trăn trở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sớm tinh mơ ngơ ngác vì lạnh
Thu đã qua rồi ai có hay?
Đưa tay cố níu lại những hình ảnh
Nhưng sao đông đã vội đến nơi này.

Khi gió thổi em biết đông đã về
Vì then cửa rít gào những hơi đá
Đông năm năm qua em đã chẳng còn lạ
Mùi đất trời lạnh lẽo cả màu hoa
Cây héo già và nắng chạy xa
Ngập trong khung là màu xanh trắng
Anh hỏi mùa đông sao tĩnh lặng
Nhưng nắng đâu để mà đông bớt buồn?
Đông là mùa của nhớ thương
Khi anh bên em nhưng mình vẫn nhớ
Vẫn bồi hồi trong tim đầy trăn trở
Vì trời lạnh nên càng cần ấm hơn
Vì trời lạnh nên mới thấy cô đơn
Chứ đâu phải em yếu đuối như thế
Anh có thấy đâu mắt em rơi giọt lệ
Bởi nỗi buồn em không gửi nơi anh
Em gửi vào trong những ngày xanh
Tháng ngày trẻ em đã đánh mất
Em trông theo mà lòng chật vật
Đau đớn thay khi chẳng níu được gì
Để nơi đây bộn bề những tình si
Ôm lấy em trải dài qua năm tháng.

07.10.23 - Bầu trời ngày 21

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro