BẤT AN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 CHƯƠNG 10

                               

Sau khi Ohm tắm xong đi ra, Fluke thấy anh liền đi xuống đỡ anh lên giường.. Sau khi hai người đã nằm lên giường rồi. 

Ohm vòng tay qua ôm Fluke vào lòng rồi nói.. Em có muốn biết vì sao gia đình anh không thích Sơ Linh ra mặt vậy không?..

Fluke nghe anh hỏi thế cậu cũng muốn biết, vì khi nãy nhìn thái độ của Mẹ Ohm và chị Sammy Fluke có chút thắc mắc vì dù sao Sơ Linh cũng là người quen , mà sao cậu thấy hai người họ không thích Sơ Linh chút nào.. Do dự một chút Fluke gật đầu... 

Ohm vòng tay ôm Fluke chặt hơn nữa.. Rồi mới đem mọi chuyện kể cho cậu nghe..

Thật ra.. Là gia đình của anh với gia đình Sơ Linh đã từng rất thân , nhưng từ lúc anh bị tai nạn, thì Ba của Sơ Linh đã cướp hết mối làm ăn của gia đình anh.. Vì lúc đó Ba mẹ anh mãi lo lắng cho bệnh tình của anh mà bỏ bê công ty nên ông ấy mới thừa cơ hội đó mà dành mối làm ăn của nhà anh... Nhưng công ty của ông ta chỉ là một công ty nhỏ, làm sao đấu với công ty của Ba anh được... Sao vụ việc đó thì Ba mới cho người  điều tra về vụ tai nạn của anh , thì mới biết ra được chính Ba của Sơ Linh đã thuê người gây ra tai nạn cho anh.. 

Và lúc đó Ba anh.. Đã cắt đứt hết mối quan hệ với gia đình Họ Trương, và cũng vì thế công ty của Ba Sơ Linh đã bị suy sụp đến mức sắp phá sản.. Nhưng ba anh không muốn gây thêm thù hận nên ông đã giúp cho công ty của Ba Sơ Linh vượt qua khó khăn .. Và cũng từ đó hai gia đình không còn như trước nữa.. Và mẹ anh cũng không còn thích Sơ Linh như lúc trước nữa cả chị Sammy cũng vậy... 

Fluke nghe Ohm mọi chuyện mà cậu rùng mình.. Là bạn bè thân thiết với nhau mà Ba Sơ Linh lại nở làm vậy với gia đình anh , nở hại anh bị liệt như vậy.. Thiệt là người không có nhân tính mà... 

Fluke nắm tay Ohm nói, vậy anh có tình cảm vì với Sơ Linh không..?? 

Ohm cười cười. Rồi lấy tay nhéo mũi cậu rồi nói, em nhìn thái độ của anh khi nãy mà không biết anh có thích cô ta không hả.!

Nếu anh thích cô ta thì đâu lạnh nhạt với cô ta như vậy. Nói thật hồi trước anh coi cô ấy như em gái mình vậy , nhưng có lẽ cô ấy hiểu lầm là anh có tình cảm với cô ấy.. Nên mới làm như thế... 

Fluke nhìn anh rồi nói.. Em thấy cô ta rất thích anh , nhìn cô ta xinh đẹp như vậy mà anh không có cảm giác vì với cô ta sao? Em không tin..!

Ohm nghiên người đè Fluke dưới thân rồi nói, dù cô ta có xinh đẹp đến mấy đi nữa thì anh cũng không có cảm gì với cô ta.. 

Nhưng với em thì khác.. Em thấy cậu nhỏ của anh đang có phản ứng với em chưa.. 

Fluke đỏ mặt không dám nhìn thẳng vào mặt Ohm... Cậu làm bộ đánh trống lảng.. Em mệt rồi em muốn  ngủ ,mai em còn đi làm nữa nói rồi Fluke đẩy Ohm ra rồi xoay người qua chỗ khác ngủ..

"Ohm cười cười .. Nhìn bảo bối của anh khi ngại ngùng trong rất đáng yêu..."

__________________

Mấy ngày sao tâm trạng của Fluke cũng tốt hơn, Fluke dần dần mở lòng với Ohm hơn.. Tuy vẫn biết tận sâu trong lòng anh có điều gì đó cậu không thể chạm vào ..

Nhưng riêng chuyện tình cảm, Fluke cảm nhận được sự yêu thương anh dành cho cậu.. 

Hôm nay Fluke xuống ca cậu định nấu gì đó cho anh ăn , nhưng khi về đến nhà thì nghe thím tần nói anh có việc gì đó đã ra ngoài từ sớm..

Bây giờ cũng đã xế chiều rồi mà anh vẫn chưa về... Fluke có chút lo lắng đi tới đi lui. Gần tối mà Fluke vẫn không chịu ăn cơm...

Đôi mắt to tròn không ngừng nhìn ra cửa.. 

"Cậu Fluke. Cậu vào ăn tối trước đi. Lúc sáng thiếu gia có nói sẽ về trễ lắm ạ..."

Thím tần có chút sốt ruột , bổn phận của bà bây giờ là phải chăm sóc cho Fluke thật tốt.. 

Nhìn sơ qua cũng biết cậu nhóc này vô cùng quan trọng trong mắt thiếu gia nhà bà..

Fluke nhanh chóng lắc đầu , làm sao cậu ăn cơm cho nổi khi bây giờ bóng dáng của anh chưa thấy   ngoài trời sấm chớp liên hồi , chuẩn bị chuyển mưa...

"Cháu chưa đói.Cháu đợi anh ấy về rồi ăn ạ"

Thím tần làm sao không nhìn ra suy nghĩ của cậu chứ... Bà cảm thấy rất vui mừng vì thấy được tình cảm của Fluke dành cho Ohm là chân thật...

Không hiểu sao , Fluke cảm thấy bất an.. Có lẽ cậu có kí ức không tốt về trời mưa.. 

Vì năm cậu 15 tuổi ở cô nhi viện xảy ra một biến cố ,hôm ấy trời mưa rất to và sấm sét rất lớn.. Nên cũng bởi vì thế cậu không thích  trời mưa,  và đó cũng là một kí ức đầy đau thương của Fluke, mỗi lần nhớ đến nó cậu điều sợ hãi vô cùng....

Đúng lúc này , ánh đèn xe chiếu rọi cả góc sân vườn.. 

Fluke đứng bật dậy chạy nhanh ra cửa... Chẳng mấy phút sau , đã thấy La chí đẩy xe cho Ohm còn A kiên thì che dù cho anh...

Vừa vào đến cửa , anh đã thấy Fluke sắc mặt có chút tái nhợt , nhưng lại vui mừng khi thấy anh về.. 

Fluke nhanh chóng chạy đến , khụy một chân lo lắng hỏi...

"Sao giờ anh mới về. Có biết em lo lắng lắm không? "

Ohm cởi áo khoác đưa cho Thím tần. Vuốt lấy mặt cậu dịu giọng...

"Anh có việc nên về trễ một chút. Sao sắc mặt em kém thế.?" 

Thím tần nhận lấy áo , thở dài nói.. 

"Cậu ấy từ tối giờ lo lắng cho cậu, cả cơm tối cũng bỏ... "

Ánh mắt của Ohm sâu sắc , cúi đầu nhìn khuôn mặt non nớt của Fluke...

Mưa gió ngoài kia ngày càng lớn hơn, mà lúc này lòng anh lại ấm áp vô cùng..

Anh xoa lấy bàn tay còn lạnh của cậu, mày nhíu nhíu lại. Anh cảm giác Fluke có chút khác thường.. 

"Anh cũng chưa ăn, chúng ta ăn cơm thôi.. "

"Dạ "

Ánh mắt của Ohm chưa một lần rời khỏi mặt Fluke...

Đến tối hai người đã yên vị trên giường , nằm trong vòng tay ấm áp của Ohm. Fluke mới thả lỏng thân mình . có chút lim dim muốn chìm vào giấc ngủ... 

Ohm xoa xoa tấm lưng mảnh khảnh mượt mà của Fluke , hôn lên trán cậu khẽ hỏi.. 

"Fluke , em nói anh nghe em đang lo lắng điều gì.."

Cố gắng hé đôi mắt long lanh đen láy trong đêm, bàn tay nhỏ níu lấy cổ áo anh..

Có chút đáng thương, nũng nịu.. 

"Ohm. Anh nhất định phải Bình An bên cạnh em được không.?"

Giọng cậu trong đêm mưa , dịu dàng, non nớt có chút trẻ con như sợ bị bỏ rơi.. 

Trái tim Ohm nhói lên.. Xoa lấy mặt Fluke, cổ họng nghẹn đắng thì thào...

"Bảo bối... "

Fluke nhắm mắt áp sát khuôn mặt nhỏ nhắn vào lòng ngực mạnh mẽ của anh...

Anh nhất định phải bình an mà sống với em đến già. Không được buông tay em ra đâu đó...

Fluke gù rì trong miệng , hàng mi dài nhắm chặt... Khuôn mặt dụi dụi vào ngực anh..

Ohm cúi đầu phát hiện nhóc con như thế mà đã ngủ...

Anh hôn lên tóc cậu . miệng cong lên nụ cười ấm áp... Ôm chặt cậu vào lòng , trầm tư thì thào... 

"Đồ..ngốc.. "

Anh vốn nhậy cảm phát hiện ra cậu nhóc của anh hôm nay có chuyện khác thường.. Anh cảm nhận được sự sợ hãi và lo lắng trong mắt Fluke , đều anh có thể hiểu được vị trí của anh trong lòng cậu bây giờ khác trước...

Từ khi anh xảy ra tai nạn , Ohm không cho phép bắt cứ ai chạm vào thế giới của anh. Anh tự tạo ra khoảng cách một thế giới riêng cho mình. Dù là với mục đích gì đi nữa, thì đó cũng chỉ là bản năng tự bảo vệ chính mình.. 

Nhưng riêng với Fluke anh từ nguyện kéo cậu về phía anh. Đặt cậu bên cạnh anh, vì chính là cậu anh mới mạo hiểm đặt cược với chính mình , và anh đã đúng...

Cậu nhóc của anh vốn rất lương thiện , cậu lo lắng , cậu xót xa cho anh. Dù cậu luôn ngây ngô , đơn thuần nhưng cậu lại sâu sắc với tình cảm của họ...

Cậu không chê anh tật nguyền , không chê anh cường quyền áp đặt..

Lúc đầu cậu có sợ anh nhưng rõ ràng bây giờ cậu đã xem anh là tất cả ...

Thật lòng thương anh , thương bằng trái tim thuần khiết của cậu , không hề nhiễm đục bởi bắt cứ hào nhoáng vật chất , danh lợi nào... 

Ohm hôn lên má Fluke . nhắm mắt lại hít lấy hương thơm ngát từ người con trai đang nằm trong lòng mình. Lòng thỏa mãn đến không từ ngữ nào có thể diễn tả..

Ngoài trời mưa to không ngừng thế mà trong phòng ấm áp vô cùng... 

___________________________

Chương 10 đến đây nha cả nhà 💙

Chúc mọi người buổi trưa vv🥰🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ohmfluke