Chương 65: Nhân viên bị động kinh tập thể sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vật nhỏ con rốt cuộc chịu xuống dưới."

Nhìn Vưu Nhiên tay chân nhẹ nhàng đi xuống cầu thang, Đại Dì lập tức lại đón, nhìn rồi xem.

Vưu Nhiên khóe miệng mỉm cười nứt ra một đường, nàng vui vẻ gật gật đầu.

Tuy nói là bị Đại Dì thấy được một màn vừa rồi có chút thẹn thùng, nhưng giờ phút này nàng còn phải tiếp tục cùng Đại Dì ra ngoài học tập bản lĩnh của mọi người, thuận tiện ven đường trên đường tìm chút biện pháp hống đại nhân vui vẻ.

"Ông nhìn xem con bé cười thật vui vẻ, cho dù là bị khi dễ còn cho tiền người khác đếm đó." Đại Dì vỗ vỗ bả vai Vưu Nhiên, ngữ khí rất là bất đắc dĩ nói với Ngôn Lôi đang đi tới.

Ngôn Lôi tấm tắc lưỡi, dù sao mấy cô gái yêu đương hắn quản không được, đến nỗi Tiểu Vưu Nhiên rốt cuộc có cùng chủ nhân có một chân hay không, không, dùng từ sai lầm, sửa đúng một chút, là nói chuyện yêu đương, hắn một người đàn ông độc thân sao có thể đi quản.

Chỉ hy vọng đến lúc đó, tiểu gia hỏa đừng mũi dính đầy tro, bởi vì tính tình lạnh băng lại cổ quái của gia chủ chúng ta.

"Đại Dì, không có người khi dễ con, thời điểm dì đi vào vừa lúc đã xảy ra một ít việc, không phải như dì tưởng tượng vậy." Vưu Nhiên nhấp miệng, vẫn là thuận thế đem một màn trên lầu giải thích.

Miễn cho đến lúc đó, đại nhân da mặt mỏng dễ thấu lại giận không từ trong quan tài đi ra nữa.

Ngôn Lôi nghe nhún nhún vai, đại khái ý tứ là "Bà xem, Tiểu Vưu Nhiên liền thích chủ nhân đối với nó như vậy", đầy mặt bất đắc dĩ.

Đại Dì đương nhiên là hiểu ý người, cho dù mắt thấy......

Cũng không nhất định vì thật, bà lại không giống người tiểu quái ở dinh thự, tiểu gia hỏa cũng là tuổi tác biết yêu, thích chủ nhân cũng bình thường, chẳng qua bà ở dinh thự lâu như vậy, còn chưa bao giờ gặp qua chủ nhân chân chính động tình, cho nên tâm tư với đối tiểu gia hỏa hẳn là cũng không phải là tâm tư trên mặt kia.

Bà cũng cảm thấy cho dù nhìn thấy chủ nhân chúng ta xuống tay sờ ngực với Tiểu Vưu Nhiên, phỏng chừng là có ẩn tình khác đi, huống chi đứa nhỏ này còn cảm thấy chủ nhân không có làm chuyện khi dễ gì, được, nghĩ tâm tình của họ làm chi đây.

Bà suy nghĩ cẩn thận, của hồi môn đến lúc đó nhìn nhìn lại, gả đi ra ngoài hay là gả trong nhà đều phải tùy theo một chút.

Trước tiên công việc dinh thự vẫn phải làm

"Vậy đi, con định lại cùng chúng ta cùng đi ra ngoài sao?" Đại Dì nhìn ra tới cửa bộ dáng sốt ruột muốn ra ngoài của Vưu Nhiên.

Vưu Nhiên gật gật đầu, giải thích nói, "Đại nhân đang ở trên lầu nghỉ ngơi, cho nên con muốn thừa dịp thời gian đại nhân nghỉ ngơi đi ra ngoài học tập các hạng mục công việc một chút, thuận tiện mua mấy đồ khác."

"Cho chủ nhân niềm vui ha." Đại Dì vừa thấy biểu tình nhỏ của đối phương là có thể biết được một vài điều.

Vưu Nhiên không lên tiếng, chỉ là thẹn thùng cười.

"Tốt thôi, con đi chỗ Hán ăn cơm sáng sau đó tới cửa đợi, dì kêu tài xế chuẩn bị một chút." Đại Dì cởi áo ngoài của mình, chuẩn bị đổi hành trang.

Vưu Nhiên vốn là nói có thể không ăn, nhưng tưởng tượng đến bây giờ vẫn là lúc cơ thể phát triển, ngẫm lại lập tức nhanh chạy tới phòng bếp.

"Vưu Nhiên, đây là sandwich." Vẻ mặt Hán Thánh mang ý cười đem sandwich nướng nhân huân cá cùng với dĩa ném cho Vưu Nhiên mới vừa ngồi xuống.

Vưu Nhiên đành phải duỗi tay tiếp nhận bữa sáng khủng bố của Hán Thánh, bằng không đồ ăn trên dĩa sang quý đã bị Hán Thánh tiên sinh làm vỡ vụn ở trên mặt đất, sau đó cuối cùng bị lỗ vĩnh viễn cũng là nàng.

Lúc trước đã bắt đầu, nàng không biết thầy trừ bao nhiêu, cho nên nàng nhớ thật lâu.

"Thầy, con uống sữa bò xong sẽ đi." Vưu Nhiên nhìn cái đó vẫn là huân cá, có chút không xuống miệng được, hiển nhiên là thầy cố ý.

Hán Thánh cởi mũ đầu bếp, thuận tay ngậm một cây xì gà ở trong miệng, có điểm trêu ghẹo nói, "U, tôi còn tưởng rằng con đón không được đây."

Vưu Nhiên cười chua xót, "Nếu không đón được, cuối cùng còn không phải rừ tiền công trên đầu con sao." Hình như là ở năm thứ hai nàng tới, nàng ở dinh thự chậm rãi sẽ nhận được tiền lương.

Khi đó nàng nào dám thu tiền lương, có ăn có ở chính là cảm ơn trời cao.

Đại Dì nói là chủ nhân yêu cầu đưa cho mình thì phải cầm, không nhận, là không xem thể diện chủ nhân.

Cho nên, từ khi đó Vưu Nhiên cũng có tiền của mình.

Tuy rằng tiền lương không nhiều lắm, nhưng mấy năm nay cũng tích cóp được một chút, đối với những người khác mà nói có lẽ là cực kỳ bé nhỏ, nhưng đối với nàng tới nói đã là con số thiên văn.

Nàng đều giữ tiền này thật tốt, nàng không cần,nhưng đại nhân cần, nàng muốn dùng tiền mình mua quà cho đại nhân, chờ về sau xem có biện pháp khác kiếm tiền hay không.

"U, tiểu quỷ này cư nhiên còn nhớ dai."

"Thầy con là tự nhiều lần ghi sổ, bởi vì ngài con đã tổng cộng con số bị trừ." Vưu Nhiên khoa tay múa chân một số chữ, nhưng Hán Thánh quỷ làm bộ không nhìn thấy.

"Mấy này đều là việc nhỏ, thầy chỉ là... Ôi tay con cư nhiên còn có thể nhanh nhẹn đón được như vậy, xem ra tối hôm qua hai người không phát sinh chuyện kỳ diệu gì nha......" Hán Thánh cười phi thường tà hồ, ánh mắt ý vị không rõ mà nhìn nhìn tay Vưu Nhiên.

Vưu Nhiên bị Hán Thánh nhìn chằm chằm phát mao, hai tai tức khắc đỏ lên.

"Thầy ơi, ngài nghĩ cái gì vậy, tương tưởng của ngài như vậy làm con thấy cần để Ngôn Lôi tiên sinh dạy cho ngài một chút bài học đạo đức mới được." Vưu Nhiên tuy rằng chưa kinh lịch loại chuyện này, nhưng lại ở dưới sự dẫn dắt của thầy Hán Thánh.

Ừm, thầy Hán Thánh chính là Lão" công tử" hoa tâm phi thường nổi danh.

Đừng nhìn thầy đã mù một con mắt, nhưng ở bất luận trường hợp cần nào cũng không thiếu bạn đi cùng.

Cho nên, ngẫu nhiên thầy cũng sẽ cùng người phụ nữ khác trải qua tình một đêm, cũng là làm trò trước mặt trẻ con Vưu Nhiên.

Lúc ấy Vưu Nhiên ngây thơ hồn nhiên, chẳng qua hiện tại khẳng định là cái gì cũng đã hiểu.

Vưu Nhiên tự cho rằng chính mình không bị thầy làm hư, thật ra là do ý chí chống đỡ của bản thân mạnh mẽ.

Càng bởi vì ở trong lòng nàng, từ đầu đến cuối chỉ có một người.

"Nào có, tôi có nói buổi tối lễ trưởng thành của con có chuyện gì xảy ra sao? Còn không phải do sau khi con đưa rượu, cả đêm cũng chưa trở làm thầy rất lo lắng tiểu cục cưng của thầy xảy ra chuyện sao." Hán Thánh hừ nhẹ một tiếng, bật lửa, chẳng qua bật lửa như thế nào cũng không lên.

Vưu Nhiên cười một cái, nàng đối với thầy bật lửa làm chút tay chân.

"Thầy, thuốc vẫn nên hút ít chút, con không biết có huyết tộc nào bởi vì hút thuốc đến ho lao chết hay không." Vưu Nhiên uống sữa bò, nói lời quan tâm.

Hán Thánh nghe tiểu quỷ mình nuôi lớn nói lời chọc giận, hắn ném xuống bật lửa không cháy, quyết đoán mở bếp mà bật lửa.

"Nhanh ăn sandwich." Hán Thánh thúc giục Tiểu Vưu Nhiên đừng kén ăn.

Vưu Nhiên cau mày, ánh mắt nhìn sandwich giống như đang xem một quả khủng bố đúng giờ tạc bắn ra, thầy Hán Thánh làm sandwich hoàn toàn chính là thịt cá sống, phía trên còn quét máu tươi.

"Thầy, con uống sữa bò trước lại ăn sandwich sau."

"Không được lãng phí nga, thịt cá này chính là người khác tặng đó, là cá đuôi kiếm đến từ chỗ đầy ánh mặt trời đó, chính là đồ hiếm, dinh dưỡng phong phú, chuyên để cho mấy cô gái đang phát triển cơ thể lại cần bồi bổ đầu óc ~"

"Thầy......" Vưu Nhiên nhìn sandwich còn máu, nghe Hán Thánh không lựa lời trêu chọc, cuối cùng chỉ có thể khen nói, "Ngài giỏi quá!"

Sau đó một ngụm nuốt cả quả táo, nuốt xuống.

Một cổ ướt ướt lại ngọt lại vừa có mùi tanh của biển.

***

Khi Vưu Nhiên đi vào cửa dinh thự, nàng nhìn đến thợ hoa Đào Mỗ cũng đi theo.

Tiểu thợ hoa là người làm vườn nhỏ năm nay mới tới, quản lý hoa cỏ.

Mọi người đều kêu cô ấy tiểu thợ hoa, một là bởi vì tuổi còn nhỏ, dinh thự đếm ngược tuổi tác, gần hai mươi mấy tuổi tuổi chỉ xếp phía trước Vưu Nhiên, thứ hai cô ấy là người có chiều cao nhỏ xinh nhất, hình như là di truyền gia tộc không được cao.

Tuy rằng so Vưu Nhiên lớn hơn một chút, nhưng thoạt nhìn chính là em gái nhỏ xinh, mà tay nghề gieo trồng hoa cỏ lại phi thường tinh thông.

"Đào Mỗ, cậu cũng tới." Vưu Nhiên đứng ở xe bên nhìn tiểu thợ hoa đeo túi hành lý chuyên dụng, duỗi tay giúp cô ấy nhận lấy.

"Cảm ơn Vưu Nhiên," Đào Mỗ suyễn hu một chút, cô ấy làm huyết tộc cũng ngượng ngùng kêu cô ấy đi ra ngoài, thân thể Đào Mỗ cùng lực hành động xác thật không có khác gì với con người, thậm chí còn suy yếu hơn.

Vưu Nhiên duỗi tay trực tiếp kéo Đào Mỗ lên xe, bởi vì phía trước là Đại Dì ngồi cùng Đại Duy, cho nên Vưu Nhiên cùng Đào Mỗ ngồi ở phía sau.

Hai "Tiểu bối" ngồi ở phía sau chọn đào ngũ.

"Vưu Nhiên, cái này cho cậu." Đào Mỗ từ trong balo mình cầm một cái túi thơm nhỏ tinh xảo đưa cho Vưu Nhiên.

Vưu Nhiên tiếp nhận xong liền thưởng thức tay nghề khâu vá này, nàng quyết định về sau phải đi theo Đào Mỗ không chỉ học nghề làm vườn còn có kỹ thuật may.

"Là tiểu hoa tím." Vưu Nhiên nghe nghe hương khí quen thuộc, lập tức nói ra.

Đào Mỗ cười ra tiếng, "Đúng nha, lần trước cậu cho tôi những bông hoa tím đó còn dư lại một chút để không, tôi đã hong khô, làm thành túi thơm nhỏ cho cậu."

"Đào Mỗ cậu cũng thật lợi hại." Vưu Nhiên nhéo lên cái túi thơm này, ở dưới ánh sáng chiếu chiếu, thật xinh đẹp.

Đào Mỗ nghe Vưu Nhiên khen chỉ thẹn thùng cười một cái, kỳ thật cô ấy có tâm sự "Chủng loại lúc trước tôi làm ra, diều điệp tựa hồ xảy ra vấn đề, nó ở trong phòng chủ nhân hình như đã khô héo......"

Vưu Nhiên nghe xong, có chút xấu hổ mà quay mặt đi, nguyên nhân khô héo cũng không phải trách nhiệm của Đào Mỗ mà là cảm xúc của nàng kéo theo.

Đây là bí mật, ai cũng không thể nói.

"Tối hôm qua ở phòng đại nhân tôi có nhìn đến, tựa hồ đã sống lại, cậu làm rất tốt, đại nhân thật thích." Vưu Nhiên giải thích, may mắn chính mình sáng nay khi ra cửa đã lại lần nữa làm diều điệp bốc cháy lên sinh mệnh.

"Thật vậy chăng! Vậy thật tốt quá, tôi còn lo lắng mình làm sai phương pháp rồi, đó chính là hoa đặt ở phòng chủ nhân, lần này tôi đi ra cũng là đi mua sắm một ít hoa mới."

Vưu Nhiên lẳng lặng nhìn biểu tình Đào Mỗ vui sướng, đáy lòng có chút chột dạ, xem ra về sau chính mình phải khống chế cảm xúc cho tốt, trăm triệu không thể lan đến hoa cỏ vô tội.

Nhóm người họ đi tới khu Phất Sa.

Đào Mỗ cùng Đại Duy đi mua sắm hoa, mà Vưu Nhiên đi theo Đại Dì, đi tới một nhà tạo hình máu nuôi máu cao cấp phi thường lớn.

Nơi này là nguồn cung cấp máu ướp lạnh cho Mục phủ, cũng là nơi nuôi máu cao cấp nhất cho huyết tộc bắc khu.

Giá cả xa xỉ, đương nhiên cũng là sạch sẽ nhất, dù sao cũng là cung cấp cho thượng lưu.

Đại Dì như cũ là bộ dáng quen thuộc khu vực này cùng với có chút ngạo mạn trao đổi công việc với người phụ trách bên tư bản, mỗi một câu nói, biểu tình ngữ điệu, Vưu Nhiên đều yên lặng nhớ kỹ ở trong lòng.

Nàng biết, có chút thứ chính là phải bắt chước một chút thì tương lai mới có thể làm được càng thêm thuận lợi.

Vưu Nhiên đi theo Đại Dì đi tới bên trong xưởng, ánh sáng trắng tinh bao phủ ở cả hiện trường đồ tể, cho dù mỗi người đều đang tư chức, đối với họ mà nói có chút huyết tinh, nhưng trên mặt đất đều không hề có một tia tạp chất cùng huyết tương, rất hiển nhiên, lão bản tòa nhà xưởng này cũng là người đồng dạng có thói ở sạch cực nghiệt ngã.

Chẳng qua, nhà xưởng cũng hoàn toàn không phải tất cả là thượng lưu.

Cũng có cá biệt thậm chí không ít hạ lưu.

Trên đường đi qua khu giết, chỉ có Đại Dì cùng Vưu Nhiên hai vị nữ đi tới nơi đây.

Mục phủ theo nhân viên bảo toàn ở tại cửa chờ.

Nhân viên trong tòa xưởng này, từ quản lý tầng cho tới nhân viên thanh khiết đều là huyết tộc.

Cơ hồ đều là nam.

Khi thấy có hai vị khách xinh đẹp tới nơi này, ánh mắt nhân viên cũng theo đến, càng có hai lão đầu trọc lỗi thời huýt sáo.

Bọn họ thích Đại Dì người phụ nữ thành thục phập phồng quyến rũ phong tình.

Mà huýt sáo mang theo tính ám chỉ tức khắc khiến cho những người khác thấy bực a.

"Rất xin lỗi, vị khác tôn quý, ta nghĩ bọn họ cũng không ác ý, bọn họ quen như vậy." Người phụ trách đi ở một bên Đại Dì lập tức mở miệng giải vây, nhưng cũng chỉ là mở miệng giải vây mà thôi.

Rốt cuộc chuyện huýt sáo loại lơ lỏng bình thường chỉ cần là mỹ nhân đến, đều sẽ như thế.

Đại Dì lạnh mặt, vẫn chưa dừng lại bước chân, khu vực này sũng nước những phế vật đó có tư tưởng vị tanh tưởi, bà cũng không muốn đi so đo hành vi không ổn của mấy người đó, ký xong hợp đồng mua sắm thò nhanh chạy lấy người.

Chẳng qua cô gái thanh lệ phía sau Đại Dì, bộ dáng vừa thấy là biết chưa thâm.

Mọi người cũng hoàn toàn không để ý nàng.

Người phụ trách khu này càng là nhìn cũng không liếc nhìn nàng một cái.

Nhóm nhân viên còn ở bởi vì dáng người cùng mị lực Đại Dì thành thục mà khe khẽ nói nhỏ, những lời nói kia nghe liền mang theo các loại hương vị dùng từ khiếm nhã.

Thật là khiến người khó chịu.

Vưu Nhiên cau mày, chậm rãi dừng bước chân.

Sau đó quay đầu, tầm mắt lạnh băng đảo qua nhân viên khu giết đang hăng say nói chuyện phiếm trong lúc làm.

Những người đó còn đang tùy ý dùng ngôn ngữ khinh nhờn.

An —— tĩnh.

Ngay sau đó, trên vách tường phía sau nàng thình lình ẩn hiện ra máu đen cùng loại ấn ký sao sáu cánh.

Từ bên trong chui ra vô số dịch nhầy máu màu đen khủng bố, bộ xương khô gào thét, nanh vuốt bén nhọn gắt gao bóp chặt yết hầu yếu ớt của mấy người đó.

Xé rách toàn bộ đầu họ thành thịt khối.

Trong khoảnh khắc, nhà xưởng loạn thành một đoàn.

Rất nhiều nhân viên hoảng sợ mà dùng trong dao trong tay muốn cắt yết hầu mình.

Chẳng qua, không ai có thể phát ra tiếng thét chói tai.

Như là tập thể biểu diễn ra một hồi kịch câm quỷ dị với không khí .

Người phụ trách nhà xưởng kinh ngạc mà nhìn hành vi tự hại mình của nhân viên phía dưới, lập tức phái ra nhân viên an ninh đem mấy người có hành vi quá khích r khỏi hiện trường, phía dưới cũng ngừng hẳn công việc.

"Nhân viên ngươi đang động kinh tập thể sao?" Đại Dì nhìn mấy người khu này còn mới huýt sao tự dưng phát sinh cảnh tượng kỳ dị, buồn cười hỏi người phụ trách biểu tình nan kham.

Người phụ trách xoa xoa đầy mặt, thái độ ban đầu còn có điểm kiêu ngạo lập tức trở nên co rúm, hắn phi thường phi thường hy vọng Đại Dì không cần đem chuyện thình lình xảy ra này gièm pha ra ngoài, bằng không chức vụ người phụ trách khu này của hắn liền bị gạt bỏ.

"Ta sẽ xử lý chuyện này thích đáng, khẩn cầu ngài ngàn vạn không cần nói chuyện này ra, ta sẽ xử lý mấy phế vật này cho tốt, ta bảo đảm vận chuyển máu tốt nhất cho ngài, hơn nữa về saum giá cả mỗi nă chỉ thu ngài ba phần."

Đại Dì nghe ưu đãi lực độ như thế, cũng không lập tức đáp ứng, bà chỉ quay đầu kêu vật nhỏ cách bọn họ bị khoảng cách thật xa một tiếng.

"Vưu Nhiên, mau."

Vưu Nhiên lập tức lấy lại tinh thần, đôi mắt khôi phục thành ngây thơ hồn nhiên ban đầu.

Nàng cúi đầu liễm đi sát ý lãnh khốc, sau đó bước chân rất chậm đi tới trước mặt bọn họ, ngữ khí đáng thương mà oán giận nói, "Đại Dì, con vừa mới bị những người phía dưới dọa ngây ngẩn cả người, lão bản, nhân viên ngươi thật đáng sợ......"

Biểu tình Vưu Nhiên nhìn như đáng sợ, bộ dáng vẻ mặt đã chịu kinh hách.

Đại Dì nhanh kéo Vưu Nhiên đến bên cạnh mình.

Người phụ trách nhà xưởng nhìn ra tới cô gái này cũng là nhân vật quan trọng của dinh thự, không dám đắc tội, nhanh cúi đầu khom lưng dùng ngữ khí phi thường thành khẩn.

"Vị tiểu thư trẻ tuổi, ngươi yên tâm, hai người đừng hiểu lầm, lần này thật là cái ngoài ý muốn, ta nhất định sẽ điều tra nguyên nhân rõ ràng, nhân viên chỗ ta đều là trải qua sàng lọc chọn lựa nghiêm khắc. Vì biểu đạt xin lỗi chân thành nhất, ta không thu lấy bất luận cái gì, chúng ta cũng là quan hệ hợp tác lâu rồi, phí tổn giới giao dịch trực tiếp lần này, đợi lát nữa ta sẽ phái người đem nguyên vật liệu cùng tất cả giấy tờ lấy lại đây cho hai người xác minh......"

Đồng thời, người đàn ông thông báo kêu nhân viên đóng cửa khu này, trong khoảnh khắc, máy móc phía dưới đều bị phong tỏa, họ cũng không nhìn được tình huống bên trong.

Đại Dì cũng không hề xem tình trạng phía dưới, bà suy nghĩ cảm thấy có thể suy xét một chút, ý bảo đối phương dẫn đường.

Người phụ trách lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, hắn biết thân phận nữ sĩ Đại Dì bên cạnh nhưng cô gái tuổi trẻ phía sau còn chưa biết.

Vì nịnh bợ đúng chỗ, hắn chủ động cùng đối phương nói chuyện, "Cái kia, còn chưa có cùng ngài thỉnh giáo, xin hỏi tiểu thư là?"

Vưu Nhiên cười lắc đầu, có chút ngượng ngùng nói, "Ta chỉ là phụ trách việc vặt sau bếp, lão bản tiên sinh."

Vưu Nhiên nói những lời này lại thật ra làm người phụ trách có chút tiếp nhận, sau đó hắn chỉ có thể cười pha trò cho qua chuyện.

Biểu tình càng có chút khó coi, Mục phủ thật đúng là tùy tính, cư nhiên phái người làm việc vặt nhà bếp đến đây nói chuyện, thật là cho hắn mặt mũi.

Người phụ trách trong lòng buồn bực, nhưng nhà xưởng mình xảy ra chuyện nên chỉ có thể chịu.

Vốn định lần này đề cao giá cả, kết quả còn chưa nói ra.

Mà xuống khu bên dưới, công việc vốn có lại bị người phụ trách yêu cầu ngừng hẳn.

Ánh đèn tắt, lâm vào bóng đêm vô tận, bởi vì người phụ trách cũng không hy vọng bị khách thấy rồi gièm pha.

Chẳng qua lúc vào bóng đêm ở khu giết, cũng không yên lặng, giờ phút này vẫn đang ở trạng thái điên cuồng.

Nhóm nhân viên đó như là trúng ác chú, liều mạng mà che lại hai mắt của mình ý muốn thoát khỏi khu vực này.

Có chút người càng không ngừng nắm dao giết súc vật muốn chọc thẳng vào hai mắt của mình, may mắn nhân viên an ninh kịp thời đuổi tới, ngăn lại tay bọn họ tự mình hại mình, bị tập thể kéo túm đi ra ngoài, trong cổ họng còn không tiếng động mà kêu gọi cứu mạng.

Bởi vì bọn họ thấy, là thứ luyện ngục chân chính.

Thẳng đến đoàn người Đại Dì đoàn từ nhà xưởng nuôi máu ra đến, bộ điều tra cũng chưa điều tra rõ nhóm người kia vì cái gì động kinh tự mình hại mình, máy theo dõi cũng chỉ thấy bọn họ đột nhiên phản ứng không bình thường, cái khác cái gì không có.

"Làm một chuyện giống nhau lâu dài, khó tránh khỏi sẽ xuất hiện cảm xúc tức giận, nhà nuôi máu này thực sự thú vị." Đại Dì ra cửa, buồn cười mà nhìn phần hợp đồng này, sau đó nhìn Tiểu Vưu Nhiên trước sau ở dinh thự an bình, đối phương luôn là thực ngoan ngoãn, tựa hồ trước nay không gặp lúc cảm xúc tiểu gia hoả không tốt, "Con sẽ có lúc tức giận sao?"

Vưu Nhiên nghe xong, khóe miệng lập tức lộ ra hai lúm đồng tiền, "Đại Dì, tâm thái con đặc biệt tốt, chưa từng có lúc tức giận."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro