Ân hận ...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A đã hét thật to: "ông trời ơi tại sao chứ,tại sao lại làm thế với con chứ sao lại cướp đi người con gái con yêu nhất chứ .... TẠI SAO CHỨ....."
"A vừa nói vừa đấm tay vào bia mộ của cô máu tứa ra bắt đầu chảy... Nước mắt tự dung chảy dài ... trái tim a đau lắm"
-ck : Vk à... người ta nói rằng khi một người con trai yêu ai đó quá nhiều thì nước mắt sẽ chảy vk à.... người con trai mạnh mẽ là vậy nhưng sao họ lại khóc được vì họ đã yêu người con gái đó quá nhiều... Cung giống như ck yêu Vk quá nhiều để rồi ck phải khóc... Yếu đuối đau khổ....ck chưa từng khóc cho bất kì cho đứa con gái nào hết ...vậy mà ck dã vi yêu Vk quá nhiều mà khóc...
"A khóc như chuộc lỗi, như đang oán trách cô đã dấu diếm a..."
•••••••••••••••••••••••••••••••••••••
..........2 năm sau.......
-Hiền : a Tuấn đợi e với...
-Tuấn : sao cô cứ đi theo tôi vậy.... Co theo tôi hơn 1 năm rồi đấy co k chán à... Tôi nói rồi :' TÔI K YÊU CÔ' cô nghe rõ chưa .... Hừ
*a hừ nhẹ rồi lạnh lùng bỏ đi*
" Hiền tức giận đáp trả"
-Hiền : sao a quá đáng vậy.... Sao a lúc nào cũng lạnh lùng với e chứ.... E yêu a thật lòng yêu a ...theo đuổi a suốt hơn 1 năm qua vậy tại sao chứ.. Tại sao a không yêu e vậy.. a cho e 1 lí do đi chẳng nhẽ e đáng ghét vậy sao ... A nói đi... tại sao a k hè yêu e lấy 1 lần...
"Tuấn quay lại nhìn hiền bằng con mắt hờ hững vô hồn... A khong đáp trả cô mà lại 1 lần lữa lạnh lùng quay lưng bỏ đi...."
*Về đến nhà a nằm len giường suy nghĩ về tất cả về mọi chuyện ,..về những lời hiền dã nói... Suy nghĩ nhớ tới cô ( Ngọc lan) *:'Vk à... vậy là vk dã bỏ ck đi dk 2 năm rồi nhỉ... ck chưa bao giờ quen vk... ck vẫn yêu Vk rất nhiều nhưng hình như lỗi nhớ vẻ Vk k nhiều như lúc trước lữa hay sao ý vk.... từ khi có hiền nhí nhảnh ngày ngày bám theo ck... Vk à...trong hiền có rất nhiều hình ảnh của vk... hiền cũng yêu ck nhiều như Vk dã từng dành tình yêu đó cho ck ... bây giờ ck phải làm sao hả vk ....'
*những lời a nói như thể cô đã nghe thấy... co dần dần đi vào giấc ngủ của a"
-vk : ck à... Vk xin lỗi đã khiến cho ck ra lông lỗi này....
-ck : ngọc.... Ngọc lan là e sao... tại sao bay giờ e mới chịu gặp a ...tại sao k về gặp a lấy một lần dù là ở trong giấc mơ chứ...
-Vk : Vk xl ck ... Vk k về gặp ck vì Vk muốn tốt cho bản thân ck thoi .. Vk muốn ck quen Vk nhanh thôi... nhưng nào ngờ.... ck à ck còn nhớ stt của vk k....
-ck : ck vẫn nhớ... ck k quên nhũng gì Vk đã nói .... tại sao ck lại ngốc nghếch khi làm vậy đối xử với Vk như vậy chứ....
-Vk : ck k hề có lội ck đừng tự trách mình lua người co lỗi là vk ... ck biết không tuy Vk đa chết nhưng Vk vẫn ngày ngày theo ck... luon ben cạnh ck... ck biết khong chính bản thân ck đã yêu hiền từ rất lau rồi... nhưng ck k giám thừa nhận nó.... ck và hiễn có duyên có nợ mới gap được nhau,..
Vk mong ck đừng lạnh lùng hát hủi con bé... ck cần quan tam tới con bé nhiều hơn vì tình yêu nó dành cho ck k có tội... Ck viec gì bắt con bé đau khổ phải khóc vì ck... Vk cũng biết rằng ck yêu con bé vì trong nó có hình bóng của vk... nhưng ck à.... ck yêu con bé vì con bé có hình bóng của vk nhừ vay ck có lỗi với con bé rồi... ck k đon nhận ty này là vì ck sợ lạ phải đau... lại phải khóc ... sợ làm tổn thuong nguoi khác... sợ trái tim của bản than mình 1 lần lữa tan vỡ.. ck biết không ck chỉ cần gạt bỏ Vk sang 1 bên can đảm đón nhận ty đang ở phía trước là ck sẽ làm được...
-ck : nhưng ck sợ....
Ps: còn chập cuỗi ạ.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro