Đoản 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Nha Nha tối nay tôi có một bữa tiệc em đi cùng được không?"

" Em tối nay rảnh nhưng em không dám tới những bữa tiệc lớn như thế"

Giang Kỳ vẫn tiếp tục thuyết phục nét mặt rạng rỡ hẳn " Không sao chỉ cần đi theo tôi thôi em muốn làm gì cũng được. Cứ tự nhiên thả lỏng người."

" Vậy.... được em đi cùng anh"

" Tốt tối nay tôi đến đón em. Lễ phục tôi đã kêu người mang đến em chuẩn bị đi."

" Vâng"

Đúng 7 giờ tối ô tô của Giang Kỳ đã đậu trước cửa khu phòng trọ của cô. Anh đi vào rất thành thục tự nhiên như đã đến rất nhiều lần trước đây nhưng chưa bao giờ vào hẳn bên trong chỉ đưa cô đến cổng rồi về.

Thanh Nha nhanh chóng bước ra cô vẫn đẹp như mọi khi nhưng sau khi trang điểm phối đồ lại càng đẹp hơn khiến anh nhìn chỉ biết cười si ngốc.

Đúng như Thanh Nha nghĩ cô đến bữa tiệc xa hoa này chẳng quen biết ai ngoại trừ Giang Kỳ. Cô chỉ có thể đi theo anh im lặng ngoan ngoãn. Bữa tiệc khiến Thanh Nha thực sự buồn chán cô liền kiếm chuyện làm ví dụ như ăn gì đó hoặc uống vài ly rượu.

Cô uống có hơi nhiều đầu thấy choáng váng Giang Kỳ bên cạnh biết Thanh Nha đã mệt liền rời bữa tiệc chở cô về sớm một chút. Tửu lượng cô không kém nhưng uống nhiều lại cộng thêm uống toàn rượu nặng lên xe một cái liền ngủ thiếp đi.

Đến khu nhà trọ anh không nỡ đánh thức cô dậy liền bế lên rồi đưa cô vào nhà. Lần đầu tiên bước vào nơi này căn phòng tuy nhỏ nhưng rất gọn gàng. Đặt cô xuống giường giúp cô tháo giày đắp chăn anh nghĩ sẽ rời đi luôn.

Nhưng Giang Kỳ lúc này vẫn không thể rời mắt khỏi khuôn mặt say ngủ kia. Do say rượu hai má Thanh Nha đỏ lên đôi môi hơi hé đỏ mọng ướt át. Nếu giờ anh chỉ chạm nhẹ vào đôi môi kia có bị coi là thừa nước đục thả câu không. Nhưng nó thật kích thích nhất là người phụ nữ này cũng là người anh yêu.

Đánh liều Giang Kỳ liền cúi người hôn cô nếu bây giờ không làm sau này anh sẽ chẳng còn cơ hội thân mật với cô như thế này.

Ai ngờ nụ hôn của anh vừa bắt đầu đã tham lam không thể dừng lại đến khi muốn dùng ý trí dứt ra Thanh Nha không biết sao lại phản ứng lại hôn anh đáp trả. Cánh tay cô ôm lấy cổ anh không ngừng dây dưa cái miệng nhỏ bỗng kêu tên anh " Kỳ ...... ở lại với em"

Người con gái anh yêu trong tình cảnh này lại gọi tên anh. Giang Kỳ bỗng chốc u mê cũng không thể điều chỉnh được hành vi..... anh muốn cô. Trong suy nghĩ hiện giờ chỉ liên tiếp những câu nói anh sẽ chịu trách nhiệm anh yêu em.  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yeu