Chap 15: Xin lỗi!! Anh không thể kiềm chế được

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minna đã ngồi cả đêm trước cửa phòng cấp cúu của Jungkook rồi. Tuy nhiều lần những thành viên trong BTS có bảo cô về nghỉ ngơi nhưng cứ nghĩ đến việc Jungkook đang nằm trong phòng cấp cứu thì cô lại không nỡ rời đi. 2h30, đèn phòng cấp cứu bỗng sáng lên, y tá đưa Jungkook vào phòng hồi sức. Cô chạy vội đến phía bác sĩ, hỏi tình hình của cậu. Bác sĩ chỉ gật đầu rồi nói:
"Ông trời quả thật rất có mắt khi đã cho tôi có thể cứu sống Jungkook!! Nhưng..nhưng.." Ông ngập ngừng nói.
"Nhưng sao ạ??" Cô nôn nóng hỏi vị bác sĩ đứng trước mặt.
"Tuy rất thành công nhưng........ rất có thể.......Jungkook sẽ mất trí nhớ do khi ngã xuống đất, cậu đã bị trấn thương khá nặng ở đầu." Ông trả lời trong ngập ngừng khiến tim cô cứ đập liên hồi.
Cô chẳng nói gì hết và cô cũng chẳng khóc. Cô gật đầu cảm ơn bác sĩ rồi tiến về khu vực hồi sức của bệnh nhân. Sau khi được phép đi vào bên trong, cô vặn tay nắm cửa rồi nhẹ nhàng bước vào. Jungkook vẫn đang ngủ do thuốc gây mê còn thừa sau khi phẫu thuật. Cô tiến sát đến chỗ cậu rồi cầm chặt lấy tay cậu. Cô áp má vào bàn tay lạnh buốt của cậu mà lòng cũng lạnh như nó. Nhìn thấy cậu đau đớn chịu đựng như vậy, thâm tâm cô lại chua xót gấp bội. Tại sao cậu lại đỡ nhát dao đó cho cô chứ??? Tại sao cậu lại không màng đến mình??? Sao lại không để cô bị đâm chứ?? Đáng lẽ ra người đang nằm trên giường bệnh phải là cô mới đúng!!! Tại sao cô lại bất cẩn như vậy???
Cô dằn vặt bản thân mình đến mức thiếp đi bên cạnh giường cậu lúc nào không hay. Đến tận 6h sáng, Jungkook mới tỉnh lại. Cậu khó khăn nhấc tay lên rồi nhẹ nhàng đặt nó lên gương mặt của cô. Cậu vén những sợi tóc đang che đi gương mặt xinh đẹp của cô rồi cứ thế chìm đắm vào nó. Bỗng nhiên, cô bật tỉnh dậy. Cô nhìn cậu, cười hạnh phúc. Jungkook như muốn trêu đùa cô một chút, cậu chưng cái bản mặt ngơ ngác ra, hỏi cô:
"Cô...cô là ai??? Tại sao lại ở đây?? Mà...mà đây là đâu vậy??? Mau tránh xa tôi ra đi!! Hãy biết giữ ý một chút!!"
Minna tưởng thật, sợ hãi hỏi cậu:
"Jung.....Jungkook!! Anh....anh không nhớ em sao??? Jungkook à!!! Em là Minna, bạn gái anh đây!! Anh thật sự quên em rồi sao??"
"Xin lỗi!! Tôi thật sự không thể nhớ cô là ai!!" Jungkook phũ phàng trả lời cô.
Minna hoảng hốt, thò tay vào túi lấy điện thoại rồi chạy vội ra ngoài. Đầu cô như rối tung lên trong khi Jungkook đang ở trong phòng bệnh cười khoái chí. Cô tìm ngay số điện thoại của Taehuyng rồi gọi cho cậu.
Taehuyng:"Alo!! Minna à?? Jungkook tỉnh lại chưa??"
Minna:"Anh ấy tỉnh lại rồi nhưng lại không thể nhớ ra tớ là ai!! Xin cậu đấy Taehuyng!!! Cậu với các anh mau tới đây giúp tớ có được không??"
Taehuyng:"Tớ biết rồi!! Tớ với mấy huyng sẽ đến ngay!! Cậu cố gắng đợi bọn tớ một chút nhé!!"
Minna "ừ" một tiếng rồi lại quay về phòng hồi sức của Jungkook. Cô lại ngồi vào chỗ vừa rồi, lại hỏi cậu có nhớ cô không nhưng câu trả lời vẫn thế. Cậu vẫn lắc đầu.
_10 phút sau_
Jimin đẩy cửa, hốt hoảng chạy vào:"Jungkook!!! Em đâu rồi??? Có nhận ra huyng không??"
Jungkook như bắt được vàng, quay ra cười tươi roi rói:"Em ở phía này nè Jimin huyng!!"
Minna lại lần nữa ngơ ngác. Cô không hiểu vì sao cậu có thể nhận ra Jimin nhưng lại không thể nhận ra cô. Nam Joon nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà không thể hiểu nổi, quay ra hỏi cô:
"Minna!! Jungkook vẫn nhận ra bọn anh mà!! Sao em lại bảo nó mất trí nhớ chứ??"
Minna thở dài nhìn Jungkook rồi lại quay ra nói với Nam Joon:"Em cũng không hiểu nổi nữa!! Jungkook nói không nhận ra em!!"
Jungkook quay ra diễn tiếp vở kịch:"Đúng rồi đó huyng!!! Cô ta là ai vậy chứ??? Tại sao lại tự nhận là bạn gái của em??"
Taehuyng chạy tới, đưa tay đặt lên trán Jungkook, ngơ ngác hỏi cậu:"Jungkook!!! Cậu có bị ấm đầu không?? Cậu ấy là bạn gái cậu thì đương nhiên phải nhận là bạn gái cậu rồi!!"
Jungkook vẫn lắc đầu khiến mọi người hụt hẫng, đặc biệt là cô. Một lúc sau, Minna có người gọi điện đến, cô lẳng lặng ra ngoài, để cả nhóm ở lại nói chuyện với nhau.
_TRONG PHÒNG_
Jungkook hí hửng sau khi đã lừa được mọi người một vố, cậu cười tươi roi rói hỏi mấy anh:"Mọi người tin em nói thật đấy à?? Em nói đùa cho vui thôi!! Em vẫn nhớ Minna mà!! Nhớ rõ luôn ấy chứ😂😂!! Mấy huyng đúng là quá tin người rồi!!"
J-hope cay cú:"Cậu..cậu dám!!"
"Thì ra là cậu lừa bọn anh!!! Để anh ra mách Minna cho cậu biết thế nào là lễ độ!!" Jimin đanh định đứng lên thì bị Jungkook kéo lại, dùng tay bịt ngay cái miệng to như voi của Jimin.
Jungkook giải thích:"Em không có ý định xấu đâu!!! Mọi người tin em đi!! Em có sẵn một kế hoạch rồi!!"
Nói xong, Jungkook kéo mấy anh lại, nói cho họ biết kế hoạch của mình.
_PHÍA MINNA_
"Alo!! Cho hỏi ai vậy ạ??" Minna tử tế hỏi sau khi nhìn thấy số máy lạ.
Đầu máy bên kia như thét vào tai cô mà đe doạ:"Minna!!! Cô tưởng thoát được lần này là tôi sẽ tha cho cô ư?? Cô cứ chờ đấy!!! Một ngày nào đó tôi sẽ cho cô biết tay!! Mà cô cũng phải bảo vệ người ấy cho cẩn thận đấy!! Tôi cũng sẽ để ý đến hắn ta😏😏"
Nói xong, cô ta tắt máy, để lại Minna ở đầu dây bên này đang lo sợ mãi không nguôi. Minna biết đó là ai chứ!! Người đó không ai khác ngoài Rena, cái con người xảo quyệt kinh khủng khiếp. Cô ta đã phá hoại cuộc đời của cô không chút thương tiếc!! Cô ta chẳng bao giờ là tốt đẹp cả!!
Cô đứng ngoài một lúc rồi lại quay vào phòng hồi sức của Jungkook. Tuy có đôi chút sợ sệt nhưng cô vẫn cố tỏ ra thật bình tĩnh để che mắt mọi người.
_MỘT TUẦN SAU_
Sau bao ngày chờ đợi mỏi mòn, cuối cùng thì Jungkook cũng được ra viện. ARMY đứng chen nhau trước cửa bệnh viện mừng ngày Jungkook tai qua nạn khỏi. Jungkook cùng đoàn vệ sĩ và Minna phải khó khăn mãi mới len qua
được dàn fan đông nghẹt ấy. Hôm nay BTS cũng không có lịch trình gì hết vì
Jungkook mới ra viện nên Bang PD lên ý tưởng mở tiệc ăn mừng. Buổi tiệc sẽ diễn ra vào 6h tối hôm nay và ngay cả Minna với Irene cũng được mời.
Sau khi biết tin buổi tiệc sắp diễn ra, Irene sắm sửa như đi lễ hội. Cô còn rủ cả Minna đi cùng. Irene vẫn trẻ con như ngày nào. Cô vẫn cứ chạy lung tung hết cả lên khiến cho Minna lần nào cũng phải đi tìm. Kết quả là họ đi từ 9h sáng đến tận 2h chiều mới mua được một số bộ đồ ưng ý. Vừa mới bước ra khỏi cửa shop quần áo, Irene lại đòi Minna đi tiếp với mình:
"Minna à!! Mình nghĩ hai đứa tụi mình vẫn còn nhiều chuyện phải làm lắm đấy!! Bây giờ phải đi làm tóc đến khoảng 4h là xong!! Nhanh lắm!!"
Minna hạn hán lời với Irene. Cô vừa thở dốc, vừa gật đầu cho xong chuyện. Nói rồi, Irene kéo tay Minna lên xe tãi đi tiếp.
_TẠI MỘT NƠI NÀO ĐÓ_
"Jungkook!! Cậu mau nhanh tay lên!! Vợ tớ sắp cháy nắng ở ngoài đường rồi đây này!!" Taehuyng quay ra khó chịu với Jungkook ngay sau khi nhận được tin nhắn cầu cứu của Irene.
"Biết rồi! Biết rồi! Tớ đang cố đây!! Jin huyng này!! Người ta mang bánh đến chưa??" Jungkook trả lời Taehuyng rồi quay sang nói với Jin
"Người ta mang đến từ lúc nãy rồi!! Nhanh lên nào mọi người!! 30 phút nữa Minna với Irene sẽ đến đấy!!"
_CỔNG CÔNG TY BIGHIT 30' SAU_
Minna cùng Irene bước xuống xe taxi để dự tiệc như đúng lời Nam Joon đã báo trước. Hôm nay cả hai người đều trông như hai cô công chúa. Ai cũng xinh đẹp khiến người khác nhìn vào cũng phải khen nấy khen để.
Bỗng nhiên từ phía sau có hai người đàn ông nào đó bịt mắt Minna và Irene lại rồi đưa họ lên một chiếc xe màu đen lớn. Minna hoảng hốt vùng vẫy trong khi Irene như hiểu mọi chuyện nên im như hến rồi để hai người họ bắt đi.
"Mấy người là ai??? Mau buông tôi ra!!" Minna hét lên cầu cứu.
_KHÁCH SẠN SM_
Hai người họ bị đưa vào một căn phòng tối thui. Ngay cả hai tên bắt cóc cũng không thể nhìn thấy rõ mọi thứ. Hai tên bọn họ cho hai cô ngồi xuống đất rồi cởi bịt mắt cho cả hai.
Sau khi được cởi bịt mắt, Minna vô cùng ngạc nhiên trước cảnh tưởng đang diễn ra trước mặt mình:
"Happy birthday to you!! Happy birthday to you!! Happy birthday!! Happy birthday!! Happy birthday to you!!" Jungkook từ đâu bước ra rồi hát bài chúc mừng sinh nhật.
Minna đờ người ra
"Sinh nhật ai vậy??" Minna's prov
Bỗng nhiên, Jungkook đem chiếc bánh sinh nhật tới trước mặt cô:
"Minna!! Chúc em sinh nhật vui vẻ!! Mau thổi nến đi Minna!!"
Cô nghĩ một lúc thì mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật mình nhưng rồi lại nhớ lại cái gì đó. Jungkook sao lại nhớ sinh nhật cô nhỉ??? Cậu mất trí nhớ rồi mà!! Chẳng lẽ cậu lại...??
Jungkook như hiểu được biểu hiện của cô, cậu cười tươi nói:
"Em ngạc nhiên lắm đúng không?? Anh nhớ ra ngay từ lúc vừa mới tỉnh dậy rồi!! Anh vẫn nhớ mình là ai và vẫn nhớ anh là của ai!!! Jungkook anh đây là của Minna nên làm sao anh quên được chủ của mình chứ!!! Thôi không nói nữa!! Minna à!! Mau thổi nến đi!! Anh đợi khoảnh khắc này cả ngày hôm nay rồi đấy!!"
Minna cố gắng kìm nén những giọt nước mắt hạnh phúc của mình. Cô cười thật tươi rồi thổi nến.
Bỗng nhiên cô có cảm giác môi mình như đang có ai chiếm lấy một cách trọn vẹn. Jungkook dùng hết sức lực của mình đè cô vào góc tường. Cậu lại dở cái trò săn tìm kho báu trong khoang miệng của cô. Hơi thở của cô cũng dần dần bị Jungkook lấy đi cạn kiệt. Cô nhắm chặt mắt, mặc cho cậu ra sức ngấu nghiến đôi môi mềm mại của mình. Hai người hôn sâu đến mức Jungkook lần mò xuống khuy áo cô lúc nào không biết. Cậu luồn tay vào bên trong sờ nắn hết chỗ này đến chỗ khác khiến cô cảm thấy có chút khó chịu nhưng rồi cũng để cho cậu được thoả mãn. Cậu đè cô xuống giường, lấy tay cởi từng cúc áo của cô rồi lại đến khuy quần. Do cơ thể của Jungkook to hơn so với Minna nên cô có cố gắng cựa quậy đến mấy thì cũng chẳng là gì so với cậu. Cuối cùng, cô không chịu nổi sức lực của Jungkook nữa và cũng không muốn tiến xa hơn, cô dùng tay cố đẩy cậu ra. Cậu cũng đành chiều ý cô, nuối tiếc rời cô ra một bên rồi tự cảm thấy áy náy. Cô hiểu cậu đang nghĩ gì và chính cô cũng thế. Hai người áy náy nhìn nhau cho đến khi Minn phải về nhà. Cô ngồi dậy nhưng rồi lại bị Jungkook kéo vào lòng:
"Như vậy là lại phải để dành rồi!! Sau này cưới em về thì mới được ăn thoải mái. Thôi, em ngủ đi!"
Minna lẳng lặng gật đầu, nằm xuống giường ngủ tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro