Cậu ấy là của anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Aaaaaa , anh à đau quá "

" Aaaaa anh à, có chuyện gì từ từ nói. Aaa đừng xách tai em "

" Á, đã nói là thôi mà sao anh cứ đánh hoài vậy, aaaaiiiiiii "

Gemini một bên vừa hét một bên vừa trừng mắt với người đối diện

" Em chỉ nói ra điều kiện của mình thôi, anh có cần làm dữ lên thế không ! "

" Không được " Joong ngồi xuống sofa, nhàn nhạt nói.

" Không Được ? " Gem lập tức đỏ mắt gào lên " Tại sao chứ ? "

Cả đêm qua cậu đã suy nghĩ rất kỹ, tính sáng nay sẽ gặp anh hai nói về chuyện Fourth. Cậu chính là muốn Fourth ở bên cạnh mình cho nên sáng nay đã thong dong lao vào phòng Joong ra điều kiện.

Ấy vậy mà anh trai cậu không những không đồng ý, còn tức giận tẩn cậu một trận lên bờ xuống ruộng. 

Joong trầm ngâm không nói gì, trước thái độ phát điên của Gemini cũng chẳng thèm để vào mắt, thằng nhóc này đúng là đã được cưng chiều thành thói

" Vì cậu ấy là của anh "

" Anh nói lại xem "

Joong chỉ là nhắm mắt nhẹ giọng " Vì .. "

Gemini lập tức kêu lên " Chết tiệt "

Ngay tức khắc Gem dùng chân tính đá vào bụng anh mình lại bị anh dùng một tay khác tóm lấy, đôi chân thon dài của Joongt hơi nâng lên, tung một cước vào mạn sườn cậu, khiến cho Gem ngã xuống mà ôm bụng

Lồm cồm bò dậy, Gem hừ nói " Fourth là của anh khi nào? "

" Mau Nói " 

" Khi cậu ấy vừa mới sinh ra "

Cái gì chứ, cậu ấy sinh ra thì can hệ quái gì tới anh chứ, với lại cậu ấy là trẻ mồ côi, được anh nhặt về lúc mười tuổi thì làm sao mà là của anh khi mới sinh được chứ

" Anh thôi cái giọng điệu đó đi, có chết em cũng không tin "

" Thiếu gia " 

Giọng nói trong trẻo cùng gương mặt khả ái vừa mới ngủ dậy của ai đó bên ngoài cửa ngay lập tức thu hút ánh nhìn của hai vị đại thiếu gia, Gem tức thì buông cánh tay của Joong ra một bước lao nhanh đến phía cửa túm lấy người đang ngơ ngác nọ lôi dần dật đi.

Fourth vừa mới đến không hiểu đông tây gì liền bị người lôi đi, tập hồ sơ trên tay đang tính đưa cho Joong vô tình rớt xuống nền nhà

" Thiếu gia người làm cái gì vậy, mau thả tôi ra, tôi còn có chuyện muốn nói với cậu chủ Joong "

" Dẹp " 

Joong trông thấy bóng dáng của hai người dần mất hút thì không khỏi cười thầm, thằng nhóc này, vừa mới chỉ khích tướng một chút thôi liền đã chịu không nổi rồi.

Đang tính xuống nhà ăn thì ánh mắt hắn liền chạm phải vật gì đó đang nằm chỏng chơ bên dưới sàn nhà.

Sau khi đánh giá nó là một bưu kiện không đề tên người gửi, hắn nhíu mày dùng ngón tay thon dài rạch một đường thật dài mở ra.

Bên trong là một tập hồ sơ lý lịch của một công dân Pháp, à không.

Là sơ yếu lý lịch của một người con trai.

Joong sau khi xem xong thì hoàn toàn không có biểu tình gì đặc biệt, hắn cũng lười nghĩ ai là kẻ đã gửi thứ này, hành động duy nhất chính là ném phăng đống giấy này vào thùng rác, sau đó tao nhã bước ra ngoài.

Bên trong thùng rác chính là tập hồ sơ lý lịch của một công dân có cái tên thật đẹp " Dunknatachai ", nếu như Bright mà biết được hành động vừa mới nãy của Joong chắc cũng chỉ biết cười trừ rồi tự mắng mình ngu xuẩn, có điều.

Hồ sơ thì còn đó nhưng tấm ảnh nằm bên trong liền đã biến đâu mất

*******************************************************

Thanh âm bể nát ấy đã thành công lôi kéo ánh nhìn, Phuwin sau khi nhìn về phía tiếng động vừa phát ra, nụ cười hiếm có trên môi liền biến mất

Pond bật cười một tiếng, chàng trai này,  từ trước tới giờ đối với hắn đều là một thái độ chán ghét như vậy.

" Nhìn thấy tôi khiến cậu muốn bỏ chạy như vậy sao "

Phuwin ghét sự đụng chạm quá thân mật, nhất là đối với người mà mình ghét.

" Nếu đã biết thì mau bỏ tay tôi ra "

Pond ép sát cậu vào phía lan can, nửa người của cậu bật ngã ra sau như muốn rơi xuống bên dưới

" Anh làm cái gì vậy ? "

" Chẳng phải cậu muốn tôi bỏ tay ra sao, tôi đã làm rồi đấy thôi "

" Là cậu không thả tôi đấy chứ, tôi cũng đâu có động gì đến cậu đâu, thưa hoàng tử " 

" Anh ..." Phuwin thật sự muốn một dao chém chết hắn

" Nói tên của cậu "

" Anh không có tư cách được biết "

" Thật ra thì tôi biết nhưng mà lại muốn chính miệng cậu nói ra, nhưng vì cái gì, cậu lại bướng bỉnh đến như vậy "

Cậu tức khắc đẩy hắn ra vung tay tát một cái thật mạnh " Hỗn xược "

" PHUWIN. Là hoàng tử nước Anh, đồng ý ký kết cái hợp đồng vớ vẩn của các ngươi để rồi bị đối xử như thế này sao, từ khi xuống sân bay ta đã cảm thấy khó chịu, nhẫn nhịn được đến bây giờ đã là đủ lắm rồi, Tôi Ghét Người, Ghét Nước Pháp. Tôi cực kỳ Ghét ".

" Thiếu gia, này là sao, hình như tôi vừa nghe ai nói ghét nước Pháp "

Pond cười nói " Đâu có đâu, tôi là nói yêu Paris đấy chớ "

" Thiếu gia "

" Hở "

" Cậu bị ai tát hả ?"

" Hả, sao ông nói thế " *cười gượng*

" Thì má trái cậu lằn rõ năm ngón tay đấy thôi "

" Ha Ha " Quả là lực sát thương mạnh mẽ

" Ho ho ho ~ Thiếu gia, tôi đi chuẩn bị bữa trưa "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro