Tập 18: 6 năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi nghe vậy ngạc nhiên, nhiều người xui nhau nói:
-Không thể tin được, em ấy mới vào làm đã được như vậy rồi.
Tôi nói:
-Như vậy có ổn không ạ?
Chú nói:
-Ổn.
Tôi vui vẻ nhận lời, tôi muốn làm nghề người mẫu nỏi tiếng, bởi vì mọi người sẽ yêu quý tôi thay vì ghét bỏ tôi. Chú nói tiếp:
-Giờ cháu thay trang phục đi, chú để ý là cháu đi rất thăng bằng nên cháu có lẽ không cần tập đi thăng bằng như những các diễn viến khác.
Tôi nghe xong rồi gật đầu, chú bảo nhân viên ra mang trang phục cho tôi, trong lòng tôi rất hồi hộp, khi cô nhân viên đưa cho tôi đồ thì tôi cầm lấy và vui vẻ chạy nhanh ra phòng thay đồ. Sau một hồi, tôi đi ra, chú khen tôi mặc bộ váy rất đẹp, tôi mỉm cười. Sau khi làm xong mọi công việc. Thời gian từ từ trôi qua, tôi đã dần dần hòa đồng với mọi người ở trong công ty và đang từ từ quên mọi người creepypasta. 6 năm sau, tôi đã tốt nghiệp, và đương nhiên tôi vẫn làm công việc người mẫu, vào chiều, chú kia nói với tôi:
-Giờ cháu đã là người mẫu nổi tiếng trên toàn Việt Nam, có một số người nước ngoài muốn gặp cháu, tối nay lúc 8 giờ, sẽ có một buổi dạ hội, cháu đi nhé.
Tôi nói:
-Thật ư, vậy cháu sẽ đi.
Đến tối, tôi mặc trang phục dạ hội, chú khen:
-Quá đẹp.
Tôi mỉm cười, chú cùng tôi đi, đến trước công ty, tôi lên xe ô tô đi. Khi đến nơi, tôi và chú ra khỏi xe, tôi nhìn đẹp tuyệt vời, có khu vườn, bên cạnh đó có một số người quý tộc đi vào nơi mở tiệc. Tôi đi vào, tôi mở to mắt ra, nó thật rộng, có một số bàn ăn có rất nhiều món, mắt tôi trở lại bình thường, chú bảo:
-Giờ cháu đi đâu thì đi, tầm 1 giờ là cháu đứng đợi ở ngoài cổng nhé.
Tôi vui vẻ gật đầu, rồi tôi đi loanh quanh, tôi thấy một cô gái mặc bộ váy đen, đeo mặt nạ trắng, mặt nạ vó con mắt màu đen, mái tóc thả mượt xuống. Tôi thấy cô ta ở đằng xa, giật mình, do nhiều vị khách đi lại nên đã lấp, tôi cố tiến vào nhưng cô ta đã đi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro