Chap 3: Thần chết đi học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn đứng bất động mặt mày tái mét chân lùi về phía sau

-Sao cô lại dẫn tôi tới đây- hắn e dè nói

-Quả nhiên....- cô bỏ lửng câu

Nơi hắn được mang đến đó chính là "chuồng chó bệt dê"

Lũ chó nhìn thấy hắn thì mất bình tĩnh sửa ầm lên

Kiều Ân bước đến chỗ cổng chuồng mở khóa chó ở trong như điên chạy xồ ra chỗ hắn
(Lý do rất đơn giản vì hắn đang trong tình trạng bộ xương khô chó tưởng là xương nên rượt theo đòi ăn)
Hắn chạy lũ chó cũng rượt theo bên ngoài nhìn vào chỉ thấy lũ chó chạy và sủa inh trời chứ không thấy hắn

Hắn nhanh chóng quay trở lại với hình dạng ban đầu và nhảy tọt lên cây

Hắn lạnh lùng liếc xéo cô một cái

-Ngươi thật không thấy xấu hổ vì mình là một thần chết sao- Kiều Ân nói vẫn ngữ điệu lạnh lùng ấy

-Hừ- hắn hừ lạnh mà không thèm nói nữa cho mỏi miệng
................... (im lặng)
Một lúc sau

-Ta muốn ngươi đi học- Kiều Ân nói

-Cô muốn ta đi học ở trường của loài người ư một thần chết như ta mà phải nghe lệnh cô sao sao đừng có mơ- hắn xổ một tràng

-Tuỳ ngươi nếu không làm theo lời ta thì cũng đừng mơ lấy được linh hồn của ta- cô nói lạnh rồi bỏ đi trong khi hắn còn đang đứng bơ bơ

-Cô dám uy hiếp ta được đi thì đi ai sợ ai chứ- hắn nói mà trong lòng đã uất lắm rồi
÷=÷=÷=÷=÷=÷=÷=÷=÷

-Nè tỉnh đi không phải hôm nay cô bắt tôi đi học sao- hắn lay lay cô

-Biến- Kiều Ân lạnh lùng nói rồi với tay cầm chiếc đồng hồ phi thẳng vào hắn
Nhưng hắn nhanh nhẹn né thế là chiếc đồng hồ bay thẳng vào tường nát như tương
(-cái tường quỷ ăn cai gì mà cứng thế hại cái đồng hồ dễ thương này nát rồi huhuhu
-ngu thế ăn xi măng với gạch chứ gì
-à láo dữ nghen ta lấy búa đập cho mày nát bép lun
-á chết tôi rồi)
-'-'-'-'-'-'-'-'-'-'-'-'-'-'-'-'-'-'-'-
- Làm cái gì vậy hả cái tên trời đánh kia- cô quát lớn

-Không phải hôm qua cô nói tôi đi học như một sự trao đổi sao- hắn đứng nói mà cô đã bỏ đi

-Này có nghe tôi nói không hả- hắn tức sôi máu

-IM ĐI

Với trước kia thì hắn gương mặt vẫn lạnh như băng nghìn năm sao bay giờ hắn lại thay đổi nhỉ gương mặt biết tức giận vì đơn thuần thần chết không có cảm xúc của con người hắn chắc hắn đã dần thay đổi khi gặp cô một con người còn lạnh lùng ngang hắn.

-Định mọc rễ ở đây à- cô nói mà chất giọng vẫn lạnh băng

Hắn không nói gì chỉ bỏ đi xuống dưới nhà

-Chào buổi sáng tiểu thư- một cô hầu đứng trước cửa phòng cô nói
Cô lướt qua cô hầu bước từng bước xuống cầu thang trải thảm nhung bước xuống sảnh

Khuôn mặt vô cảm dường như ánh lên một chút gì đó buồn
Căn biệt thự lạnh lẽo chỉ có mình cô buồn nhưng không thể khóc được nữa

-Biến hình đi- cô lạnh giọng

Một người con trai với khuôn mặt lạnh lùng chẳng khác gì so với cô xuất hiện
Các cô hầu nhìn người thanh niên đó có hơi sợ nhưng vẫn bị lu mờ bởi sự đẹp hút hồn của hắn
Gương mặt thanh tú làn da trắng không tì vết (tui ghen tị quá)
Sống mũi thẳng tấp đôi môi anh đào đặc biệt là đôi mắt tím tro của anh ánh lên sự chết chóc
Mái tóc hơi rối khiến hắn thêm đẹp troai

-Đây là ai vậy tiểu thư- bà Kim thắc mắc

-Của nợ

-Của nợ ???- bà Kim nhắc lại mà còn thắc mắc hơn

Sau hai từ đó cô lạnh lùng bước ra xe để lại cho bà Kim nhiều dấu chấm hỏi

-Tiểu thư cô không ăn sáng sao- bà Kim gọi với ra

-Không- nó lạnh lùng nói rồi mở cửa xe bước vào
Hắn cũng theo cô vào trong xe rồi từ từ chiếc xe cũng lăn bánh rời khỏi biệt thự.

Tại học viện HG (HG là viết tắt của Hoàng Gia)
Chiếc xe sang trọng đi thẳng vào sân trường

Cô gái trong xe mở cửa bước ra sau đó theo là một người con trai cũng mở cửa bước ra
Những người ở đó sốc toàn tập bởi sự lạ lùng và hết sức là bất bình thường
Hai người bay giờ là trung tâm của sự bàn tán........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro