Em đốt cháy mình với những đam mê__jack

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em đốt cháy mình với những đam mê

Date: 21/09/2010

Source: VipXinh.Info

Anh, một người đàn ông đã có vợ và từng trải, kinh nghiệm trong tình trường, còn em cháy mình với những đam mê, với những giây phút ngọt ngào bên anh...

Anh yêu của em!

Em đang ngủ bỗng giật mình tỉnh dậy vì mưa to quá anh à. Anh đã từng nói: "Khi được ngủ là sướng nhất" nhưng giờ đây, em sợ ngủ lắm rồi anh ạ, vì ngủ em sẽ phải tỉnh dậy, nhất là lúc này đây, em lại bị giật mình tỉnh giấc, lại ước giá như anh đang nằm cạnh em... nhưng em biết, mơ ước cũng vẫn chỉ là ước mơ mà thôi, phải không anh?

Trời mưa, ngồi một mình trong nỗi cô đơn, em thấy tâm trạng mình sao giống bài hát "Hoang mang"... "Dẫu đã biết anh không hề yêu nhưng vẫn mơ mộng nhiều... xa là nhớ, đêm nằm mơ, mơ tình ta xanh như bài thơ...". Lại nhớ cái đêm mình ở bên nhau, chỉ một đêm duy nhẩt nhưng những kỉ niệm ngọt ngào về nó thì em không thể nào quên. Nhiều khi bất giác em chợt nghĩ, em sa vào vòng tay anh, yêu anh phát điên lên, phải chăng tất cả đều là vì "chuyện ấy"?

Anh, một người đàn ông đã có vợ và từng trải, kinh nghiệm trong tình trường, còn em cháy mình với những đam mê, với những giây phút ngọt ngào bên anh... Những cái vuốt ve, những nụ hôn nồng cháy, em được ôm lấy anh thật chặt, được hôn anh, được hờn dỗi anh "Sao anh lại làm thế, đang ngủ cơ mà, bắt đền anh đấy"... Ôi, tất cả giờ đã qua, chỉ còn lại trong ta một nỗi đau vô cùng! Không biết anh của em có còn nhớ hay không nhưng em thì nhớ lắm, nhớ đến không thể nào quên, nhớ vào sâu trong tim, để trái tim em lạnh giá đi, để suốt phần đời còn lại em không bao giờ phải sa vào bất cứ mối tình nào nữa....

Anh, em thấy khó thở quá! Em cởi cúc áo trong ra, muốn sờ tay lên ngực mình vì đó là cảm giác mà em rất thích khi được ở trong vòng tay anh... nhưng giờ đây, em không dám làm thế nữa rồi vì nó lại làm cho em bị ám ảnh và tưởng rằng, đấy là bàn tay anh chứ không phải bàn tay em. Em sợ nhiều thứ quá phải không anh? Còn anh, chắc là anh quên hết rồi phải không?

Em phải làm sao để quên được anh đây? (Ảnh minh họa)

Có lẽ anh cũng coi em chẳng khác gì mối tình một đêm. Và em hiểu, anh sẽ chỉ trân trọng những cô gái mà họ phải chạy theo chứ không phải là những cô gái mải miết chạy theo họ. Không biết anh có nghĩ rằng em đang chạy theo anh không?... Nếu anh nghĩ như vậy thì chắc chắn anh đã hiểu nhầm em rồi!

Em yêu anh nhiều nhưng vì anh đã có gia đình, vì em biết em chẳng còn gì để mất nên em mới phải níu kéo "yêu thương mong manh" từ anh. Nếu như em có thể bắt đầu từ đầu thì em tin rằng mình sẽ làm cho anh thay đổi, tốt đẹp hơn rất nhiều... cái lỗi của người phụ nữ kia là quá nuông chiều anh, không biết uốn nắn tình yêu theo cách của mình, chỉ tiếc là em không được đứng ở vị trí của chị ấy, nếu không em chắc chắn làm được điều đó.

Tình yêu là gì mà làm cho ta đau khổ thế này? Tất cả chỉ vì một chữ "yêu" mà đời ta đã bước sang trang khác, một trang đời u tối. Những tưởng yêu anh, muốn mang đến cho anh một cuộc đời hạnh phúc, không lo toan và vất vả thì anh lại muốn một cuộc đời sóng gió, vất vả, buồn đau,... thật là oái oăm thay! Chính vì những cái nghịch lý và ngang trái đó nên em đã tự làm tổn thương trái tim mình mất rồi!

Anh biết không anh? Hôm chủ nhật anh đi đón em, lúc ngồi sau xe anh, em muốn ôm anh thật chặt mà sao không thể... lúc ấy, nước mắt ước đẫm mi em nhưng em phải cố kìm nén lại vì em đã khóc quá nhiều và giờ đây, em không thể khóc thêm được nữa... Em chỉ biết được cảm giác đau đớn vì biết rằng, anh đã không còn thuộc về em và ngay cả khi anh ôm em cũng không còn chặt nữa rồi, anh hôn em không còn nồng nàn và ham muốn trong anh cũng không còn như xưa nữa... tất cả trong anh giờ đây đã nguội lạnh. Một chuyện tình đã qua, một gương mặt đã qua, chẳng còn trong anh một chút vương vấn hay tình yêu thương!

Giá mà em có được một chút vô tình như anh dành cho em thì giờ đây em đã không phải đau nhiều đến vậy! Bây giờ, cứ nghĩ đến đàn ông là em sợ... em vốn thích người đẹp trai, giàu có, galăng... nhưng giờ đây, có là diễn viên, người mẫu, tỷ phú đứng trước mặt em thì em cũng chẳng quan tâm vì trái tim em đã lạnh giá mất rồi. Hôm nọ có một người đàn ông giàu có đến làm quen với em nhưng em thiết nghĩ, dù ông ta có là tỷ phú thì với em, điều đó cũng chẳng có ý nghĩa gì cả! Trái tim em giờ không còn cảm xúc, không còn chỗ cho những ham muốn, yêu đương, mà chỉ là sự trống rỗng, đau đớn...

Em cảm giác mệt mỏi lắm rồi anh ạ! Em sẽ lại một mình với căn phòng trống rỗng, một mình đối diện với màn đêm cô độc, một mình ôn lại những yêu thương ngày còn bên anh... để rồi đớn đau nhận ra mình rất đáng thương và cô đơn.

Em phải làm sao để quên được anh đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro