Gặp mặt ♤

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       ×Vương Tử Băng /nó/

       ×Nhược Vũ Tuyết /cô/

#Băng: Thật không hiểu tại sao công ty Hoàng Thiên nghĩ gì mà lại nhận chị đây vào làm nữa. Cái lý lịch kém thế cơ mà.....
#Tuyết: Tôi đây mới không biết cô nghĩ gì đây cô nương, có công ty không làm qua làm cho người khác,lại còn không khoe thành tích học tập thì ai mà nhận -.-
#Băng: Không phải công ty lớn cũng nhận rồi sao? Mà cưng cũng biết lí do chị đây giả dạng "người thường" mà...
#Tuyết: À cái gì mà "Đi tìm kiếm tình yêu đích thực" mê ngôn tình quá rồi đó em à...
#Băng: Chứ mời em yêu nghĩ thử nè, chị đây chủ tịch thì ai dám cua? Không lẽ ế tới già -.-?
#Tuyết: Mà mày làm ơn bỏ cái trạng thái lạnh lùng của mày đi, cứ vậy ai dám cua. À mà....không ai cua thì về đây phụ quản công ty đi, nhiều chuyện cần giải quyết quá....
#Băng: Ok em yêu! Bye
  (2 người là bạn thân từ lúc 8t, đều cùng tuổi, cùng nhau mở công ty tên Vương Nhược).......

Ding Dong....Ding Dong"

-Ai vậy? *Ra mở cửa*
"Cô Vương ! Cô đi với tôi tới 1 nơi nhé" * giọng nói gấp gáp, lôi đi luôn*
_Nó giựt tay người đó ra:
#Băng: Bác là ai? Dẫn tôi đi đâu? *hơi chau mày lại*
"Cô theo tôi lên xe rồi vừa đi tôi vừa kể"
♢♢♢♢♢♢Lên xe được 1 lúc♢♢♢♢♢♢
"Tôi xin cô giúp cô chủ của tôi, nhóm máu của cô ấy cũng thuộc nhóm máu  AB có RH âm tính (gọi là nhóm máu gấu trúc nhaaa) Cô chủ hiện đang trong quá trình sinh con nhưng lại thiếu máu, bệnh viện không còn dự trữ nhóm máu của cô chủ, cô giúp tôi truyền máu với"
#Băng: Vậy sao bác không nói sớm, làm cháu hết hồn (ẻm tưởng bắt cóc tận nhà ý mà :3)
"Việc lúc nảy tôi xin lỗi, tại tôi gấp quá....
♤♤♤♤♤♤Sau khi hiến máu♤♤♤♤♤♤
"Cảm ơn cô đã giúp vợ tôi"
{___Lâm Đăng Khôi}  [CEO bộ phận hành chính] [bạn thân TPhong]
{___chồng Hoàng Thiên Nguyệt}
*nó không quan tâm, ánh mắt lạnh nhìn hắn*
#Nó: Ai? *chỉ thẳng mặt*
(Bà này mê trai đẹp nên hỏi anh Phong ý mà :v )
#Hắn: Thiên Phong !
"À cậu ấy là chủ tịch tập đoàn Hoàng Thiên"
[ Trịnh Gia Minh] (bạn thân hắn) [CEO bộ phận sáng chế]

#Nó: Điều tra tôi? *nhìn hắn*
#Khôi: thật ra chúng tôi vô tình biết được cô có cùng nhóm máu với vợ tôi....
#Minh: Đúng rồi đúng rồi! Cảm ơn cô nhiều lắm, mong sẽ gặp lại ở công ty, cô nhân viên mới *đưa tay ra*
#Nó: Không cần gặp !
*Bơ tay Minh luôn, quay lưng về nhà ngủ*
________Trong bệnh viện_______
#Hắn: Tự cao!
#Minh: cô ta lạ nhỡ? Chỉ là 1 cô bé vừa tốt nghiệp với thành tích học tập không đâu vô đâu mà lại tự cao thế cơ chứ? Lại còn lên mặt với chủ tịch, muốn thất nghiệp hay sao  ấy
#Khôi: Kệ đi...vô thăm Thiên Nguyệt đã...

♡♡♡♡♡ Tại nhà bà Băng♡♡♡♡♡
 
_Ai dôôôô :"< Sao lúc nảy không cười nói vui vẻ vậy má ơi T_T sao tui lại hỏi không chủ vị ngữ thế kia T_T để lại ấn tượng xấu rồi T_T .....trai đẹp vậy cơ mà....

♤♤Phòng bệnh của Thiên Nguyệt♤♤

#Nguyệt: Anh 2! Anh định trả ơn cho cô gái cứu mạng em và đứa bé thế nào?
#Phong: Chi phiếu, việc làm
#Nguyệt: Người ta là cứu mạnh em gái ông đó, ai lại đền ơn bằng cach này chứ, chả có thành ý tí nào !
#Minh: Cũng phải đó, chả có thành ý tí nào
#Khôi: Ờ đúng đó Phong, làm gì có thành ý xíu đi.
#Phong: Mấy người muốn tôi lấy thân báo đáp mời chịu phải không -.-?
#Nguyệt: Nếu anh làm vậy em gái này ủng hộ toàn thân nè :3
#Phong: Không giỡn nữa, em nghĩ ngơi đi, bọn anh về, Khôi ở lại với em
#Khôi: Tất nhiên....

_____End part 1 ♡______

•••ai đọc rồi cho Ry xin ý kiến với ạ ♡ tại là lần đầu viết nên m.n góp ý giúp Ry nha ♢♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro