Qúa khứ của ai?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                         Qúa khứ ngốc nghếch của tôi đã bắt đầu, kể từ lần đầu tiên tôi gặp gỡ và yêu thương hai con người tệ bạc ấy.                                                                                                                                                                     "Tớ thích cậu. Hãy hẹn hò với tớ nhé?"                                                                                                                     Từ ngày ấy, cô bạn thân mà tôi tin tưởng nhất, đột nhiên trở nên kì lạ.                                                     "Xin lỗi Yuuri, hôm nay không về với cậu được rồi, thông cảm cho tớ nhé?"                                      "Yuuri à, cậu tuyệt thật đấy, có một người bạn trai tài giỏi và tuyệt vời như thế"                                 "Cậu không phiền nếu Miyu mượn Hiro chứ? Yuuri có nhiều bạn như vậy mà"                                      "Thật xin lỗi Yuuri nhiều lắm, có lẽ từ bây giờ cho đến về sau, Miyu không về với cậu được nữa roi~~~~"                                                                                                                                                                                      "Yuuri à~Hôm nay Miyu có truyện vui lam~~~"                                                                                                        Vị thứ của tôi và Miyu, ngày càng có sự thay đổi lớn. Cậu ấy choàng tay với Hiro và dửng dưng gần gũi với Hiro mỗi lúc một nhiều hơn trước kia. Nhưng tôi hiển nhiên không có một chút suy nghĩ nào khác ngoài việc cho rằng bạn thân của mình thân thiết với bạn trai một chút không phải cũng là tốt lắm sao?                                                                                                                                     "A~~Yuuri à, Miyu đột nhiên đau bụng quá đi thoi~~~"                                                                                         "Vậy sao? Để tớ...."                                                                                                                                                               "Không sao đau Yuuri à, để tớ đỡ cậu ấy đến phòng y tế là được rồi, cậu ở đây đợi chút nhé?"     Sự phản bội đầu tiên, chỉ bắt đầu bằng những chuyện nhỏ nhặt như thế.                                               "Hết sữa rồi sao? Đột nhiên Miyu thèm quá đi thoi~"                                                                                           "Để tớ..."                                                                                                                                                                                   "Được rồi Yuuri, để tớ làm cho"                                                                                                                                     "Khóe miệng Miyu dính bánh rồi, thật bẩn quá đi thôi. Tớ lau cho"                                                               "Miyu, cậu nên cẩn thận hơn đi. Làm vậy nguy hiểm lắm. Yuuri để ý đến Miyu nhiều hơn nhé?"     "Yuuri không cần bận tâm đâu. Tớ sẽ chăm sóc Miyu thật tốt mà"                                                                Chuyện này là sao? Những cử chỉ và lời nói ấm áp này, trước đây chỉ dành cho mỗi mình tôi thôi! Tại sao bây giờ, đối với Miyu...                                                                                                                             "A! Hai chị ơi! Cẩn thận!!!!"                                                                                                                                              Qủa bóng nào đó mất phương hướng lao về phía tôi và Miyu. Trong lúc tôi còn đang bất đọng không biết phải làm sao thì...                                                                                                                                          "Miyu!!!"                                                                                                                                                                                   Đôi bàn tay rắn chắc quen thuộc chạm nhẹ vào vai vô tình đẩy tôi ra xa, nhưng đồng thời cũng ôm thật chặt thân thể nhỏ bé mềm mại bên cạnh.                                                                                               "Hiro?"                                                                                                                                                     Cậu ta nhìn tôi, ánh mắt kinh ngạc đên mức khó tin.                                                                                         "Yuuri, tớ..."                                                                                                                                                                          "A~~~", Miyu rời khỏi thân thể nóng ấm kế bên, nhoẻn miệng cười vui vẻ,"Yuuri đừng giân nhé? Hiro cũng là vì thấy Miyu nhỏ nhắn và yếu đuối hơn Yuuri nên mới bảo vệ Miyu đó, Yuuri chắc sẽ không hiểu lầm đâu nhỉ?", Miyu kề mái đầu mượt mà vào vai Hiro, tay quàng nhẹ vào tay cậu ấy,"...Bởi vì, nếu Yuuri vì chuyện này mà hiểu lầm Miyu và Hiro thì, tụi tớ sẽ buồn lắm luôn day~".                                                                                                                                                                                               Tối đó, tôi vùi đầu vào trong tấm chăn lớn và ấm áp, vừa để tránh đi cảm giác giá lạnh vốn có của một con người bình thường vào mùa đông, vừa để suy nghĩ về việc ấy. Nhưng càng suy nghĩ, trái tim tôi lại càng nhói đau. Vì vậy, như một cách để tự xoa dịu đi nỗi đau của bản thân, tôi tiếp tục lựa chọn tin tưởng.                                                                                                                                        "Yuuri, cậu không giận nữa sao?"                                                                                                                                "Nào giờ mình cũng đâu có giận đâu chứ"                                                                                                              "Nói dối. Rõ ràng là cậu rất giận ma~"                                                                                                                         Khuôn mặt tôi chắc hẳn là bây giờ đang tối sầm lại.                                                                                           "Miyu", tôi gọi tên cậu ấy,"Tớ muốn nói chuyện với cậu. Ra về cậu rảnh chứ?", rồi nói ra điều mà mình quyết định sẽ không bao giờ nói ra vào tối qua.                                                                                   "Tất nhiên rồi"

                            Những tiết học ngắn ngủi nhanh chóng kết thúc.                                                                                                 Tôi đứng đối diện Miyu, người mà bây giờ vẫn giữ được nụ cười trong sáng trên môi, đôi bàn tay nắm hờ lại như muốn níu kéo một vật gì đó mà tôi đã đánh mất từ lâu.                                             "Miyu, giữa cậu và Hiro là quan hệ như thế nào?"                                                                                                 Tôi cúi gằm mặt xuống đất, sợ hãi nghe thấy câu trả lời kia.                                                                           "Yuuri yêu dấu à, cậu không cần phải lo đâu"                                                                                                         "Miyu, tớ biết tuyệt đối là như vậy mà.."                                                                                                                   Nhìn vào đôi mắt nâu nhạt của cậu ấy, tôi không nhận thấy Miyu của ngày nào nữa. "Miyu?"                                                                                                                                                                                     "Tôi nói cậu không cần phải lo là bởi vì chắc chắn cậu không bao giờ có thể xen vào mối quan hệ giữa tôi và Hiro!", Miyu giân dữ quát tháo," Cậu thực sự nghĩ rằng cậu chính là bạn gái của Hiro, là người anh ấy yêu thương và trân trọng nhất hay sao?"                                                                       "Miyu, cậu nói vậy nghĩa là sao?"                                                                                                                                 "Làm ơn đừng giả bộ ngây thơ nữa giùm đi! Rõ ràng là cau biết mà! Người Hiro yêu là tôi! Tôi đáng lẽ mới nên là bạn gái thật sự của anh ấy!!!"                                                                                                 "!!!"                                                                                                                                                                                             "Chúng tôi yêu nhau nhiều lắm! Hiro quen cau chỉ là để đùa giỡn thôi! Ai ma ngo duoc chu, cau thuc su vo vi va nham chan den nhu vay! Quen nhau lau nhu vay roi ma cau tham chi con khong cho anh ay dung vao du chi la mot ti! Kieu ban gai gi vay chu? Vi vay tot nhat la cau hay nen tu bo di, toi moi xung dang voi anh ay! Khong phai cau!!!!"                                                                                    "Cau noi gi vay Miyu? Khong phai cau la ban than cua to sao? Sao cau lai noi nhu vay chu? Hay noi voi to nhung gi cau noi chi la noi dua di!!!"                                                                                                        "Ban than gi chu? Chung ay nam qua chi co minh cau nghi vay thoi!! Con toi thi van luon han cau!!!"                                                                                                                                                                                         "Cau han to sao?"                                                                                                                                                                  "Dung vay. Thi sao chu?", Miyu nhin cham cham toi, khoe mat da hoi cay cay," Cai gi cau cung tot hon toi, ai cung yeu quy cau ca, gia dinh, ban be, thay co,...cau co tat ca moi thu. Nhung den ngay ca nguoi toi yeu thuong nhat tren the gian nay cau cung cuop mat!!"                                               "To cuop cai gi cua cau chu?"                                                                                                                                           "Toi ghet nhat la ve mat ngay tho nay cua cau!!!", Miyu nam chat lay tay toi, ve mat dang so hoan toan khac han voi truoc kia. Roi anh mat kia dong day ve bat ngo, bo tay toi ra, le tran mi,"Yuuri, minh biet cau gian, nhung dau nhat thiet phai lam vay dau chu, huc huc"                            "Gi vay?"                                                                                                                                                                                   "Yuuri? Cau..."                                                                                                                                                                         "Hiro!!!", Miyu chay voi ve phia mot nguoi nao do, toi quay lai, HIRO?!!!!,"Hiro, khong phai Yuuri co tinh dau, khong phai Yuuri bat nat Miyu dau! Hiro, dung lam gi Yuuri nhe!"                                         Hiro nhìn tôi, ánh mắt như người mất hồn. Tại sao Miyu lại nói như vậy chứ? Thì ra đây mới là con người thật của cậu ấy sao? Miyu ngây thơ trong sáng mà tôi từng biết từ trước đến giờ, thực ra chỉ là một con người giả tạo, một con người vẫn luôn dùng cặp mắt đố kị để nhìn tôi trong suốt tung ấy năm qua?                                                                                                                                           "Yuuri, sao cậu lại làm như vậy chứ? Tớ cứ nghĩ cậu tốt bụng lắm chứ? Sao lại đối xử với bạn thân mình như vậy?"                                                                                                                                                           "Tớ đâu..."                                                                                                                                                                               "Yuuri, Miyu biết Yuuri ghét Miyu lắm mà. Từ trước đến giờ Yuuri vẫn luôn tìm đủ mọi cách để hãm hại Miyu..."                                                                                                                                                                     "Miyu! Cậu nói gì vậy chứ?!!!!"                                                                                                                                       Tôi lao đến, định nắm tay Miyu hỏi cho ra lẽ, nhưng Hiro ngay lập tức ngăn tôi lại," Đừng chạm vào bạn gái tôi", Hiro nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh như băng," Bạn gái cậu?"                                             "Phải, tôi yêu Miyu, tôi muốn được ở bên cậu ấy, không phải cậu"                                                             "Gì chứ?"                                                                                                                                                                                   "Chia tay đi" 

                                                           Ngày ấy, thế giới màu hồng trong mắt tôi hoàn toàn sụp đổ,                                                                           Và thay vào đó chỉ là khoảng không xám xịt luôn vang vọng những tiếng khóc sướt mướt nỉ non....                                                                                                                                                                                         Người tôi yêu thương nhất, tay trong tay cùng người tôi tin tương nhất, vững vàng bước đi trên con đường phản phất hương hoa anh đào cuối xuân, mang theo hết tất thảy mọi thứ, trái tim của tôi, linh hồn của tôi,..chôn thật sâu, thật sâu, vào dĩ vãng.....................                                      Thứ duy nhất còn lại, chỉ là bóng hình tôi lặng lẽ đứng một mình, chân chôn sâu bởi những sợi dây vô hình mang tên quá khứ và nỗi đau...   

                                                                                        Hằng đêm, tôi đều chỉ mong muốn một điều duy nhất, rằng mỗi sáng mai khi tỉnh dậy, phát hiện tất cả mọi thứ hóa ra chỉ là một cơn ác mông nhỏ nhoi...Tôi chắc chắn sẽ chạy ào ra khỏi cửa, và chạy tung tăng khắp mọi nơi...Tôi chắc chắn sẽ đi đến Wonder land, và chơi thật nhiều, thật nhiều trò chơi...Tôi chắc chắn sẽ tiếp tục khoác tay Hiro, và trò chuyện với Miyu như trước kia...Tất cả mọi thứ, sẽ quay về y như cũ...                                                                                                             Tôi rồi, sẽ lại cười đùa vui vẻ như ngày xưa...                                                                                                         Nhưng ảo tưởng này sẽ nhanh chóng tắt hẳn,                                                                                                       Tôi rồi, sẽ lại như lúc này,                                                                                                                                                 Sẽ lại bước đi một mình,                                                                                                                                                 Sẽ lại tự an ủi rằng tôi không sao đâu, mọi chuyện đều tốt cả...                                                                   Luôn luôn là như vậy, từ khi nơi này vắng bóng hai người ấy,                                                                         Nhưng sẽ không như vậy lâu nữa đâu...                                               

Tôi sẽ không còn cô đơn nữa... 

Tôi sẽ sớm đến với hai cậu, Miyu và Hiro...

Hãy đợi tớ nhé!!! 


Kính gửi cha mẹ yêu dấu...

Con phải đi rồi,

Con sẽ đi đến một nơi rất xa, cha mẹ không cần phải tìm con đâu!

Con yêu cha mẹ nhiều lắm!!!

Cha mẹ hãy tự chăm sóc tốt bản thân nhé!

Yuuri đi đây...

Yuuri.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro