Chương 2.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Thái Nghiên đẹo cặp sách, tay còn cầm túi giấy đựng áo khoác của Biện Bạch Hiền, hướng bơi lội xã đoàn đi tới. Trước tiên, nàng đến phòng thay quần áo tắm thay một bộ đồ bơi bảo thủ sau đó nàng bước nhanh đi về phía xã viên đang tập hợp để làm động tác khởi động.
Dọc theo đương đi nàng luôn cảm thấy xấu hổ đáp lại lời chào hỏi của người , điều đó là đương nhiên, nàng mặc đồ bơi nên đường cong hắn sẽ lộ, khẳng định hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
" Các vị xã viên mọi người khỏe, đã lâu không gặp...." Xã trưởng xã đoàn bơi lội Trương Kiện, bắt đầu thao thao bất tuyệt một đống lớn lời dạo đầu " Hôm nay chúng ta rất vinh hạnh có thể mời nhà vô địch bơi lội trung học đệ nhị năm ngưới, Biện Bạch Hiền niên trưởng về làm cố vấn cho chúng ta. Xin mọi người cho một tràng vỗ tay để hoan nghênh Biện niên trưởng."
Cuối cùng, thừa diệp các xã viên thấy nhàm chán mà gây trở ngại cho mình, hắn nhanh chóng kết thúc rồi mời Biện Bạch Hiền ra.
Cùng với sự xuất hiện của Biện Bạch Hiền là những thanh âm vỗ tay nhiệt liệt cùng với tiếng hít không khí của các nữ sinh.
Da thịt săn chắc cùng với thủy châu tỏa sáng, thân thể cao lớn tràn đầy sinh lực, đang bình tĩnh từng bước đi tới, kia cơ bụng làm cho các nữ sinh phải chảy nước miếng, mà hấp dẫn người khác nhất là khuôn mặt tuấn tú dưới ánh mặt trời càng thêm mỹ.
Kim Thái Nghiên không thể tin rằng, bọn họ lần thứ hai gặp nhau, hơn hết lại là dưới tình huống này, nàng nhìn Biện Bạch Hiền ở phía trước, mắt mở thật to, nhịp tim lại bắt đầu gia tăng tốc độ, nàng cảm giác gương mặt mình thật nóng. Nàng có thể khẳng định mặt của mình hiện tại nhất định là hồng thấy.
Kim Thái Nghiên bắt đầu cầu nguyện các xã viên đứng ở trước có thể che kín nàng, nàng không muốn chạm mặt hắn vào thời điểm ăn mặc ít thế này. Thiên a, cứu cứu nàng đi!
Đáng tiếc ông trời không có nghe thấy lời cầu nguyện của nàng, hi vọng của nàng vào thời điểm Biện Bạch Hiền cầm khăn đi tới hướng nàng thì tan vỡ hoàn toàn.
"Thái Nghiên, em sao lại mặc ít vậy?" Biện Bạch Hiền lộ ra khuôn mặt không vui nhìn da thịt trắng nõn của ai kia. Nam sinh tại đây tựa như sắc lang luôn len lén nhìn vóc người của nàng, hắn đáy lòng liền lập tức dâng lên tức giận, vẻ đẹp cùng thân thể nàng chỉ có hắn mới có thể thưởng thức.
Một bước lớn chạy vội tới trước người Kim Thái Nghiên, hắn dùng khăn tắm bao chặt lấy nàng.
"Anh ở đây làm cái gì! Buông tôi ra." Kim Thái Nghiên muốn tránh thoát khăn tắm trên người nàng, bất đắc dĩ Biện Bạch Hiền khí lực rất lớn, lại đem khăn kia thêm chặt, cố định lại trên người nàng, làm cho nàng không thể động đậy.
" Thái Nghiên, em là bạn gái của anh, thân thể của em chỉ có anh mới được nhìn." Hắn tức giận nói.
" Anh... tôi mới không phải là bạn gái của anh, anh không nên nói lung tung, mọi người sẽ hiểu lầm." Nàng bị băng bó giống như cái bánh chưng, mà mọi người lại nhìn chằm chằm một đôi tuấn nam mỹ nữ trước mặt không chớp mắt.
Cảm giác được ánh mắt tò mò của mọi người, Biện Bạch Hiền không kiên nhẫn liền ôm ngang Kim Thái Nghiên lên. "A! Thả tôi xuống!" Nàng vừa xấu hổ vừa giận giữ thét lên, nhưng cũng chẳng thể ảnh hưởng tới động tác của Biện Bạch Hiền một chút nào.
" Xã trưởng, cứu ta, mau ngăn hắn lại a." Nàng ở lúc Biện Bạch Hiền ôm nàng lướt qua Trương Kiện mà vội vàng cầu cứu.
" Hắc hắc! Kim Thái Nghiên, ta rất ngại khi ở giữa hai người a. Ngươi cũng không cần phải làm khó Biện niên trưởng, về sau Biện niên trưởng chính là huấn luyện riêng của ngươi, ngươi liền ngoan ngoãn mà nghe lời cậu ấy đi." Nói xong, Trương Kiên quay đầu lại cố gắng dẫn sự chú ý của mọi người, để thuận lợi tiến hành hoạt động của xã đoàn, " Các đồng học xin chú ý, giờ theo tôi làm các động tác làm ấm người bắt đầu..."
Thật ra tim của hắn đã sớm bị Biện Bạch Hiền thu mua, Biện Bạch Hiền là vận động viên bơi lội mà hắn sùng bái nhất.
" Xã trưởng ngươi...." Kim Thái Nghiên vẻ mặt không thể tin rằng xã trưởng thế nhưng lại nói giúp cho Biện Bạch Hiền, hắn không phải mỗi ngày đều viết thư thăm hỏi nàng hay sao? Tại sao giờ phút này hắn lại có thể vứt bỏ nàng không để ý chứ?
" Hảo huynh đệ, có thời gian tôi sẽ cùng cậu rèn luyện kĩ nàng lặn một chút" Biện Bạch Hiền vẻ mặt vui vẻ nói với Trương Kiên, chân của hắn cũng không dừng lại một khắc mà đi tới phòng thay quần áo.
" Cám ơn niên trưởng, ta sẽ toàn lựccố gắng. Các vị đồng học, vận động làm ấm người dự bị - nâng!" Trương Kiện thất cao hứng hướng dẫn các xã viên khởi động.
Dọc theo đường đi, Kim Thái Nghiên chỉ có thể vô lực mà giãy dụa, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng bắt đầu rịn mồ hôi, mà Biện Bạch Hiền thì càng bước nhanh ôm nàng tiến vào phòng thay đồ.
Đến phòng thay đồ nữ xong, hắn để nàng xuống, cũng tháo khăn tắm trên người nàng.
" Tốt lắm, Kim Thái Nghiên của ta, hiện tại chỉ có hai chúng ta, em có thể tận tình triển lộ thân thể mềm mại của em ra nha." Hai mắt hắn sáng lên, xem vóc người có lồi có lõm của nàng.
" Sắc lang!" Nàng bị hắn nhìn khiến tâm hoảng ý loạn, xoay người liền hướng cửa mà chạy, vậy mà bàn tay nhỏ bé mới chạm tới tay cầm, một cái tay khác lập tức từ phía sau nắm lấy, cũng thuận tiện khóa luôn cửa lại.
" Anh muốn làm gì?" Kim Thái Nghiên bị bàn tay ai kia mạnh mẽ xoay người, đối mặt với hắn.
Hắn lười biếng gợi lên trên môi một nụ cười tà.
" Tiểu Thái Nghiên, kể từ lúc chia tay em ngày hôm qua, anh liền không ngừng nghĩ tới bộ dáng của em lúc ở trong ngực anh thẹn thùng động lòng người, chẳng lẽ em một chút cũng không nghĩ đến anh sao?" Hắn dùng ngón trỏ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn, suồng xã mà ngắn nhìn nàng.
"Tôi... tôi lại không biết anh, làm sao có thể sẽ nghĩ tới anh chứ?" Kim Thái Nghiên lắp bắp nói trái với lương tâm, thân ảnh của Biện Bạch Hiền nói thật ra thì một khắc cũng chưa từng rời khỏi đầu nhỏ của nàng.
" Tiểu Thái Nghiên, có phải ngày hôm qua anh để lại ấn tượng chưa đủ khắc sâu cho em? Anh thấy, anh muốn hảo hảo đi sâu vào trí nhớ của em mới được." Biện Bạch Hiền vừa nói vừa cúi đầu, muôn hôn lên đôi môi mềm mại làm hắn suốt đêm nghĩ đến.
Kim Thái Nghiên cảnh giác lấy tay che miệng mình, chỉ sợ một hai không cẩn thật sẽ bị hắn chiếm tiện nghi.
" Haha! Thái Nghiên, tế bào vận động của em thật tốt." Nhìn vẻ mặt phòng bị, che đi cái miệng nhỏ nhắn, ánh mắt hắn nhìn tràn đầy vẻ cưng chiều.
Nàng tuyệt không buông lỏng nhìn chằm chằm Biện Bạch Hiền, đề phòng hắn có bất kỳ một động tác bất chính nào.
"Được rồi, được rồi! Trừ phi em nói muốn, bằng không anh sẽ không hôn em, như vậy được chưa? Nào, mau buông cái miệng nhỏ nhắn ra nào."
Kim Thái Nghiên hồ nghi nhìn hắn. Hắn nói là thật chứ?
" Anh lấy nhân cách ra bảo đảm, nếu không thì lấy tiểu đệ đệ của anh là bảo đảm là tốt nhất." Hắn làm động tác quân tử mà thề, cố gắng phải lấy tín nhiệm của giai nhân bằng được.
Rốt cuộc, nàng từ từ để hai tay xuống " Nếu anh dám nói lời mà không giữ, sẽ...sẽ......" Nàng muốn nói lời dọa người một tý... nhưng mà cũng thật khó đối với một người luôn ôn nhu như nàng.
" Thì như thế nào? Hay là xảy ra tai nạn xe cộ đi!" Biện Bạch Hiền đối với nàng luôn ôn nhu đôn hậu, không nghĩ ra điểm quan trọng thế nên hắn đưa ra đề nghị.
" Không, không, tai nạn xe cộ quá mức nghiêm trọng." Nàng lập tức phủ quyết đề nghị này.
" Như vậy đi! Nếu như anh hôn trộm tôi, vậy anh sẽ là Đậu tử, là người sinh trưởng ở ngoài miệng." Nàng nghĩ nát óc rồi, rốt cuộc cũng nghĩ ra được, khuôn mặt vui vẻ nhìn Biện Bạch Hiền chờ hắn đáp ứng.
Đậu tử? Sinh trưởng ở ngoài miệng? Biện Bạch Hiền đã muốn cảm thấy ghê tởm, nhưng dù sao hắn cũng đã sớm có diệu kế, căn bản không cần sợ sẽ có phát sinh hậu quả gì.
" Không thành vấn đề, tất cả đều nghe theo em."
" Có thật không? Thật tốt quá." Kim Thái Nghiên rất vui vẻ khi hắn đón nhận đề nghị của mình.
Di? Nàng làm sao vì loại chuyện này mà cao hứng như vậy chứ? Hắn nhưng là trước mặt mọi người bắt cóc nàng nha.
" Tôi nghĩ sẽ rời đi." Nàng dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn Biện Bạch Hiền, hi vọng hắn có thể để cho nàng rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro