay Tiêu Chiến lập tức xuất hiện một vòng dấu răng, nhưng vẫn là cười giúp cậu xoa eo, làm Vương Nhất Bác có chút xấu hổ.

“Chiến ca có đau hay không?”

Cậu đưa tay xoa nhẹ mấy cái lên cánh tay Tiêu Chiến.

“Anh không việc gì đâu, bảo bảo em còn đau không?”

Lần này ý tứ đối với Vương Nhất Bác càng không tốt, giống như là hắn tại cố tình gây sự.

“Không đau, em . . . A.”

“Không đau chúng ta tiếp tục.”

“Tiêu Chiến, anh là tên lừa gạt!”

28.05.22

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#zsww