Vợ chưa cưới.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Năm cô 4 tuổi, anh 8 tuổi.

"Chae Chae, anh cho em kẹo, mai sau nhất định phải làm vợ anh, biết chưa ?"

"Vợ là gì vậy anh ?"

Park Chaeyoung ngây thơ nhận lấy cây kẹo mút từ tay Jungkook chớp đôi mắt to tròn của mình.

"Là bảo bối của anh."

Năm cô 10 tuổi, anh 14 tuổi.

"Chaeyoung, anh làm bài tập cho em rồi, em nhất định phải gả cho anh đấy."

"Em biết rồi."

"Anh yên tâm, em nhất định sẽ không quên đâu."

Năm đó, Chaeyoung vẫn chưa hiểu, thích một người, yêu một người là cảm giác thế nào, chỉ có một mình Jeon Jungkook biết.

Nhưng anh vẫn tình nguyện chờ.

Bởi cô gái nhỏ của anh vẫn chỉ là bé con mà.

Năm cô 14 tuổi, anh 18 tuổi.

Jeon Jungkook vừa tốt nghiệp đã phải đi du học, nguyên do là người ông nội mới mất đã để lại toàn bộ gia sản cho anh, với điều kiện anh sẽ phải ra nước ngoài.

Nếu không, tâm huyết bao đời nay của nhà họ Jeon, đều sẽ được quyên góp cho cô nhi viện.

Trước khi lên máy bay, Jungkook không khỏi lưu luyến, quay lại nói với người con gái trong lòng.

"Đợi anh, cưới em."

Năm cô 20 tuổi, anh 24 tuổi.

Jeon Jungkook về nước, Chaeyoung đứng đợi ở sân bay cả nửa ngày trời, chỉ mong bản thân sẽ là người được nhìn thấy anh đầu tiên.

Cuối cùng, cô nhìn thấy bóng dáng của một người đàn ông, cảm giác rất quen thuộc.

Mặc dù trông đã khác xưa, không phải là một cậu thiếu niên, mà lại ra dáng một người đàn ông trưởng thành, nhưng Chaeyoung vẫn có thể nhìn ra được...

Đó chính là Jeon Jungkook !

"Jungkook !"

"Jungkook, anh cuối cùng cũng về rồi, anh có biết em đợi anh bao lâu rồi không ?"

Cô đợi khoảnh khắc này, cũng đã trọn vẹn 6 năm trời rồi.

Trong khoảng thời gian này, không lúc nào cô ngừng nhớ tới Jungkook cả.

"Ừ, xin lỗi."

Park Chaeyoung còn đang ngỡ ngàng vì Jungkook trả lời mình một cách lạnh nhạt như vậy, đột nhiên một người phụ nữ khác đã bước tới bên cạnh anh.

"Kook, đây là ai vậy ?"

Jeon Jungkook dịu dàng nhìn người phụ nữ đang trong vòng tay mình.

"Park Chaeyoung, bạn hồi nhỏ của anh. "

"Chaeyoung, đây là vợ chưa cưới của anh, sau này em hãy gọi một tiếng chị dâu đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro