Vô đề 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

17.

Lúc chị gái sinh cháu trai, là sinh mổ, tôi không ở đó, chỉ có ba mẹ và anh rể bên cạnh, đưa chị vào phòng sinh.

Sau này chị nói với tôi: "Lúc đó nhất định phải biết có anh rể em bên cạnh thì mới yên tâm, kỳ thực ở bên cũng không bảo đảm được gì, cũng không phải là bác sĩ, nhưng chỉ cần thấy được một ánh mắt, sẽ không sợ như vậy nữa."

Đây là ý nghĩa vợ chồng đối với nhau! Đã gánh lấy cái danh vợ chồng, dù có yêu nhau hay không, tự nhiên cũng đã có điểm khác biệt với những người khác.

Cho nên, nghe qua rất nhiều câu chuyện như vậy, bất kể người chồng đối đãi không tốt với người vợ như thế nào,  người vợ cũng không chịu ly hôn. Bởi vì, thỉnh thoảng đêm khuya thức giấc, biết được bên cạnh vẫn còn có người, là người sống còn thở còn hô hấp, dù cho vô dụng, dù có xấu xa thế nào, thì anh ta vẫn là người thân thiết với con người của mình hơn so với người xa lạ hay bạn bè, có đôi khi, anh ta ở bên cạnh, cũng đã là một loại an tâm rất mực sâu sắc rồi.

18.

Cho nên, vẫn là sợ hãi, gia đình, con cái, đều là những ràng buộc rất khó vứt bỏ, nếu có một ngày, anh thực sự không có ý định rời xa cô ấy, dự định cứ như thế mà bước tiếp, thì tôi phải làm sao đây?

19.

Hôm qua nhận được email của anh, nói nhớ tôi, nói thích tôi, mong tôi đừng trách anh. Lời lẽ thành khẩn, với ngòi bút tồi tàn của anh, nhìn chung thế này đã có thể xem như là thứ tốt nhất mà đời này anh viết được rồi.

Mở ra mở vào nhiều lần, nhìn rồi lại nhìn, trong lòng ngổn ngang trăm thứ cảm xúc, đều đã quyết định vậy rồi còn nhắc tới để làm gì.

Tóm tắt nội dung kể lại cho người bạn, rất thê lương nói với cô ấy: "Cậu xem cái người này, ngoài miệng thì nói thích mình, nhưng lại làm mình đau lòng như vậy."

20.

Tôi không có trách anh, thật sự. Chỉ là, tự hối mình đa tình.

Liên quan đến tương lai, hai chúng tôi đều chưa từng sâu sắc thảo luận qua, rất nhiều chuyện, không cần phải nói ra quá rõ ràng, tôi biết anh là kiểu người gì, biết anh tương lai nhất định sẽ kết hôn, chúng tôi chính là có mở đầu mà không có kết thúc, từ lúc bắt đầu đã được định trước như vậy rồi.

Anh là một người lõi đời, sẽ không cho phép bản thân chống lại cả thế tục, nếu như không có ánh mắt người ngoài, có lẽ hai chúng tôi đã có thể yên tĩnh bước tiếp như thế này, thế nhưng chung quy vẫn có những tin đồn sau lưng, chức vị càng cao, càng dễ bị chú ý nhiều.

------------------------------

"Từ năm 1999 đến năm 2006, thời gian bảy năm đều dành để yêu con người ấy.Như thể nó đã biến thành một bộ phận trên cơ thể mình, coi sự tồn tại của nó làmột lẽ đương nhiên, thậm chí có đôi khi tôi còn không thể cảm thấy có sự khácbiệt nào. Nhưng nếu có một lúc nào đó thật sự phải cắt bỏ nó đi, thì nhất định sẽ không nỡ, đau, đến phát khóc."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro