Hắn dám vỗ mông cậu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Anh làm cái gì aaaaa, mau thả ta ra. Cứu người, có quỷ a, cứu người a "

Trong đêm tối phủ đầy tuyết trắng, trên đoạn đường dẫn vào ngôi biệt thự cổ điển sang trọng tại ngoại ô nước Pháp có một tiểu hồ ly chua ngoa đang bị " Tên khốn " mang vác trên vai tiến thẳng vào trong sảnh chính. 

Đạp a đạp, vùng vẫy a vùng vẫy, cắn a cắn, véo a véo.

Biết mình sắp chết đến nơi, tiểu hồ ly xinh đẹp chỉ có thể ra chiêu cuối cùng. Dùng giọng nói như muốn nổ cả bầu trời.
La hét không ngớt.

Cuối cùng thì Force cũng đã bắt được Book, lần này thì đừng hòng thoát, nếu như không còn cách nào khác, hắn tuyệt nhiên sẽ xích cậu lại, giam giữ cẩn mật 

Tâm tình đang vui vẻ hớn hở sắp sửa bước chân lên cầu thang thì bỗng nhiên Force giật mình một cái bước hụt, nhưng rất nhanh tay của hắn đã nắm được vào cái thành bên cạnh.

Suýt thì té, hắn thở ra một hơi sau đó liền nghiêm mặt, bàn tay tức giận vươn lên vỗ vào mông của cái người trên vai một cái.

Book_

" AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA Biếи ŧɦái, Biếи ŧɦái
Cứu người a, có người muốn gϊếŧ người a. Cứu mạng a cứu mạng " 

hắn dám vỗ mông cậu, tên khốn này lại dám sỉ nhục cậu như thế

Force_

" Còn dám cắn tôi không? "

Book_

" Gϊếŧ người a, sao không có ai thế này, mau tới cứu người "

Force_

" Tôi nghĩ em nên để dành sức lát nữa mà hét,
Force tôi không thích âu yếm một tử thi đâu"

Book_

" Anh.. anh tính.. tính " 

Nháy mắt đã đi tới cửa phòng, vươn chân đá một cái, hắn tao nhã bước vào thẳng tay ném cậu lên chiếc giường King Size phía trước, còn chính mình thì khóa chặt cửa lại.

Book_

" Aaa anh muốn làm cái gì? "

Force_

con hồ ly này thật ra cũng dễ thương đấy nhỉ
nhìn cái bộ dáng run sợ kia xem
quả nhiên là làm cho tâm người ta phải nhộn nhạo

" Chỉ có hai người ở riêng trong phòng như vậy, em nghĩ tôi sẽ làm gì? "

Book trợn trừng mắt ngay khi nhìn đến Force đang vươn tay cởi từng nút áo trên người chính mình, ngón tay hắn di chuyển tới đâu áo liền bung ra tới đó, khuôn ngực rắn chắc thoáng chốc ẩn hiện mập mờ

Mặt đột nhiên đỏ rực đi, Book bật mạnh người đứng dậy lao xuống khỏi giường.
Chết tiệt, cái hành động đó đối với một siêu mẫu như hắn quả thật là phong tình.
Aaaaa, không có tình thú gì ở đây hết, cậu đang nghĩ cái khỉ gì, chẳng lẽ chính mình cũng bị biếи ŧɦái??? 

Một tiếng leng keng vang lên đằng sau lưng, cậu bi ai liếc mắt một chút liền nhìn thấy được hy vọng nhỏ nhoi của chính mình cuối cùng cũng đã bị cắt đứt.
Hắn ngồi bắt chéo chân lên chiếc giường đang vươn tay ve vẩy chùm chìa khóa trong tay, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ còn hơn cả ánh đèn trong phòng. 

Book chỉ muốn tức khắc cho hắn một cái dép.

Force_

 " Lại đây "

Book_

Đồ điên, đồ biếи ŧɦái hạ lưu vô sỉ, đồ mặt giày

Cậu ép sát mình vào cánh cửa, tuyệt đối không có bước qua.

Force_

" Em không qua thì tôi qua vậy "

Book_

" Anh rốt cuộc muốn cái gì ?
Tôi với anh cũng đâu có quan hệ gì đặc biệt đâu
Tại sao phải bức tôi tới mức này " 

Book vừa nói vừa dựa người vào cửa lui men theo bờ tường, hoang mang nhìn Force đang hưởng thụ sự chinh phục chơi đùa trong đáy tim, mỉm cười từng bước đi tới.

Hắn tiến lên một bước cậu liền lui hai bước, hắn dừng cậu dừng, hắn di chuyển cậu cũng di chuyển.

Cứ như vậy cho đến khi đi hết cả một vòng quanh căn phòng, ngay tại lúc tấm lưng cậu thoáng chạm vào cánh cửa thì lúc này hắn cũng đã mất hết kiên nhẫn tiến lên tóm chặt lấy hai tay cậu kéo về phía mình, thình lình hôn một cái.

Force_

" Như vậy có được tính là quan hệ đặc biệt không? "

Book vươn hai tay lên che lấy miệng mình, mắt nhắm tịt lại không giám nhìn thẳng hắn.
Force sớm đã muốn cười đến ngoác cả miệng, đang tính làm thêm vài cái chuyện linh tinh gì đó thì bỗng nhiên trong mắt hắn lóe lên vài ý tưởng.

Hắn đút tay vào túi quần lôi ra điện thoại của mình ấn nút gọi.

Lúc này cậu mới từ từ mở hé mắt ra, lại không ngờ tên khốn kia đang nghe điện thoại ở đằng xa, cơ mà sao hắn nhìn cậu ghê tởm quá vậy. 

Book gai ốc thi nhau nổi lên đầy người, lại thấy hắn nhàn nhã ngồi xuống ghế, vẫn tiếp tục nghe điện thoại. 

Cậu chính là chán muốn chết, cũng không biết phải làm gì, thoát thì không thoát được, đành ngồi xuống đây cho đỡ mỏi chân vậy.
Tựa lưng vào tường nhìn chằm chằm Force, cậu rất sợ hắn bất ngờ lao tới làm gì cậu, ngay cả buồn ngủ lắm cũng cố gắng mở to mắt. Nhưng lý trí sớm đã phải chịu thua.

Book chẳng biết từ khi nào đã nằm ra sàn nhà ngủ ngon lành, cũng chẳng còn phòng bị nào nữa, ngay cả khi Force chầm chậm đi tới cũng không hề phát giác được, có vẻ như là đã mệt mỏi lắm rồi. 

Thế này mà cũng đòi bảo vệ bản thân sao, thật ra hắn chỉ muốn đùa cậu một chút thôi, lại không ngờ cậu sẽ tin là thật.

Vươn tay búng vào trán cậu một cái, trông thấy hai đầu lông mày của cậu hơi nhíu.
Hắn cúi xuống bế ngang cậu lên. Qủa nhiên là một con hồ ly tự cao ngốc nghếch.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro