Đoản văn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em chẳng còn tha thiết vào tình yêu.

Em chẳng muốn tin tưởng vào tình yêu, cũng chẳng dám phí hoài đi tuổi thanh xuân của mình để chờ đợi và yêu một ai đó. Vì hơn ai hết em sợ sẽ lại có cảm giác cô đơn và đau
lòng, ngay cái lúc mà em thương họ nhất, tin tưởng họ nhất thì họ sẽ lại rời bỏ em mà đi.

Thật, em chẳng còn mơ mộng đến chuyện yêu đương. Để em còn có đủ thì giờ để tự lo được cho bản thân mình. Để tập trung thương bản thân mình thật tốt, rồi yêu đương gì đó sau này tính sau.

Nên đừng đến và đem lòng thương em vội. Vì biết đâu anh là người sẽ chẳng thể chịu nổi cái tính của em. Đừng đến để cho em thêm hi vọng vào tình yêu, vì em sợ đến nỗi chẳng còn dám nghĩ đến từ "yêu" nữa rồi. Đừng trách em vì sao vô tâm, khi bản thân em đang ngày càng trơ trọi và cảm thấy trống trải, mông lung vì đã chẳng còn cảm giác yêu - thương - giữ một ai đó nữa rồi.

Em có nhiều câu hỏi, vẫn chưa được giải đáp, vẫn luôn tìm kiếm câu trả lời cho riêng bản thân mình. Em có nhiều phiền lo, đến nỗi ngay cả lúc nằm dài trên giường cũng ngủ không yên. Em có vô vàng nỗi buồn, chỉ biết giữ riêng cho bản thân mình, rồi từng ngày, từng đêm cứ hành hạ bản thân mình, dù cho nỗi buồn đó vốn chẳng có hình thù rõ ràng nhưng mỗi khi nghĩ đến trái tim em dường như thắt lại vì xót xa.

Và, em giờ đây đã hờ hững với tình yêu rồi. Chỉ muốn một mình vì chẳng muốn phải đau lòng thêm nữa. Muốn làm điều mình thích không phải âu lo, suy nghĩ để mà chạy theo một cuộc tình chẳng rõ ràng, để rồi nhận lại được tất cả hết thảy sự bi thương. Em lớn rồi, gồng gánh được mọi thứ rồi. Mệt thì em nghỉ ngơi, còn nặng lòng quá thì em cứ khóc để cho vơi đi nỗi buồn.

Em chỉ muốn thương một ai đó bằng trọn vẹn cả tâm tình
Nhưng rốt cuộc, nhìn lại những người bước qua đời em toàn vô tình.

Chẳng một ai có thể hiểu em, nên thôi, em sẽ tự hiểu lấy bản thân mình. Đau lòng một chút cũng chẳng sao. Còn hơn là những vết xước cứ luôn làm trái tim rỉ máu không thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro