em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ya!" Đôi mắt trong vắt của hắn lóe sáng, bởi vì quá gần, mái tóc dài bay lên, hiện ra khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ, khiến cho Ngọc Quyết há hốc cả mồm.

"Đúng là vị tiên tử được Thiên Hoàng huynh yêu thương nhất trong chốn hậu cung.” Hoàng Nguyệt nhìn khuôn mặt nàng, đôi mắt lóe ra ý cười rất lạnh.

Không hiểu vì sao hắn lại biết nàng, chưa bao giờ nằm ở trong lòng một người đàn ông xa lạ, Ngọc Quyết kích động đỏ hết mặt lên, rồi nàng vung tay, định tát má hắn, "Vô lại! Đừng có mà nói lung tung." Nhưng bàn tay mảnh khảnh của nàng lại bị bàn tay to kia túm lại.

Từ khuỷu tay bị tóm , ót nàng cũng nghểnh hướng lên trên, môi anh đào bị đôi môi khêu gợi của hắn mở ra, một nụ hôn chưa bao giờ có, sự rung động bởi vì thân thể tiếp xúc khiến cho tri giác của nàng đột nhiên khuếch trương.

Sợ tới mức nàng lại giơ lên một bàn tay, nhưng sau gáy lại bị cánh tay kia của hắn đè lại, môi nàng dán chặt môi hắn, ma sát, hâm nóng lẫn nhau, nàng kinh hãi nhìn vào đôi mắt hẹp dài đẹp tuyệt của hắn,chiếc mũi cao thẳng, cái môi mềm đè lên môi nàng, cả khuôn mặt đẹp đến khiến cho Ngọc Quyết nín thở, lần đầu tiên trái tim nàng không ngừng đập nhanh.

"Tiên tử không nếm khói lửa nhân gian mà cũng biết đến từ này." Thú vị! Con tim lạnh lùng của Hoàng Nguyệt không khỏi bật cười, cao hứng phấn chấn phát hiện nàng lại người mà Thiên Hoàng huynh yêu nhất, trân trọng nhất, ý xấu không khỏi nảy lên. . . 

"Nhìn làn da như sương như tuyết thế này,đôi mắt xinh đẹp vừa bị hôn nên chìm trong sương mù, nếm đến cánh môi ngọt ngào mê người như nước trái cây, ta vốn tưởng rằng nếm Thiên thượng tiên tử sẽ có cái vị chua thối, thì ra, lại ăn ngon đến vậy."

Làm cho Ngọc Quyết hổn hển. 

Tên... Tên đàn ông này, lại tiếp tục khiêu khích, trêu đùa nàng, rốt cuộc thì hắn là ai? 

"Buông ra! Đăng đồ tử!" Bàn tay giơ lên của nàng bị hắn tóm lại, thân thể cũng càng bị ôm ở trong lòng của người đàn ông cao to rộng lớn, bộ ngực cao ngất ép sát vào bộ ngực của hắn, thừa dịp nàng tức giận mà mở ra miệng, cái lưỡi cố ý vói vào của hắn ra sức mút lấy nước bọt của nàng, y như là cá gặp nước, cuốn lưỡi nàng lên, từ từ trêu chọc Ngọc Quyết.

Chơi đùa người con gái của hoàng huynh - người mà hắn chán ghét nhất, có phải sẽ khiến Hoàng huynh cảm thấy đau khổ? Lòng Hoàng Nguyệt bắt đầu hưng phấn, mới chỉ chạm vào cánh môi non mềm của nàng mà huyết mạch trong hắn đã bắt đầu sôi sục lên rồi. 

Ngọc Quyết bị hắn hôn cho mắt mờ thần mê. Hơn thế nữa, đây là cũng là lần đầu tiên nàng bị đùa giỡn. Ngọc Quyết tức lắm, nhưng cũng không thể xê cánh môi đang bị hắn chiếm lấy, chà đạp. Hô hấp của nàng ngập tràn hương vị nam tính dễ ngửi nóng cháy, khơi gợi giác quan mới chỉ vỡ lòng của nàng, đốt cho nàng đầu hôn não trướng.

"Còn chưa nếm thử nam nữ hoan ái, cá nước thân mật hay sao? Thiên Hoàng chưa từng dạy nàng hay sao?" Thấy nàng thuần khiết không chút tì vết, rất là khí khái, lẽ thẳng khí hùng, Hoàng Nguyệt càng muốn bật cười, làm bẩn nàng, sự phản loạn chảy trong máu hắn càng điên cuồng thêm. 

"Làm càn! Ta không phải hậu cung... Ngươi không được tiếp tục. . ." Nàng tức giận, phản bác lại hắn, Thân thể nàng muốn tránh thoát ra, lại bị hắn cố định lại. Nàng là tiên tử thanh tâm quả dục, không thể để ma nhân dạy cho tư tưởng tà ác. 

Nhưng lại thêm một lần mút hôn, trằn trọc, ma sát, khiêu khích, chọc cho Ngọc Quyết nóng bừng cả người , khiến cho nàng không ngừng hổn hển, run rẩy.

Lúc này nàng mới phát hiện bộ ngực non ở trong áo lụa đã bị một bàn tay của hắn bọc lấy, ngón tay của hắn lại còn cố ý kẹp lấy và kéo núm vú nàng ra, nhẹ nhàng xoa nắn, khiến cho một sự rối loạn chưa bao giờ có chảy khắp người nàng.

Chúng tiên trên trời nhiều như thế, Ngọc Quyết còn chưa thấy được người nào anh tuấn mê người ... đến như thế này. Nếu nói hắn mê người thì chưa thể đủ, trên người hắn còn phát ra một cỗ hơi thở mãnh liệt, đến mức khiến nàng khủng hoảng, lại còn rất là hấp dẫn, tràn đầy mị hoặc, nếu sơ suất sẽ rơi ngay vào trong Ma Uyên, vạn kiếp bất phục.

Lưỡi hắn còn đang cuộn lấy lưỡi nàng, liếm nếm hương vị của nàng, hôn cho nàng say mê, hôn cho nàng choáng váng.

Vừa dính vào khuôn miệng nhỏ nhắn của nàng, đôi môi hắn không thể rời đi.

"Làm kẻ trộm được thì cũng có thể làm được chủ nhân nơi này, nhận trừng phạt mới có thể rời đi." Hắn chế giễu, nụ hôn nồng nhiệt chuyển xuống cái cổ trắng hệt như tuyết của nàng.

Ngọc Quyết tỉnh tỉnh mê mê, bị hắn hôn cho nóng đỏ cả người. Nàng đột nhiên bừng tỉnh, bờ vai thơm và khuôn ngực trắng không thể động đậy, lúc nàng hét lên, áo quần bị xé rách kia đột nhiên bay hết, cái vú bị hắn nắm kia hoàn toàn trần trụi, lộ hết ra trước mắt hắn.

***

Bị ném xuống nền đất thô ráp, Diêm Linh thấy rõ, sức lực thân thể đang cuốn chặt nàng kia cũng đã buông ra, dưới bộ áo quần dính máu vẫn luôn là thân rắn bò sát.

Nàng nhìn nơi âm trầm này, có khung cảnh núi sông tự nhiên, hồ nước xanh biếc phía trước như tô vẽ lên tâm tình thong dong đổi thay của nó.

Theo lời của hắn, con tim đã bị va đập, âm ỷ đau đớn phình ra trước mặt, chờ đợi cái điều mà hắn gọi là trừng phạt. Nàng không biết vì sao mình lại giải thích lời nói thích hắn, chỉ mong trước khi chết đi có thể nhìn thấy Hoàng Nguyệt ở dạng hình người. Nàng đúng là. . . Hắn không thể chấp nhận, cực kỳ bài xích việc phải đối mặt với nàng. 

Nàng đúng là Ngọc Quyết chuyển thế. Sự gặp gỡ ngày xưa. . . Tái hiện lại ở trong thân thể của một người giống thế. . . Những thế sự xoay vần. . . Tự dưng tái hiện ở trong quang cảnh giống thế. . . Nỗi đau vỡ nát con tim. . . Đây nhất định là sự trừng phạt của lão ca hắn. 

Rốt cuộc, nàng có phải là 'nàng '? Hắn không xác định. . . Nội tâm cực kỳ sợ hãi. . . Những điều cấm kị lại ào ào tuôn ra. 

Hết thảy trí nhớ đều ùn ùn kéo lại. 

Chợt thấy một cơn gió mạnh quét tới, Diêm Linh cảm thấy dường như hắn đã rời khỏi nàng, chỉ nhìn thấy hình ảnh của một con rắn không ngừng đảo quanh tại trên không trung, vách tường, bò trong bùn, nàng cảm thấy hắn đang buồn rầu. 

Cảnh sắc hoàng hôn chiếu rọi mặt hồ xanh biếc chiếu rọi thân ảnh khổng lồ của nó, hiện ra bóng hình màu xanh di chuyển cực nhanh, hại nàng nhìn theo mà hoa cả mắt. 

"Hoàng. . ." Diêm Linh bắt đầu giãy dụa. Nàng muốn đi đè hắn lại. Một cái đuôi cao to cường tráng quấn lấy vòng eo của nàng, kéo thân thể nàng tới bên người hắn. 

*** 

Ngón tay ve vuốt cái vú trắng noãn, cảm giác rất là non mịn, bóng loáng, thịt băng da ngọc, hệt như thổi cái là bay. 

"A!" Ngọc Quyết rất là tức giận, nước mắt ứ đầy ở trong hốc mắt. Nàng chưa bao giờ lộ vú lộ ngực ở trước mặt người khác như thế này cả. Không chỉ vậy, nàng còn không thể tát hắn một phát. 

Hoàng Nguyệt hôn lên cặp xương quai xanh của nàng. Rồi, bàn tay to nắm lấy một bên vú nàng, đôi môi lại di chuyển lên trên, từ phía cổ lên đến mặt nàng. 

"Hóa ra nước mắt tiên nữ cũng ăn rất ngon." 

Ngọc Quyết sửng sốt. Bởi vì bờ môi của hắn đã dán sát vào mí mắt nàng, còn mút hết sạch những giọt nước mắt ẩm ướt đậu ở trên đó, sưởi ấm nơi đó, cảm giác rất là thoải mái. Mặt nàng đỏ lên, nhìn gương mặt nhu mị trầm ám của hắn mà đầy mâu thuẫn, trái tim nàng cũng đập nhanh hơn đến cả ba lần. 

Nào biết đâu, bàn tay to đang nắm lấy cặp vú nàng kia lại bỗng nhiên ra sức bóp nặn, để lại những dấu vân tay loang lổ trên da thịt nàng. 

Môi hắn di chuyển xuống đến cặp vú mà đôi tay hắn vẫn đang nắm giữ, thổi làn hơi nóng lên trên cặp vú trần trụi của nàng. Ngọc quyết run rẩy kêu rên, vú nàng hệt như là thạch hoa quả, theo sự hô hấp dồn dập mà không ngừng lay động, run rẩy. 

"A. . . Không cần. . . Cầu xin ngươi hãy buông tha ta, ta cũng chưa trộm gì của ngươi hết cả." Ngọc Quyết sử dụng biện pháp đầu hàng, muốn hắn đừng có. . . "Ngươi cũng đâu phải chủ nhân nơi này!" 

"Nhìn làn da thớ thịt óng ánh long lanh hoàn mĩ như tuyết thế này, mê người y như kẹo đường, nếu không nếm thử một ngụm, ta thật có lỗi với bản thân ta." Sự nhận thức muộn màng của nàng chạm đến mốc cực hạn của hắn. Đôi môi nóng rực ngậm lấy núm vú trông như phấn hoa của nàng. Hoàng Nguyệt trừng phạt sự vô tri của nàng. 

Núm vú non nớt bị hắn ngậm vào, bị hút mạnh vào trong miệng hắn. Hoàng Nguyệt nhẹ nhàng cắn cắn. Rất nhanh sau đó, Ngọc Quyết cảm thấy một loại khí nóng rối loạn lủi khắp cơ thể của mình, nàng cảm thấy như mình rất là dơ bẩn. 

"Đừng! Thật sự ta chưa trộm gì của ngươi." Chưa bao giờ bị người bắt nạt, Ngọc Quyết ấm ức, muốn đẩy hắn ra, đừng có tiếp tục liếm mút. Tấm thân thần tiên băng thanh ngọc khiết lần đầu tiên nếm đến dục vọng phàm nhân, chỉ muốn thoát thân mà thôi. 

Nhìn tướng mạo khí vũ bất phàm, vẻ kiêu ngạo càn rỡ lãnh liệt y như là quỷ của hắn, chẳng le, hắn chính là kẻ khiến cho Thiên Đế đau đầu, là Sáng Thế Chủ thao túng thần mà. 

Không vào hang cọp sao có thể bắt được cọp con, nàng lại là vừa vào hang hổ đã gặp ngay phải đại ma vương. 

Vú nàng bị hắn mút cho trướng phình đau điếng, cỗ khí nóng lủi khắp thân thể xâm phạm ý chí của nàng. 

"Không. . . Đừng mà. . . Làm ơn. . . Đừng tiếp tục nữa. . ." Ngọc Quyết sợ thân thể thần tiên dính bẩn, sẽ bị ảnh hưởng. Hoàng Nguyệt không hề lưu tình, tiếp tục bú mút, khiến cho nàng sắp khóc vỡ đê. Khuôn ngực trần trụi dày rộng dưới tầng áo choàng lông thú của hắn bỗng nhiên lộ ra, da thịt màu đồng, cơ bắp rắn chắc, phần da thịt lộ ra vì áo khoác vỡ toang xẻ tà trông rất gợi cảm, dáng người cao lớn. 

Ngọc Quyết chỉ thấy hô hấp khó khăn, tim đập bùm bùm khủng hoảng. Nhưng vừa nhìn thấy dáng người khỏe đẹp của hắn, đã có một loại ma dục khơi dậy khát vọng trong nàng. 

Vừa mới đùa bỡn như vậy, nếm đến hương vị của nàng, toàn bộ thân thể Hoàng Nguyệt càng thêm nóng hơn. Tấm áo choàng lông thú của hắn chọc ghẹo cặp vú của nàng, khiến cho hai núm vú non mềm trên đó kích thích đến sự mẫn cảm của nàng, thôi thúc ngọn lửa cháy trong người nàng càng cháy càng mạnh. 

"Cảm thấy không? Sự tiếp xúc giữa thân thể đàn ông và đàn bà, là mất hồn nhất?" Hoàng Nguyệt rất là tàn nhẫn, hắn không khỏi cám rỗ, dạy cho vị tiên tử rơi vào Ma vực kia thật nhiều ý niệm tà dâm. 

"Nàng chưa nếm thử bao giờ? Hoàng huynh không thương nàng sao?" Dùng hai má ma sát, miệng của hắn lại hôn lên cặp vú mềm mại tràn đầy những dấu hôn kia. Hắn chậm rãi há miệng liếm láp vùng bụng phía dưới cặp vú, đồng thời, vén tấm áo quần đã vỡ vụn kia của nàng lên. 

"Không. . . Đừng mà. . ." Hai mắt ngấn lệ, như thể Ngọc Quyết đã ý thức được cái gì, cặp đùi vẫn được trùm trong lớp váy lụa kia bị bàn tay Hoàng Nguyệt cố định. 

"Hương vị của nàng thật sự rất ngọt. . . Hình dáng bộ ngực xinh đẹp, da thịt trơn mềm co dãn, dáng người đẹp đẽ, là báu vật mà bất kì người đàn ông nào nhìn thấy cũng đều chết mê chết mệt." Tiếng nói từ tính kèm theo giọng cười khanh khách ca ngợi Ngọc Quyết, khiến cho ý chí mê loạn của nàng càng mê say hơn. 

"Đáng tiếc, ngay cả một cái hôn thôi nàng cũng không biết đường làm, chậc chậc! . . ." Lời tiếc hận khẽ vờn bên tai. Hoàng Nguyệt thừa dịp nàng mê say mà vươn tay chạm đến cái đùi trơn mềm của nàng, mà bàn tay còn lại của hắn vẫn còn đang phủ lên, chiếm lấy bộ ngực sữa của nàng. Đột nhiên hắn dựa hai má hướng về mặt nàng, dùng mũi mình cọ cọ mũi nàng, lấy môi mình chạm vào môi nàng. 

"Nếu như nàng học được cách hôn ta, ta sẽ thả cho nàng rời đi." Đầu độc con tim của nàng, nhất thời, nó không ngừng đập loạn. 

Ngọc Quyết đỏ bừng cả mặt, đôi mắt mê mông sương mù như đang hiện ra câu hỏi "Thật vậy chăng?". Đôi môi hồng xinh dán vào hắn, chỉ biết ra sức đè lên môi hắn, một cỗ tâm tình dao động khiến nàng nhớ lại cách hắn vừa mới hôn mình, thong thả ma sát, cũng rất ngượng ngùng. . . 

Không kiên nhẫn, bờ môi của hắn đảo khách thành chủ, mút chặt môi trên của nàng. Rồi, Hoàng Nguyệt vươn lưỡi liếm mở khuôn miệng mím chặt của nàng, đột ngột tiến vào miệng nàng, liếm hút, đảo quanh, hấp thụ hương vị tươi mới ở trong miệng nàng. Hắn chậm rãi dụ dỗ chơi đùa cái lưỡi thơm tho của nàng, dạy nàng biết cách hấp thụ hương vị của hắn, cùng nhau uyển chuyển dây dưa. 

Ngọc Quyết bị hôn cho say, đầu óc choáng váng. Đầu lưỡi hắn mút hết từng cái thớ thịt ở trong miệng nàng. Nàng bắt đầu cảm nhận được cảm giác tuyệt vời của nụ hôn này. 

Không biết tự bao giờ, Ngọc Quyết phát hiện quần áo cả trên người hắn và trên người nàng đều bị lột sạch, cả người nàng tiến sát vào trong lòng hắn, bị mùi hương và nụ hôn của hắn tập kích. Nàng đắm chìm trong những nụ hôn nồng nhiệt của hắn. Đột nhiên, một thứ cảm giác đau nhói truyền đến. Ngọc Quyết phát hiện ra nơi hoa cốc giữa hai chân mình bị bàn tay to của hắn bọc lại, hai chân cũng bị hắn tách ra, tiến vào tự bao giờ. 

Nơi nhị huyệt non mềm trần trụi truyền đến cảm giác nong nóng run run theo từng động tác vuốt ve của hắn. Một ngón tay của hắn đã sớm cắm vào một khe hở hẹp tiến vào thăm dò huyệt động, ra ra vào vào. 

"A. . ." Ngọc Quyết thanh tỉnh. Nàng tức giận, muốn xê miệng ra, nhưng miệng hắn lại cứ mút chặt miệng nàng. 

Cảm giác đau đớn kịch liệt khiến cho mắt nàng ngấn lệ, khiến cho Hoàng Nguyệt cũng không đành lòng, mút hết đi những giọt lệ như châu như ngọc của nàng. 

"Đừng khóc, ta không muốn thấy nàng khóc nữa." Lời ngon tiếng ngọt ôn nhu an ủi nội tâm của nàng. 

Nơi mật kính mà ngón tay của hắn tiến vào kia cực kỳ khít khao, khiến cho hắn sắp phát cuồng. Hoàng Nguyệt giật mình, cấu tạo của nàng thế mà lại đầy đủ hết. Buông ra cặp môi anh đào của nàng, Hoàng Nguyệt thở gấp, hơi thở phun trên mặt nàng. 

"A. . . Ngươi thật đáng giận. . ." Hắn lại nhân cơ hội lừa gạt nàng mà tiến vào nơi ấy của nàng. Mặc dù không rõ đó là cái gì, nhưng thứ cảm giác bẩn thỉu xấu xa bởi nơi riêng tư bí mật của thân thể thần tiên bị xâm nhập đã khiến cho nàng tan rã hết rồi. 

Hoàng Nguyệt vẫn không ngừng chen vào cơ thể của nàng. Loại cảm giác đau đớn khi một tầng màng kia bị phá vỡ ra khiến cho Ngọc Quyết cảm thấy cực kỳ khó chịu. 

Nơi kính huyệt của người phụ nữ không khỏi rụt lại. Thở dốc, Hoàng Nguyệt cảm thụ thân thể của nàng. Nhân cơ hội rong ruổi trong thân thể nàng, hắn muốn tiến vào người nàng thật nhanh. Vị ngọt của nàng quyến rũ đến mức không tưởng, lần đầu tiên, khiến cho dục vọng của hắn tuôn trào, sôi sục, khó mà chế ngự. 

Nhìn vào gương mặt tuyệt mĩ, mái tóc dài bay loạn phiêu dật của nàng, Hoàng Nguyệt hơi chút si mê. 

"Thoải mái không?" Đợi cho cảm giác đau đớn nhanh chóng trôi qua, một thứ cảm giác đau đớn trộn lẫn khoái cảm đánh úp lại nàng, cảm giác ngọt ngào sung sướng chi phối cảm nhận của nàng. 

Hoàng Nguyệt không đành lòng, hôn lên môi nàng, ngón tay vẫn còn ra vào trong hoa huyệt nàng. Lần tiến vào nào cũng đều rất là mạnh mẽ, chà xát nơi ấy. Đồng thời, hắn còn ngậm vú của nàng, giúp nàng gạt bớt thứ cảm giác không thích ứng kia. 

Ngọc Quyết dang rộng hai chân, từng đợt cảm giác sung sướng cuốn lấy thân nàng, khoái cảm lên đến cao trào. Tấm thân trần trụi tựa như con ếch, hai chân co lên mở rộng ra trước mắt hắn, mặc cho hắn rút ra chọc vào, đùa giỡn trong nhị huyệt mình. Bụng nàng nóng đau, nước mắt tuôn trào muốn tìm lối thoát. 

"Ngọc Quyết. . . Ngọc Quyết. . . Ta có thể gọi nàng như vậy hay không?" Bên tai nàng tràn ngập tiếng nói trầm thấp của hắn. Chúng mê hoặc nàng. Hoàng Nguyệt như thể rất là đói khát, không ngừng vào tra tại nơi hoa huyệt, phục vụ cơn dục vọng đang thiêu đốt nàng. Ngọc Quyết cảm nhận được hắn đang bị cơ thể non mềm của mình nuốt lấy, trói chặt, lủa dục khó kìm. . . không khỏi kêu lên thành tiếng. 

"Hoàng Nguyệt. . . Đại nhân." Ngọc Quyết biết tên của hắn. Nàng chìm trong cơn sung sướng, bất giác, vươn cánh tay lên vòng lấy cổ hắn. 

Con tim lạnh lẽo phát ra tiếng cười nhạo báng, ở cái nhập vào cuốn cùng của ngón tay hắn, muốn nhuốm bẩn tấm thân thể này, hoa huyệt khít khao phun ra nuốt vào, một dòng dịch nhầy trong suốt tuôn ra theo ngón tay hắn. 

Thân mình nàng nằm ngang giữa khuôn ngực dày rộng cảu hắn cùng với nền đất. Trên người nàng, quần áo đến lưng đã vỡ vụn ra.

Nhưng chỉ cần nhìn khuôn mặt tuấn mĩ, ma mị đang ôm trọn cặp vú trần trụi của nàng, không ngừng mút vào, liếm láp, hệt như đang ăn một món ăn ngon lành hiếm thấy, là cỗ khí nóng đang lủi lên kia tập trung hết vào vùng bụng. 

"A. . ." Mãi đến khi hai viên nhũ hoa bị hắn mút cho trở nên sưng đỏ hệt như mút quả, cứng rắn dựng thẳng nghênh về phía hắn, đôi môi hắn mới buông nàng ra. 

Loại hành động dâm loạn này khiến cho nàng càng muốn chết đi. 

Hắn đặt tấm thân không còn chút sức lực nào của nàng nằm trên tảng đá. Mắt nàng liếc ngang, phát hiện đây là chiếc giường đá. Lúc cả tay và chân cùng xê dịch, thân thể nàng đối diện ngay với hắn, không thể chạy được. 

"Là người đàn bà của Hoàng Huynh thì phải có cốt khí, làm sao có thể nói ra những lời mất mặt trước mặt kẻ địch." Hoàng Nguyệt bất đắc dĩ khuyên răn. Tiếng nói âm trầm, khoảng cách rất gần. Ngọc Quyết thấy được hắn dang nắm lấy cặp vú nõn nà xinh đẹp của nàng, đặt lên bên má, ma sát lấy nó. Hình ảnh trìu mến, phiến tình này của hắn khiến cho Ngọc Quyết khốn đốn, trái tim nàng đập dồn liên hồi. 

Nâng lên cái gáy vừa to vừa dài, nhìn chằm chằm vào bộ dạng giương mắt muốn nhận hình phạt, cũng lại muốn nhìn thấy hắn của nàng, Hoàng Nguyệt giật mình sửng sốt.

Khuôn mặt của nàng lại chồng lên khuôn mặt căm tức, đỏ bừng khi bị khinh bạc của Ngọc Quyết... Bộ dạng y hệt như nhau, tính cách giống như đã từng quen biết... 

Là do thiên ý an bài? Hay là ngẫu nhiên trùng hợp?............Nàng đúng là. . . Hắn không thể chấp nhận, cực kỳ bài xích việc phải đối mặt với nàng. 

Nàng đúng là Ngọc Quyết chuyển thế. Sự gặp gỡ ngày xưa. . . Tái hiện lại ở trong thân thể của một người giống thế. . . Những thế sự xoay vần. . . Tự dưng tái hiện ở trong quang cảnh giống thế. . . Nỗi đau vỡ nát con tim. . . Đây nhất định là sự trừng phạt của lão ca hắn. 

Rốt cuộc, nàng có phải là 'nàng '? Hắn không xác định. . . Nội tâm cực kỳ sợ hãi. . . Những điều cấm kị lại ào ào tuôn ra. 

Hết thảy trí nhớ đều ùn ùn kéo lại. 

Chợt thấy một cơn gió mạnh quét tới, Diêm Linh cảm thấy dường như hắn đã rời khỏi nàng, chỉ nhìn thấy hình ảnh của một con rắn không ngừng đảo quanh tại trên không trung, vách tường, bò trong bùn, nàng cảm thấy hắn đang buồn rầu. 

Cảnh sắc hoàng hôn chiếu rọi mặt hồ xanh biếc chiếu rọi thân ảnh khổng lồ của nó, hiện ra bóng hình màu xanh di chuyển cực nhanh, hại nàng nhìn theo mà hoa cả mắt. 

"Hoàng. . ." Diêm Linh bắt đầu giãy dụa. Nàng muốn đi đè hắn lại. Một cái đuôi cao to cường tráng quấn lấy vòng eo của nàng, kéo thân thể nàng tới bên người hắn. 

*** 

Ngón tay ve vuốt cái vú trắng noãn, cảm giác rất là non mịn, bóng loáng, thịt băng da ngọc, hệt như thổi cái là bay. 

"A!" Ngọc Quyết rất là tức giận, nước mắt ứ đầy ở trong hốc mắt. Nàng chưa bao giờ lộ vú lộ ngực ở trước mặt người khác như thế này cả. Không chỉ vậy, nàng còn không thể tát hắn một phát. 

Hoàng Nguyệt hôn lên cặp xương quai xanh của nàng. Rồi, bàn tay to nắm lấy một bên vú nàng, đôi môi lại di chuyển lên trên, từ phía cổ lên đến mặt nàng. 

"Hóa ra nước mắt tiên nữ cũng ăn rất ngon." 

Ngọc Quyết sửng sốt. Bởi vì bờ môi của hắn đã dán sát vào mí mắt nàng, còn mút hết sạch những giọt nước mắt ẩm ướt đậu ở trên đó, sưởi ấm nơi đó, cảm giác rất là thoải mái. Mặt nàng đỏ lên, nhìn gương mặt nhu mị trầm ám của hắn mà đầy mâu thuẫn, trái tim nàng cũng đập nhanh hơn đến cả ba lần. 

Nào biết đâu, bàn tay to đang nắm lấy cặp vú nàng kia lại bỗng nhiên ra sức bóp nặn, để lại những dấu vân tay loang lổ trên da thịt nàng. 

Môi hắn di chuyển xuống đến cặp vú mà đôi tay hắn vẫn đang nắm giữ, thổi làn hơi nóng lên trên cặp vú trần trụi của nàng. Ngọc quyết run rẩy kêu rên, vú nàng hệt như là thạch hoa quả, theo sự hô hấp dồn dập mà không ngừng lay động, run rẩy. 

"A. . . Không cần. . . Cầu xin ngươi hãy buông tha ta, ta cũng chưa trộm gì của ngươi hết cả." Ngọc Quyết sử dụng biện pháp đầu hàng, muốn hắn đừng có. . . "Ngươi cũng đâu phải chủ nhân nơi này!" 

"Nhìn làn da thớ thịt óng ánh long lanh hoàn mĩ như tuyết thế này, mê người y như kẹo đường, nếu không nếm thử một ngụm, ta thật có lỗi với bản thân ta." Sự nhận thức muộn màng của nàng chạm đến mốc cực hạn của hắn. Đôi môi nóng rực ngậm lấy núm vú trông như phấn hoa của nàng. Hoàng Nguyệt trừng phạt sự vô tri của nàng. 

Núm vú non nớt bị hắn ngậm vào, bị hút mạnh vào trong miệng hắn. Hoàng Nguyệt nhẹ nhàng cắn cắn. Rất nhanh sau đó, Ngọc Quyết cảm thấy một loại khí nóng rối loạn lủi khắp cơ thể của mình, nàng cảm thấy như mình rất là dơ bẩn. 

"Đừng! Thật sự ta chưa trộm gì của ngươi." Chưa bao giờ bị người bắt nạt, Ngọc Quyết ấm ức, muốn đẩy hắn ra, đừng có tiếp tục liếm mút. Tấm thân thần tiên băng thanh ngọc khiết lần đầu tiên nếm đến dục vọng phàm nhân, chỉ muốn thoát thân mà thôi. 

Nhìn tướng mạo khí vũ bất phàm, vẻ kiêu ngạo càn rỡ lãnh liệt y như là quỷ của hắn, chẳng le, hắn chính là kẻ khiến cho Thiên Đế đau đầu, là Sáng Thế Chủ thao túng thần mà. 

Không vào hang cọp sao có thể bắt được cọp con, nàng lại là vừa vào hang hổ đã gặp ngay phải đại ma vương. 

Vú nàng bị hắn mút cho trướng phình đau điếng, cỗ khí nóng lủi khắp thân thể xâm phạm ý chí của nàng. 

"Không. . . Đừng mà. . . Làm ơn. . . Đừng tiếp tục nữa. . ." Ngọc Quyết sợ thân thể thần tiên dính bẩn, sẽ bị ảnh hưởng. Hoàng Nguyệt không hề lưu tình, tiếp tục bú mút, khiến cho nàng sắp khóc vỡ đê. 

Thân mình nàng nằm ngang giữa khuôn ngực dày rộng cảu hắn cùng với nền đất. Trên người nàng, quần áo đến lưng đã vỡ vụn ra.

Nhưng chỉ cần nhìn khuôn mặt tuấn mĩ, ma mị đang ôm trọn cặp vú trần trụi của nàng, không ngừng mút vào, liếm láp, hệt như đang ăn một món ăn ngon lành hiếm thấy, là cỗ khí nóng đang lủi lên kia tập trung hết vào vùng bụng. 

"A. . ." Mãi đến khi hai viên nhũ hoa bị hắn mút cho trở nên sưng đỏ hệt như mút quả, cứng rắn dựng thẳng nghênh về phía hắn, đôi môi hắn mới buông nàng ra. 

Loại hành động dâm loạn này khiến cho nàng càng muốn chết đi. 

Hắn đặt tấm thân không còn chút sức lực nào của nàng nằm trên tảng đá. Mắt nàng liếc ngang, phát hiện đây là chiếc giường đá. Lúc cả tay và chân cùng xê dịch, thân thể nàng đối diện ngay với hắn, không thể chạy được. 

"Là người đàn bà của Hoàng Huynh thì phải có cốt khí, làm sao có thể nói ra những lời mất mặt trước mặt kẻ địch." Hoàng Nguyệt bất đắc dĩ khuyên răn. Tiếng nói âm trầm, khoảng cách rất gần. Ngọc Quyết thấy được hắn dang nắm lấy cặp vú nõn nà xinh đẹp của nàng, đặt lên bên má, ma sát lấy nó. Hình ảnh trìu mến, phiến tình này của hắn khiến cho Ngọc Quyết khốn đốn, trái tim nàng đập dồn liên hồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro