dù không nhìn thấy nhưng vẫn có thể bay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry kể cho bác Hagrid nghe về buổi học với thầy Snape.Hagrid cũng như Ron, bảo Harry đừng lo lắng về chuyện đó, thầy Snape không ưa bất kỳ đứa học trò nào, chứ không riêng gì Harry.
"Nhưng mà ông ấy ghét con.! thậm trí ông ấy còn nạt Lola khi em ấy tưởng nhầm là gọi mình "
"Nhảm nhí! Việc gì ông ấy phải ghét cháu?"
đang ngồi thưởng thức ly trà ấm áp cùng với những chiếc bánh ngọ ngào của Hagrid thì bị điểm danh . cô ngước mặt về phía Harry
" gì vậy anh hai ?"
" không có gì đâu Lola !"
cTuy nhiên, Harry không thể không nhận ra là lão Hagrid tránh ánh mắt của nó khi nói câu đó.
"Thằng anh Charlie của cháu ra sao rồi hả? Ta khoái nó lắm. Nó huấn luyện mấy con thú rất là giỏi."
cHarry không biết có phải Hagrid cố ý nói sang chuyện khác không. Trong khi Ron kể cho Hagrid nghe về Charlie và việc nghiên cứu rồng của anh ấy, Harry lượm một mẩu giấy báo lót dưới ấm trà trên bàn. Mẩu báo ấy được cắt ra từ tờ nhật báo tiên tri.

TIN MỚI NHẤT VỀ VỤ CƯỚP NHÀ BĂNG GRINGOTTS

Những cuộc điều tra tiếp theo về vụ đột nhập nhà băng Gringotts vào ngày 31 tháng 7 cho thấy có chứng cớ đáng tin cậy là bọn phù thủy phe hắc ám đã nhúng tay vào.
Các yêu tinh ở Gringotts khẳng định rằng không bị mất gì hết. Căn hầm bị lục lọi thực ra đã được dọn trống trước đó, cùng ngày.
Một phát ngôn viên yêu tinh đã nói vào trưa nay. Nhưng chúng tôi sẽ không nói gì, xin quý vị đừng chõ mũi vào công việc ở đây.
Harry sực nhớ lại lúc trên tàu lửa, Ron có nói ai đó toan cướp nhà băng Gringotts, nhưng không nói vào ngày nào.
"Bác Hagrid! Vụ cướp nhà băng Gringotts xảy ra vào đúng ngày sinh nhật của bọn con.nó xảy ra vào đúng lúc chúng ta ở đó "
Lần này không nghi ngờ gì nữa, Hagrid né tránh ánh mắt của Harry. Hagrid làu bàu và mời nó một cái bánh đá khác. Harry đọc lại mẩu ti
căn hầm bị lục lọi thực ra đã được dọn trống trước đó, cùng ngày. Thế thì chính Hagrid đã dọn trống căn hầm bảy trăm mười ba vào ngày hôm đó, nếu gọi hành động lấy cái gói nhỏ bụi bặm ấy là dọn trống. Có phải cái gói đó chính là cái mà bọn cướp muốn tìm?
Khi Harry , Lola và Ron trở về toà lâu đài để ăn tối, trong túi chúng đầy nhóc những cái bánh đá mà lão Hagrid đã ưu ái tặng, và vì quá lịch sự nên chúng không dám từ chối.
Harry nghĩ không bài học nào khiến nó suy nghĩ nhiều bằng buổi uống trà với Hagrid. Có phải Hagrid đã đến nhận cái gói đúng lúc? Bây giờ cái gói đó ở đâu? Và có phải rằng Hagrid có biết gì về thầy Snape mà không muốn cho Harry biết?
khi đưa em về đến cửa phòng KTX nữ . Harry và Ron chính thức nhận được một bài thuyết giảng hay nói đúng hơn là mắng của Hermione
" các cậu có đi đâu cũng không nên mang theo Lola . cậu ấy cần ăn uống và sinh hoạt đúng giờ thì mới có thể khoẻ mạnh được "
" bọn tớ chỉ đưa em ấy đi uống trà !" Harry
" đúng vậy ! Hẻmione ! chỉ một chút thôi mà !" Ron
và cả một bài thuyết giảng bắt đầu . những chị năm trên ánh mắt hâm mộ Hermione khi mà đứng oai phong nạt hai đứa con trai còn trong tay đang ôm một con gấu nhỏ .
mấy anh năm trên cũng thầm nhịn cười nhìn 'anh trai bất lục khi em gái theo phe một người khác'
rồi mãi sau hai người mới được buông tha . lola được Hermione giúp đỡ gỡ áo rồi bắt đầu học bài . quả thật Hermione học rất giỏi . gần như vấn đề đi cậu ấy cũng có thể giải đáp
----------
Trước đây Harry vẫn nghĩ rằng trên đời này chắc không còn thằng nào đáng ghét hơn Dudley, cho đến khi gặp Draco Malfoy. Tuy nhiên lúc đầu, học sinh năm thứ nhất của nhà Gryffindor chỉ phải học chung với học sinh nhà Slytherin mỗi môn Độc Dược, nên Harry cũng không đụng chạm nhiều với Malfoy. Hya ít nhất thì cũng không có chuyện gì gay go, cho đến lúc có thông báo dán trong phòng họp của nhà Gryffindor khiến mọi người kêu trời: Những bài học Bay sẽ bắt đầu vào thứ năm – và đám nhà Gryffindor sẽ học chung với đám nhà Slytherin.
hơn nữa tên tóc bạch kim đó còn rất hay tìm kế để lại gần Lola . Hermione chính là người 24/24 bên cạnh lola nên nó luôn nhìn Malfoy bằng ánh mắt khó chịu và ôn khư khư Lola trong lòng .
điều vui vẻ nhất của Gryffindor là nhiều lần Malfoy mắng học sinh nhà Gryffindor là máu bùn . và mỗi lần như thế đều bị Lola nạt lại không thương tiếc . Đúng chuẩn công chúa của Gryffindor rồi , không sợ bố con thằng nào cả
" Ebublio " Thằng Goyle ngay lập tức bị nhốt trong một trái bong bóng và nó cố la hét
" Neville ! không sao chứ !"
một phút hiếm hoi Lola không ở gần Hẻmione. khi nó đang đi và nghe tấy tiếng thằng Goyle muốn bắt nạt Neville đáng thương
" mình không sao , bồ thật giỏi !" nevile mỉm cười
" con mù này , thả ....."
" Crabbe câm miệng ! cậu đang làm mất danh dự của một thuần huyết !" Pansy có lẽ là người duy nhất cô thấy tốt ở nhà Slytherin.
dù thường bắt nạt và chêu trọc những nhà khác , nhưng Pansy luôn có mức độ . và cô ấy cũng là người duy nhất nói cảm ơn ngoài Draco khi được cô giúp đỡ .
" Potter ! cậu có thể thả Goyle ra không ! sắp tới giờ học bay rồi ." cô ấy tử tế
cô gật đầu rồi dơ đũa phép về phía kia giải bùa . ngay khi nó vừa thoát ra liền muốn xông lên đánh Lola nhưng ngay lập tức Oliver đứng sau cô như một vị thần bảo hộ .
" cậu muốn làm gì !" giọng anh trầm lại
thấy đàn anh nhà Gryffindor nên mấy đứa đó cũng tém lại không dám tiến lên . Oliver đưa nó và Neville tới nơi học bay . còn không quên bỏ vào túi nó một nắm kẹo nói rặng mẹ anh ấy gửi cho
" hôm trước anh kể với mẹ việc anh em nhà Potter ở Gryffindor ! và mẹ anh liền làm một đống sô-cô-la và nói anh giửi cho em . haizzzz Pecy đòi anh xuốt đấy , nó nói anh vì gái quên bạn !" anh cười trừ bóc một viên ra đưa vào miệng cô
" gửi lời cảm ơn của em đến bác nhé ! kẹo ngon lắm !" cô mò mẫm đi vào nhưng không quên cười và cảm ơn anh
" hân hạnh cho một kỵ sĩ như tôi ! công chúa nhỏ !" anh bật cười rồi trở về lớp .
vừa bước vào cô liền được Harry ôm vào lòng . cậu vội vàng ôm em thật chặt , khi nghe Hermione nói em ko đi cùng nhỏ , điều đó khiến cậu lo lắng . rốt cuộc em đi đâu chứ , rồi Neville đến và nói rằng em đã cứu nó khỏi bọn Malfoy và đang ở ngoài cùng Oliver thì cậu mới đỡ lo nhưng vẫn sợ em bị thương khi đối đầu với bọn Slytherin đó .
" thôi nào , cô vào rồi kìa ! " cô vỗ vai anh rồi đánh trống lảng
lúc đó đó, vào khoảng ba giờ rưỡi ,những đứa khác trong nhà Gryffindor vội vã chạy xuống sân để học bài đầu tiên của lớp Bay. Trời hôm ấy, trong xanh, gió nhẹ, cỏ dợn dưới chân khi bọn trẻ bước qua sân đến bãi cỏ đối diện khu rừng cấm. Bóng cây đu đưa trong khu rừng âm u ẩn hiện phía xa xa.
Đám học sinh của nhà Slytherin đã có mặt đông đủ. Người ta đã sắp sẵn trên mặt đất hai mươi cán chổi thành hàng ngay ngắn. Harry từng nghe Fred và George Weasley phàn nàn về những cán chổi của trường, rằng một số cây cứ run lên bần bật khi mình bay quá cao, và một số cán bay hơi bị lệch sang bên trái.
Giáo viên môn Bay, bà Hooch, đã đến. Bà có mái tóc xám, ngắn, và đôi mắt vàng rực như mắt chim ưng.
"Nào, còn chờ gì nữa? Mỗi trò tới đứng kế một cây chổi, nhanh lên nào!"
Harry liếc xuống cây chổi cạnh chân mình, thấy nó lởm chởm, cũ kỹ làm sao.
"Tay phải đặt trên cán chổi và hô: LÊN
" LÊN " mọi người hô to , cả cô cũng vậy
Cây chổi của Harry lập tức nhảy tõm vô tay nó. Trong lớp, chỉ có vài giây làm được như vậy. chổi của Hermione chỉ lăn nhẹ trên mặt đất, còn chổi của Neville thì không hề nhúc nhích. nó nghĩ, có lẽ những cây chổi cũng giống như những con ngựa, chúng biết lúc nào người ta đang sợ. Chắc nghe giọng hô "Lên" run run của Neville, cán chổi cũng biết tỏng là Neville hoàn toàn không dám giở hổng chân lên.
và duy nhất hai người làm không nên hồn là cô và Ron . cây chổi của hai người bay lên và đập thặng vào mặt .
Harry đứng quá xa em nên chẳng thể chạy ra xuýt xoa cho em được . nhưng có một vấn đề mà cậu lo ở đây là , làm sao mà nó có thể bay với đôi mắt đó chứ .
" Nhìn kìa , công chúa của bọn Gryffindor bị mù thì làm sao mà bay được . đúng là vô dụng ....!" thằng Goyle và Crabbe cười khinh bỉ cô
     đôi mắt của mình bị đem ra đùa cợt như vậy khiến cô tủi thân . cô đâu có muốn như vậy chứ ...
" CÂM MIỆNG ĐI " 5 tiếng hét khiến toàn bộ mọi người hoảng hốt .
     Pansy , Malfoy, Hermione , Ron và cả Harry tức giận nhìn hai thằng đó .
" ai nói rằng không nhìn được thì không bay được ! Slytherin trừ 10 điểm vì sự sấc sược của hai trò !" nhìn cô " Potter nhỏ , em có muốn bay không ! "
" em muốn ...." không chút do dự
" tốt lắm !"
    giáo sư Hooch bấy giờ mới chỉ cách cho chúng trèo lên cán chổi mà không bị tuột xuống.đi qua đi lại để sửa thế cho lũ học trò. Harry và Ron khoái chí cực kỳ khi nghe bà Hooch mắng Malfoy là học mấy năm rồi mà sao cứ làm trật.
"Bây giờ, khi tôi thổi còi, các trò đạp mạnh chân xuống mặt đất. Nắm cán chổi cho chặt, bay lên chừng một thước, rồi hạ xuống bằng cách chồm tới trước một chút. chú ý tiếng còi. Ba... hai..."
    Neville, do nhấp nhỏm vì quá lo lắng, lại sợ bị rớt lại đằng sau, nên đã hấp tấp đạp chân lấy đà phóng lên, trước cả tiếng còi của bà Hooch.
"Quay lại, trò kia!"
     Nhưng Neville đã phóng lên như cái nút chai rượu bị khui bật ra. Nó bay lên gần một thước rồi ba thước. cây chổi đeo Neville bay loạn xạ . cô dùng tay để định vị nơi Neville .
" WINGARDIUM LEVIOSA "
     khi Neville rớt xuống ở độ cao 7 thước thì bất ngờ nó được nhấc lên . mọi người nhìn cô , cây đũa phép theo hướng chĩa thẳng về phía Neville. trán cô rịn ra một tầng mồ hôi .
     đây là lần thứ 5 cô sử dụng nó khi chưa được học mà chỉ đọc trong sách . những lần trước chỉ là nhấc những vật thể nhẹ như quyển sách hay chiếc giày , cà vạt . nhưng lần này là cả một con người , thậm trí còn mập mạp.
     từ từ hạ xuống , nhưng khi còn tận 2 thước thì cô không chịu được mà đánh rơi đũa phép và Neville cũng rơi xuống .
RẦM!!!
      Neville rớt xuống đất một cái uỵch, kèm theo tiếng xương gãy răng rắc, nằm một đống, úp mặt trên cỏ. Cây chổi của nó vẫn cứ bay mỗi lúc một cao, và bắt đầu trôi một cách lười nhát về phía khu rừng cấm, rồi cuối cùng biến mất.
     Bà Hooch cúi xuống bên Neville, gương mặt bà cũng trắng bệch như mặt thằng bé.
"Gãy cổ tay. Dậy nào, con trai. Không sao cả, con ngồi dậy xem nào ! " nhìn cô " trò Potter được công 10 điểm vì trí thông minh của mình ! Trong khi tôi đưa trò này xuống bệnh xá thì không ai được nhúc nhích đấy. Đặt chổi xuống chỗ cũ, nếu không sẽ bị đuổi khỏi Hogwarts trước khi nói tới Quidditch hay cái gì khác. Nào, con trai, đứng dậy."
     Neville, nước mắt ràn rụa, ôm lấy cổ tay, cà nhắc lê bước theo bà Hooch. Bà quàng cánh tay qua vai Neville để dìu nó đi .
" bồ giỏi lắm Lola ... câu thần chú đó chúng ta còn chưa học ."
" nhắm rất chuẩn đó !!!"
     mọi người khen ngợi nó , chỉ có harry là xem sét cái tay đang đỏ đỏ vị dùng lực của nó . chắc là sức nặng của Neville đã đè lên tay em đây mà
"Tụi bây thấy vẻ mặt thằng đần đó không?"
      Những đứa khác trong nhà Slytherin cười vang hưởng ứng. Parvati Patil một cô bạn nhà Slytherin nói bảo vệ Neville
"Im đi, Malfoy"
     Pansy cười đểu nói với cô bạn kia
"Parvati bênh thằng Mông Vểnh đó hả? Không ngờ mày lại khoái mấy em bé mập khóc nhè đó, Parvati!"
     cô nhăn mày , đó là bản tính của Slytherin à . cô chẳng thể thích nổi những lúc Pansy như thế này
"Nhìn nè!" Malfoy hô lên
     Rồi nó chồm tới trước, giơ tay chụp cái gì đó trên cỏ
"À, của bà thằng Mông Vểnh gửi cho nó đây mà"
    Trái cầu Gợi Nhớ nằm trong tay Malfoy, sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Harry điềm tĩnh quay lại nói
"Đưa nó đây, Malfoy!"
"Để tao nghĩ xem nên để chỗ nào cho thằng Mông Vểnh dễ tìm. Trên ngọn cây kia được không?"
     cậu hét lên đầy khó chịu
"Đưa nó đây!"
    Nhưng Malfoy đã nhảy lên cán chổi của nó và bay vút lên. Thì ra nó không nói khoác, nó biết bay thật. Lượn lờ trên vòm cây cao, nó nói khích đểu
"Lên đây mà lấy nè, Potter!"
   Harry túm lấy chổi. Hermione kêu lên:
"Đừng! giáo sư Hooch đã bảo không được rời chỗ. Bạn làm cho tụi này bị vạ lây bây giờ!"
    Harry không đếm xỉa gì đến lời cô bé. Máu nóng đã bừng bừng xông lên đầu,trèo lên cán chổi, đạp mạnh xuống đất và phóng vọt lên không trung. Gió lùa qua tóc nó, thổi phồng tấm áo dài bay phần phật ra sau; và một niềm vui dâng trào trong lòng Harry khi nhận ra có những điều không cần đợi thầy dạy nó cũng làm được. Bay xem ra cũng dễ, và thật là tuyệt.kéo cán chổi chếch lên một chút để bay cao hơn, nghe tiếng kêu la xuýt xoa của bọn con gái dưới đất, cả tiếng hò reo đầy thán phục của Ron.
     Harry đột ngột xoay cán chổi hướng về Malfoy, đối diện với Malfoy trong không trung. Mặt Malfoy đanh lại. Harry bảo:
"Đưa nó đây. Nếu không tao sẽ đấm mày văng khỏi cán chổi đó"
"Chắc không?"
     Malfoy cố giữ giọng chế nhạo, nhưng trông nó có vẻ lo lắng rồi. Harry biết phải làm gì.chồm tới và nắm chặt cán chổi bằng cả hai tay, phóng thẳng tới Malfoy như một ngọn lao. Malfoy chỉ kịp né tránh trong tích tắc. Harry xoay lại tức thì và nắm cán chổi thật chắc. Phía dưới mặt đất, tiếng vỗ tay rào rào. Harry hét:
"Ở đây chẳng có thằng Crabbe, thằng Goyle để cứu mày đâu!"
    Chắc là Malfoy cũng vừa nghĩ tới điều đó nên mặt nó tái đi.
" Trả cho mày nè, ráng mà chụp đi!" 
     Malfoy cười khảy hét lớn rồi quay ra phía sau vứt trái gợi nhớ . Harry tính đuổi theo thì chợt tất cả hốt hoảng khi mà hướng Malfoy ném đã có một cô gái cưỡi chổi ở đó
     cô buông tay ra hai chân kẹp chặt lậy chổi lao lên phía trước xoay một vòng đón lấy trái gọi nhớ một cách huần thục . mái tóc dày và dài bị lộn ngược có chút rối . cầm chắc trái trên tay và mỉm cười trước con mắt thán phục của mọi người
     không ai nghĩ nó có thể bay chứ đừng nói là làm được động tác nguy hiểm đó
" như thế này mới cô bằng chứ " Pansy cưỡi chổi cướp đi trái cầu gợi nhớ từ tay nó rồi bay lên cao .
    nó tính bay lên cướp lại thì bị tiếng quát của Harry doạ sợ
" QUAY VỀ ! " lần đầu tiên trong cuộc đời nó bị cậu nạt . mặt nó lộ rõ vẻ sợ hãi , uỷ khuất bay xuống .
    Pansy ném trái cầu thật mạnh đi Harry nhìn theo trái cầu. Y như một cảnh phim quay chậm, bay vút lên trời rồi bắt đầu chúi xuống. Tất cả chuyện này chỉ diễn ra trong chớp mắt: cậu chồm tới, chúc cán chổi, lấy đà lao xuống hết tốc lực để đua với trái cầu đang rơi. Gió rít qua lỗ tai, cùng những tiếng rú kinh hãi của đám người dưới mặt đất đang ngước nhìn lên. Khi trái cầu thủy tinh chỉ còn cách mặt đất ba tấc thì Harry vói tay chụp được. Vừa kịp để nó kéo ngay cán chổi lại, đáp nhẹ nhàng xuống mặt cỏ với trái cầu Gợi Nhớ trong tay.
" HARRY POTTER! LOLA POTTER !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro