Em,....cô gái của đời anh Phần 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 12

  Do con đường trên đi về phía nhà cô đang sửa chữa nên cô phải đi lối dưới =.=
Ôi...Cảm giác thật khó chịu và sợ hãi =.=
Đang đi giữa đường,cô bị 1 người phụ nữ áo đen và 1 vài thằng đàn ông bỗng đi về phía cô ...

Khả Vy : May quá >< Cuối cùng cũng có một đám đông ở đây rồi :)

Sợ ma chứ sợ gì người ><

Cả lũ bỗng tiến đến, người phụ nữ sắc sảo trong đó bỗng nói : Mày cười cái gì hả con kia ?

-Tôi á ? Tôi cười thì liên quan gì đến mấy người ?

Và Khả Vy cứ tiếp tục đi thì đều bị bọn họ chặn lại

Khoảng cách giữa cô với đám đó chỉ cách 2m

Cô ta ( cũng tầm tuổi cô ) đi đến phía cô , đấy cô ra :

-Tao đến để tìm mày....Mày định đi đâu nữa ?

- Đến tìm tôi sao ?  -Bộ dạng cá tính của cô với cử chỉ hai tay đút túi áo

Có gì thì nói luôn đi ><

-Tao đến đây chỉ để nói chuyện với mày thôi sao ? Mày nhầm rồi đấy 

-Ok...Thế định làm gì ?

Khả Vy ngước nhìn : Cái ánh mắt ấy !!!

Trông cô quen lắm ><

Cô ta : Quen à ? Đúng rồi > Không quen , tao đến tìm mày làm gì ?

Khả Vy :  ... Cái ánh mắt gian xảo : à...

Cô chính là người phụ nữ trên chuyến xe bus muộn , ngồi cạnh tôi tối hôm đó . Cái kiểu cố tình va chạm vào tôi , tôi đã thấy nghi ngờ rồi :>

Còn nữa ... Cô còn là người phụ nữ áo đen , cái bóng đen hay đứng thập thò ở nhà Hàn Thiên :))

< Thi thoảng , Vào buổi tối , sau khi Khả Vy học bài xong , nhìn qua cửa sổ đều thấy cái bóng đen đen đứng ở ngoài nhà Hàn Thiên >

Và cô còn chính là người cố tình làm điện thoại tôi rơi và sử dụng nó sau khi tôi ngủ thiếp đi trên xe bus :>

Có đúng không ?

Cô ta : Trí nhớ của mày cũng không tồi :)

Khả Vy : Cái bộ quần áo đen cùng với nụ cười "nhếch mép " giả dối của cô khiến con Lưu Khả Vy này không bao giờ quên nhé :)

Cô ta : Nhân tiện đây tao cũng nói luôn với mày :..

Khả Vy : Thôi... Cô không cần nói nữa :

Cô cũng chính là con tổ trưởng trong khóa học võ ở câu lạc bộ của tôi năm lớp 9 :)

-Ok .... Mày đã biết rõ thế rồi , Tao chẳng phải nói gì thêm nữa >

Và ta cũng đéo ngờ >< Sao mày lắm mưu mô thế ?

Khả Vy : Mưu mô ? Ý cô là gì ?

Và cả... Cô đến tìm tôi làm gì ?

- Tao không cần giải thick với mày >Tao cũng  không muốn nói nhiều >

Chúng mày lên hết đi >>> Xem nó còn giày mặt nữa không :v

Khả Vy : Cả lũ chấp một mình tôi sao ? Hay nhỉ ^^

Các người con trai nữa , các anh không cảm thấy xấu hổ khi ức hiếp một cô gái à ?

Còn cả cô nữa > Có giỏi thì đánh tay đôi với tôi :) Chơi đẹp chút đi nhé :)

- Chơi đẹp á ? Mày có chơi đẹp với tao đâu mà tao phải chơi đẹp với mày ?

Còn đánh tay đôi với mày ư ? Chỉ làm bẩn tay tao : ><

Cả lũ lên đánh nó đi ><

Hai thằng con trai trong số đó tiến lên trước ....

Bị Khả Vy đạp cho mỗi đứa 1 phát :v

Khả Vy : May quá >< Hôm nay mình đi giày thể thao nhé <3

< Có lẽ đang hơi say nên cô mới đánh sung như vậy >

Một thằng tiếp theo bị cô túm tóc , đạp sang bên đường :

Về giảm mỡ chút đi nhé anh <3

Một thằng nữa bống kéo tay cô : Con này, mày chết chắc rồi :))

-A.. a...a...a - Tiếng kêu đau đớn của hắn ta khi bị cô cắn sâu vào tay cho 1 cái :)

Khả Vy : Đúng là làm bẩn miệng với người như anh ta mà ><

Cô đang phẩy tay ... 

Cô ta : Lâu rồi :) Nhưng mày vẫn chẳng kém đi nhỉ >< 

Nhưng mà ...

Khả Vy bỗng quay lại đằng sau : ...

Một thằng ở phía sau bỗng chạy lên ... Cầm gậy , đánh lén phía sau cô : Đập vào vai cô 1 cái ><

Hai chân Khả Vy gục xuống , mọi sức lực trong cô như bị tan biến ...

Hai thằng con trai chạy lại , giữ chặt tay Khả Vy 

- Mày chỉ có trò đánh lén thôi sao ? - Khả Vy nói với giọng điệu khinh bỉ :)

Tao còn tôn trọng mày mới xưng : "Tôi-cô" . Và tao cũng buồn thay cho thầy Vương , sao lại có đứa học trò như mày chứ ?

-Mày im đi ><

Khả Vy : Mày vị phạm điều luật thứ 18 của thầy ? Mày không biết sao ? 

-Tao không quan tâm :) Tao chỉ quan tâm đén thứ tình yêu của tao ><

Cô ta bước đến phía cô , ngồi xuống :

Mày thì cũng tốt đẹp gì chứ ?

Khả Vy : Ukm. Cũng hơn mày ><

Cô ta tức giận , bỗng dơ tay lên , cú tát "trời đánh " đang chuẩn bị vào mặt Khả Vy

- "Dừng lại " -  Giọng nói của 1 soái ca đang bước đến <3

Khả Vy quay lại ..cô ta cũng ngước lên * trợn tròn mắt * : Hàn Thiên ???

Khả Vy : Hàn Thiên ???  >>>> Sao anh lại ở đây ?

Hàn Thiên : Tôi đến để bảo vệ cậu mà <3

Cô ta : Chúng mày giữ chặt nó đi >< Không được để cho nó quay lại nhìn cậu ấy <3

Khoảng cách giữa anh với đám đông ấy cách nhau 8m ... 

Cô ta : Hay lắm >< Có cậu ở đây rồi . Tôi cũng nói rõ luôn ...

Hàn Thiên : Tâm Dii ! Cậu đang làm gì vậy >

Tâm Dii : Đang làm gì ư ?

Hàn Thiên : Cậu bỏ cậu ấy ra ><

Có thick thì đánh tôi >< Sao phải động chạm đến người tôi thương chứ ?

Khả Vy nghĩ thầm : Hàn Thiên .... cậu ấy biết cô ta sao ?

Tâm Dii : Thiên ... Cậu đừng gọi tên tôi nữa ><

Bao lâu rồi , Tôi không được nghe cái tên Tâm Dii thân thiết của cậu ?

Hàn Thiên : Thế cậu đang làm gì cô ấy vậy ?

Tâm Dii : Tất cả không là vì cậu sao ?

Tôi luôn dõi theo cậu, vậy tại sao , cậu lại bỏ tôi chứ ? Cậu thay sim để cắt đứt liên lạc với tôi sao ?

Khả Vy : Thì ra , hôm đó,cô lén lấy điện thoại tôi để lấy sđt cậu ấy sao >,<

Tâm Dii : Mày im đi :< Bọn kia giữ chặt , không được cho nó ngoảnh lại ><

Cô ta hơn tôi ở điểm nào chứ ? 

Xưa con Bạch Tố Như suốt ngày lẽo đẽo theo cậu >< Tôi đã thấy ngứa mắt rồi >>> Giờ đến con này nữa sao ?

Hàn Thiên : Cậu thôi đi >< Chẳng phải tôi đã nói với cậu rồi sao ?

Cô ta : Tôi từng bảo cậu đợi tôi mà >< Cậu có biết từ lúc cậu chuyển trường , tôi...tôi ...

Những giọt nước mắt lăn dài trên má cô ta 

Hàn Thiên : Tôi đã nói rõ với cậu ...Chúng ta chỉ là bạn .Tôi không và cũng không thể thick cậu ? 

Cậu bỏ cô ấy ra đi :)

Tâm Dii : Lại là cô ta sao :(

Cô ta sẽ phải nếm trải mùi vị đau khổ , cắt từng khúc ruột của tôi như lúc này....

- A...a...a..a -tiếng kêu xé ruột của Khả Vy khi bị bọn họ  giật tóc

Hàn Thiên thấy vậy , bèn chạy về phía Khả Vy nhưng bỗng bị Tâm Dii chặn lại 

Hàn Thiên : Bỏ tay ra khỏi người tôi > Nhanh- Anh quát lớn

Tôi không lỡ đánh cậu >< Cậu hiểu chứ ?

Hàn Thiên bỗng lùi vài bước về sau : 

-Cô....cô thick đúng không ?

Anh bỗng rút trong túi ra 1 con dao nhỏ > Lưỡi dao vô cùng sắc bén...

Vì là cô ấy ? Tôi chấp nhận <3

-Anh bỗng rạch 1 đường trên tay : Ok...Tôi sẽ chấp nhận đau khổ thay cho Lưu Khả Vy

Những đường máu lăn , trải dài trên tay anh

Cô ta khóc lớn : * Đừng * : Tại sao vậy chứ > Không thể là tôi sao ?

Khả Vy (Không quay lại được ) : Hàn Thiên ? Cậu làm gì vậy ?

- Anh rạch 1 đường thứ hai .... 

Những giọt máu lăn trên tay anh , thấm xuống mặt đường ...

Cô cảm thấy đỡ hơn chưa ? Tâm Dii

Hàn Thiên đang rạch 1 đường thứ 3 :

Đủ để khiến cậu thả cô ấy ra chưa ?

Cô ta khóc lớn , vốn là 1 người bướng bỉnh : Bọn kia , mày thả cô ta ra đi .... Tôi không thể chứng kiến cảnh này nữa =.=

Bởi ...Tôi yêu cậu <Hàn Thiên à > ... Tôi không thể chứng kiến cảnh cậu chịu đau khổ nữa =.=

Cả lũ xúm lại , dỗ cô ta : Chị ơi... Về thôi ><

Khả Vy chạy xuống : Hàn Thiên à ??? Cậu có sao không ?

Hàn Thiên : Tôi không sao - Anh cố che đi cánh tay đang rỉ máu của mình ><

Khả Vy : Tôi biết rồi >< Lần sau đừng làm vậy nữa > 

Hàn Thiên : Lỗi tại tôi mà ><

Khả Vy : Đừng như vậy nữa :(  Anh có biết tôi lo cho cậu lắm không ? Sao anh cứ lo cho tôi vô ích thế ? 

Hàn Thiên : Bởi cô là con dâu mẹ tôi mà ><

Khả Vy nghĩ thầm : Thiên à ? Anh đừng cười gượng gạo như vậy nữa được không ?

Hàn Thiên : *Nắm tay cô * -Anh dùng cánh tay kia của mình < cánh tay không rỉ máu > - Bàn tay nhỏ bé của cô đã được đặt vào lòng bàn tay ấm áp của cậu 

Khả Vy : Ok ... Về thôi >< 

Hàn Thiên : Đi theo tôi , tôi sẽ dẫn cậu đến 1 nơi :) 

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro