Xl ck iu của vk.... Cuộc sống bất hạnh...:'(

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vk : ck à.... Nếu một ngày nào đó Vk phải bỏ ck và đến một nơi thật là xa.... Thì ck sẽ làm gì????¿?¿?
"Cô cảm thấy mk dag bị bệnh nhưng cô k giám đi khám, cô sợ rằng mình sẽ nghe dk 1 tin k muốn nghe co rất sợ..."
Ck : sao Vk hỏi lạ vậy ????
Vk : ck cứ trả lời Vk đi Vk rất muốn nghe ...
Ck : ừm . nếu có 1 ngày Vk bỏ ck đi thật xa thì dù Vk có ở đâu ck vẫn sẽ mãi theo vk ...
Vk : nhưng ...
"Anh ôm cô vào lòng "
Ck : k có nhưng nhị gì biết chưa cô Vk iu dấu bé bỏng của tôi.
"Cô mỉm cười thật hạnh phúc ... Tựa đầu vào vòng tay ấm ấp của anh"
Vk : Vk cảm ơn ck ...
.......,........1 tháng sau.............................
"Cô cảm thấy càng ngày càng k chịu đk . Cô quyết định đi khám bệnh...va rồi cô bước ra từ bệnh viện. cười nhạt ,, 2 dòng lệ chảy dài trên gò má gầy guộc . Cô bước từng bước nặng nề về nhà... Như người mất hồn ...tới nhà cô tạo cho mình 1 vỏ bọc tươi cười vui vẻ như chưa sẩy ra chuyện gì... cô chào pama rời đi thẳng len phòng , nhấc máy len gọi đt cho "ck iu" 1 lúc sau ở đầu dây kia có ng nhấc máy"
Ck : Vk iu của ck có việc gì goi cho ck vậy?¿?¿?
Vk : ck à...
Ck : ck đây..
Vk : mk chia tay đi...có dk k
Ck : tại sao chứ Vk cho ck 1 lí do chính đáng đi ... Đang HP sao lại muốn chia tay "a hét to" VK NÓI ĐI.....
Vk : Vk xl Vk đà có ng khác rồi ...
Ck : ng đó như thế nào ...
Vk : đối xử tốt voi vk, nhà giàu , hótboy , nói chuyện duyên , là ng lãng mạng...
"Nói tới đây anh đã ngắt lời "
Ck : oke chia tay.. Chúc HẠNH PHÚC ...
"Nói song anh cúp máy"" co nằm xuống giường khóc
Vk : ck à Vk xl ck nhiều lắm ...vk iu ck nhiều lắm ,Vk k đem lại HP cho ck nhưng Vk mong rằng ck sẽ tìm dk ng mang HP lại cho ck....
"Cô cứ khóc thật nhiều ,và ngủ lúc nải k hay vì quá mệt...."
"Còn về phía a . sau khi nói chuyen đt với cô , a cười nhạt bất giác 1 giọt nc mắt vô thức rơi xuống .... Cảm nhận sự chua chát của nó"
Ck : ck chúc Vk HP khi đã chọn người tốt hơn ck ....
"Ngày hôm đó a đã quyết Tam quên cô đi .. A hủy tất cả những gì liên quan tới cô : facebook , zalo , viber , xoá sdt , hủy đi những vật kỉ niệm giữa 2 người ,. Anh cố xoá đi hình bóng của cô..."
"Nửa tháng sau ... Cho dù a đã cố gắng nhưng vẫn khong thể quên đk cô... anh nhớ cô yêu cô hơn những gì anh đã nghĩ..."
" rồi thời gian chôi qua thật nhanh thế là đã 2 tháng rưỡi kể từ khi cô nói chia tay với anh"
"Cô đi dạo và tới những nơi 2 người từng đã đến bên nhau HP ... cô nhớ lại tất cả rồi cô lại khóc ... Co mệt mỏi . cô muốn ngủ và tất cả trước mất co là 1 bóng tối cô ngất đi trong nc mắt "
"Khi cô tỉnh lại thấy chỉ tàn là 1 màu trắng mùi thuốc sộc vào mũi co biết mk đang ở bệnh viện . co thở phào nhẹ nhõm "may chưa có ai gọi pama mk tới" có tiếng gõ cửa * cộc cộc*
( chỗ này gọi là cô nh cho dễ hiểu)
Cô : vào đi
Bác sĩ : tôi rất xin lỗi cô ... Chúng toi đã bất lực rồi...
Cô : bác sĩ không việc gì phải ngại và xl toi đâu , tôi biết rằng thời gian sống của mình còn rất ngắn ,,, nhưng dù sao tôi vẫn cảm ơn vì đã khong gọi đt cho người nhà của tôi...
Bác sĩ : toi nghĩ co len cho ng than gia đình biết về bệnh tình của cô thi sẽ tốt hơn cho cô trong thơi gian này...toi rất buồn với cô khi cô chỉ còn có thể sống 2 ngày lữa :'(
Cô : cảm ơn bác sĩ đã cho tôi biết ...còn bây giờ tôi muốn suất viện để 2 ngày cuối của toi có ý nghĩa ....
Ps : moi ng ủng hộ ạ mk viết lần đầu mong moi ng góp ý :-*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro