Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Em ko phải món đồ chơi để anh chơi đùa"
Theo bạn tình cảm là cái gì ? Tình cảm là mối quan hệ phức tạp do hai người tạo nên à ? Nghe có vẻ đơn giản mà cũng mang muôn phần đau đớn .
Năm tôi 15 tuổi anh xuất hiện và xen ngang cuộc đời tôi và chính anh đã tạo lối rẽ cho cuộc đời tôi . Anh như bao người đi qua cuộc đời tôi nhưng chỉ là để lại vấn vương hơn thôi và để lại nhiều nỗi đau thôi mà :) Tôi vs anh khi tôi lỡ like vào tus like ib của anh . Tôi chỉ nghĩ là mqh xã giao bình thường giữa người vs người vậy mà ko phải nth . Nó đã đi quá giới hạn của tình bạn . Nghe hài hước nhỉ ? Lúc đầu tôi vs anh chỉ ib qua lại trêu đùa ai ngờ mà lại thành cuộc thả thính . Mà chả bt anh ntn chứ tôi lại đớp thính . Mình đã trở về con mồi trong chuyến đi săn sao ? Tôi chả bt anh nghĩ gì anh có thích tôi ko hay anh chỉ cho tôi vào bộ sưu tập thành quả của anh .
Rồi một ngày đẹp có mây có gió tôi bắt gặp anh . Đúng là anh người tôi gọi là crs ;) Tôi và anh đứng lặng nhìn nhau . Tôi đờ người ra mắt trở nên vô hồn . Anh tiến gần đến:"  Là e à ?"
- Ai ạ ?
- Phương Nhi :) ( anh nhìn tôi nhoẻn nụ cười)
- Dạ....dạ
Anh quá cao so vs tôi ngước lên nhìn anh làm tôi đau cổ đấy .-.
Anh bỗng cầm tay tôi : Đi ...
Tôi đơ người anh kéo tôi đi đâu vậy tôi lắp bắp hỏi : anh dẫn e đi đâu vậy ?
" Đến nơi e là của anh "
Tôi bối rối chả lẽ nào anh thích tôi à . Nhắn tin chỉ đc tháng rưỡi thôi mà :) Để tôi thuật lại lần thả thính trên mess
1
       E bị đứt tay chảy bnh máu :<
M có làm sao ko làm ăn kiểu gì đấy 😡
                                      E ko sao :> 
Còn cười đc à con điên này 😠
M làm gì đứt tay ?
                 E dùng dao nên đứt tay
Anh thấy m ngu quá -.-
            Kệ tui liên quan gì đến ông
Thôi e tập dùng dao đi ko về sao về nhà mẹ anh mắng đấy :>

E ăn cơm chưa ?
                                       Chưa ăn :)
Sao muộn thế ?
                                Mẹ về muộn .-.
Ò về sau về nhà anh cho ăn sớm
3 Bh là 20 h
Ăn cơm chưa ?
                                  Tôi chưa ăn :>
Sao ko ăn ?
                                      Mẹ chưa về
Mẹ vô trách nhiệm thế ? Về muộn vê :)
      Anh có quyền gì ns mẹ tôi thế
Ơ anh xin lỗi anh ns đùa
Để anh xloi mẹ
                                               Ko cần
Con xin lỗi mẹ ạ ☺️

Đấy còn nhiều lần khác mà tôi ko nhớ :)
__________________________________
Còn tiếp nhá hehe  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro