Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đứng trước gương, Trì Đường một bên đánh răng, một bên nhìn hai con mắt thâm quần trong gương kia, nội tâm gào thét dữ dội. Trời mới biết cậu từ đó giờ lớn lên đều luôn được ăn ngon ngủ yên a, chưa từng có trường hợp quần mắt thâm đen như vậy, nhưng cậu vừa mới chuyển tới cái nội thành thành phố này hai ngày, liền thân tàn ma dại.

"... Quả nhiên là do khí hậu không phù hợp." Trì Đường lầm bầm một tiếng rồi súc miệng, sau đó dùng nước rửa mặt. Cả người đều tỉnh táo gọn gàng, mới quay đầu qua nhìn cái bồn tắm bên cạnh.

Trên mặt cậu biểu tình lại trở nên phức tạp ——

Bồn tắm này phỏng chừng có chút biến hóa, tối hôm qua trước khi ngủ cậu nhìn thấy trong bồn tắm có năm, sáu cái sò biển cùng hai cái rong biển, mà sáng sớm hôm nay lại phát hiện bên trong có tận mười mấy con sò biển bộ dáng và màu sắc khác nhau cùng với ba cái rong biển lớn và một cái tảo tía nhỏ. May là cậu cũng không có phát hiện tiểu cá mập nào ở trong bồn tắm, nếu mà có thật thì cũng không biết nên làm gì, chẳng lẽ đi đem cá mập chặt ăn thịt ư?

Trì Đường thở dài đem mấy con sò biển cùng tảo biển kia ra khỏi bồn tắm, sau đó bỏ vào một cái chén cầm lên cảm nhận chắc khoảng hơn một cân đi, đột nhiên nhếch môi nở nụ cười.

"Ai, mình muốn tối nay lại tắm thêm một lần, ai mà biết được sau ba ngày lại có thể ăn được một bữa miễn phí sò xào dưa chứ, hai ngày có thể ăn miễn phí rong biển a! Vẫn đều là đồ tươi nhất."

Tuy rằng trong bồn tắm tự nhiên xuất hiện ra mấy cái này cũng khiến cho người ta một phen kinh hãi, nhưng mà nghĩ tích cực thì chẳng phải mình có thể ăn hải sản miễn phí sao, ngẫm lại cũng có thể là một chuyện tốt? Cậu vừa vặn đang lo lắng mỗi ngày không có tiền ăn hải sản, sợ sẽ không nuôi nổi chính mình, vậy thì nếu như mỗi ngày tắm một cái là có thể lượm được một đống hải sản, những ngày tháng sau này liền thực sự hoàn mỹ.

Nghĩ như vậy, tâm lý Trì Đường lập tức thay đổi, lúc sắp ra cửa cậu thậm chí còn nói với bồn tắm một câu: "Tối hôm nay nếu có thể xuất hiện ra được một con cua lớn cùng tôm hùm Trung Hoa thì tốt rồi."

Ha ha ha ha như vậy thì có tôm hùm lớn miễn phí để ăn rồi, ngẫm lại tôm hùm lớn ở đây bán một cân giá hai, ba trăm đồng.

Trì Đường: "... Thật hối hận a." Nhớ lúc còn ở trên biển, cậu mỗi ngày ra biển bắt cá đều có thể bắt được không ít tôm hùm, khi đó liền có tôm hùm miễn phí để ăn, đã vậy chỉ ăn con lớn không thèm ăn con nhỏ đâu, hiện tại nhớ lại thực sự là hận không thể đánh nát mặt của mình!

Mang theo tâm tình hối hận cùng một chút mong đợi, Trì Đường chạy tới khu chợ hải sản tươi. Một bên chạy một bên suy nghĩ.

"Có rong biển rồi nên không cần mua, có thể làm một nồi rong biển hầm canh sườn, a xương sườn chắc chắn sẽ rẻ. Sau đó số lượng sò biển còn chưa đủ, chắc phải chờ một ngày. Tôm hùm mua không nổi, ngày hôm qua vừa ăn xong mực cùng cá chép, ngày hôm nay ăn cơm chiên hải sản đi, mua thêm hai con bào ngư, một con cua biển, thêm vào mấy con sò còn ở nhà nữa, ân, hoàn mỹ!"

Nói thì thầm trong miệng, Trì Đường liền thấy khu chợ náo nhiệt ở trước mắt. Ngay lúc cậu đang định chạy vào trong, đột nhiên nghe thấy tiếng mèo kêu thê lương đến chói tai, sau đó còn nghe thấy tiếng cầu cứu yếu ớt? Trong nháy mắt cậu liền dừng bước, thuận theo tiếng mèo kêu đi về phía bờ sông nằm cạnh bên khu chợ, chỉ thấy dưới mặt nước sông lạnh lẽo có một cụ già đang cố sức vùng vẫy, một con mèo ướt sũng lo lắng vòng tới vòng lui, hướng đến cụ già kia mà kêu thảm thiết, mấy lần muốn bước xuống nước cứu nhưng lại sợ hãi mà nhảy lại lên bờ, bộ dạng cực kỳ đáng thương.

"Ách."

Không có chút do dự, Trì Đường liền một tay chống lan can ngảy xuống bờ sông, không vài bước liền vọt tới con mèo kia thảy lên chỗ cao một chút, sau đó phi thường xinh đẹp mà nhảy xuống sông cứu người. Lúc này hai bờ sông đã có một vài người phát hiện ra bọ họ, cấp tốc tụ tập lại, đã có người bắt đầu gọi 120 cấp cứu, cũng có người tìm khắp nơi gậy tre muốn trợ giúp hai người trong sông.

Bất quá, cuối cùng cái gậy tre cũng đã phát huy tác dụng, những người vây xem liền phát hiện cậu thanh niên nhảy xuống cứu người có kỹ năng bơi lội vô cùng đỉnh, cậu ta nhảy xuống sông không tới mấy giây sau liền bơi ra cạnh cụ già, sau đó một tay kéo lão khoác qua vai mình, nhanh chóng bơi trở về bờ, toàn bộ quá trình không vượt quá năm phút, cậu đem cụ già đến bên bờ rồi trực tiếp để cụ ở trên lưng cõng đi lên, cuối cùng cùng với sự giúp đỡ của những người khác đã đặt cụ già ở trên ghế đá an vị ngồi.

Khiến người vui mừng chính là, thân thể của ông lão cũng không có gì đáng lo, ý thức cũng tỉnh táo. Chủ yếu cũng là bởi vì Trì Đường cứu người cứu phi thường đúng lúc, muộn một chút là ông cụ đã mất đi ý thức rồi, nhưng mà cũng nên đưa lão đi bệnh viện kiểm tra một chút, hiện tại tất cả mọi người một bên vây quanh ông cụ kia hỏi han ân cần, một bên vỗ vai Trì Đường tán thưởng kỹ năng bơi lội cực đỉnh của cậu, hơn nữa vóc người cũng phi thường đẹp nha ——

Sau khi cứu người xong, Trì Đường liền trực tiếp cởi áo ra vắt nước. Lộ ra từng bắp thịt cực kì đẹp đẽ cùng săn chắc kia khiến không ít người bị thu hút mà nhìn chằm chằm. Mấy cô nữ sinh đi bộ sáng sớm nhìn thấy hai con mắt liền tỏa sáng, lén lén lút lút điên cuồng chụp ảnh quay video.

Trời ạ trái tim thiếu nữ ngừng đập mất a a a a! Một tiểu ca ca thân hình cùng gương mặt đều cực kỳ đẹp đẽ kia còn hy sinh thân mình đi cứu người! Được làm bạn gái của người ta chắc phải tu chín kiếp a a a a!

A a a a anh ấy nhìn ta kìa, nhìn ta kìa! Mũi của hắn thật là cao! Lông mày lại còn dài! Đường viền khuôn mặt này thiệt muốn xỉu a a a a!

Trì Đường cảm thấy được ở đối diện có mấy cô nương nhìn mình bằng ánh mắt kì quái vô cùng, bất quá cậu cũng không để ý lắm, hướng đến cụ già mà hỏi han: "Hiện tại ông cảm giác thân thể như thế nào? Có cần cháu đưa ông đi bệnh viện không?"

Ông lão này mặc dù ở trong nước vùng vẫy hơn mấy phút, lúc này có vẻ hơi chật vật, nhưng mà thân thể tựa hồ là bởi vì thường xuyên rèn luyện nên cũng không tệ lắm, mặt mày của ông lão mặc dù có chút nghiêm túc, nhưng lúc này lại đối Trì Đường lộ ra một nụ cười từ ái: "Không có chuyện gì không có chuyện gì, tuy rằng lão già ta đã hơn sáu mươi nồi bánh chưng, thế nhưng thân thể cũng không tệ lắm. Ngày hôm nay nhìn thấy con mèo nhỏ vùng vẫy ở dưới sông sắp chết đến nơi rồi, nghĩ rằng mình biết bơi, hơn nữa sông cũng không sâu lắm, liền dự định cứu nó, ai mà ngờ đến chân bị chuột rút, xém nữa là về chầu ông bà rồi hahahah."

Mọi người nghe ông lão kể đều có chút bất đắc dĩ, vì một con mèo mà thiếu chút nữa thăng thiên rồi, ông già này cũng quá làm loạn. Trì Đường cũng bất đắc dĩ lắc lắc đầu: "Ông lần sau phải vạn lần chú ý, cho dù là thân thể có cường tráng tới đâu cũng không được chủ quan. Ở dưới nước có biết bao nguy hiểm a!"

Lão nhân cười ha ha hai tiếng, con mèo nhỏ được đỡ lên bờ vẫn vây quanh chân lão, lúc này liền nằm nhoài bên chân của ông cụ, lão nhìn nó bằng ánh mắt ôn hòa: "Yên tâm đi, con vật nhỏ này cũng giữ được một cái mạng rồi đây, chắc là dùng cái thân này báo đáp, liền đi theo ta haha."

Trong lúc Trì Đường cùng ông lão nói chuyện, từ phía tây có hai nam nhân chạy tới, mở miệng đối với ông lão liền hô ba.

Người đàn ông này hơi lớn tuổi, khoảng chừng hơn ba mươi mặc bộ âu phục, thoạt nhìn là một bộ dáng tinh anh, có lẽ là bởi vì sốt ruột, cà vạt đeo trên cổ cũng bị nghiêng sang một bên. Còn người kia so với Trì Đường cũng không hơn tuổi nhau , mặc một chiếc quần cọc, mang dép lào cùng một chiếc áo sơ mi trắng, tóc tai nhìn như tổ chim chưa kịp chải gọn gàng, vừa nhìn chính là mới vừa tỉnh ngủ liền chạy ra ngoài.

"Trời ơi! Ba, ba không sao chứ? ! Cả người đều ướt hết rồi a! Ca anh liền gọi 120 đi, chúng ta đưa ba đi bệnh viện kiểm tra từ đầu đến đuôi!"

Người kia cũng thần sắc nghiêm túc mà gật đầu, cầm điện thoại di động lên, kết quả bị hắn cha hắn cản lại: "Không có chuyện gì, nhờ có tiểu tử này cứu giúp, ta hiện tại thân thể rất tốt, không cần phải đi bệnh viện. Chỉ phải về nhà thay quần áo là được. Hơn nữa, ta buổi sáng còn có một cái hội thảo quan trọng, cũng không có thời gian tới bệnh viện đâu."

Hai thanh niên đương nhiên là không đồng ý, bất quá cuối cùng vẫn là không thuyết phục được cha mình, chỉ có thể đỡ ông dậy cùng con mèo nhỏ rời đi, mà người em còn ở lại vỗ vai Trì Đường một cái: "Ai! Huynh đệ, lần này đa tạ cậu a! Thiếu chút nữa là ông cụ nhà tôi xảy ra vấn đề rồi, tôi thấy cả người cậu cũng ướt đẫm rồi, nhà tôi ở rất gần đây, thân hình hai chúng ta cũng không sai biệt lắm chi bằng qua nhà tôi tắm rửa, thay cái quần áo đi? Tiện thể để gia đình tôi cảm ơn cậu một chút! Đừng có từ chối, cũng đừng khách khí! Đây chính là ân cứu mạng, anh của tôi bảo tôi phải dẫn cậu về nhà, đi nhé!"

Trì Đường thật sự là không có biện pháp chống lại cái tên nam nhân cứng đầu này, hơn nữa quần áo trên người ướt dầm dề quả thật không dễ chịu, cũng chỉ có thể cùng người thanh niên tên là Ngụy Trường Dương này, về nhà hắn tắm.

Vừa đi đến gần cửa nhà, Trì Đường liền nghe âm thanh quỡ trách vang dội của lão bà cùng âm thanh phản bác của ông cụ kia.

"Ngụy Quốc Phong, ông hôm nay uống phải gió tây bắc đúng không?! Buổi trưa cháo hải sâm không cho ông ăn, buổi tối không cho ông đụng tới canh sườn rong biển đâu, xíu nữa con trai ông đi chợ về chỉ cho ông ăn một chút bánh bao nhân trứng cua cùng sủi cảo tôm! Không phải, một cái cũng không cho ông ăn đâu! !"

"Ai, sao bà có thể làm như vậy chứ!"

"Tui có thể như vậy! Mạng già này ông cũng không cần mà vậy ăn uống làm chi? !"

Ngụy Trường Dương: "..."

Trì Đường: "..." A, đột nhiên liền cảm thấy tới đây thay quần áo là một quyết định sai lầm. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro