Ngày lạc lõng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả thân xác tôi kiệt quệ dường như những giờ làm việc căng thẳng đã vắt cạn sức lực của tôi. Những suy nghĩ ùa về bủa vây lấy tâm trí tôi. "Liệu đây có phải điều tôi muốn? Tôi là ai? Không phải chỉ vài năm trước tôi còn tràn trề sức sống, đam mê và khát khao, thế vì điều gì tôi đã đánh mất bản thân ở những năm tháng tươi đẹp ấy..."_ tôi tự vấn. Nhưng tiếc rằng đáp lại tôi chỉ là một khoảng không tĩnh lặng đến lạnh lẽo.

PPhóng tầm mắt ra ngoài khung cửa sổ nơi mà những đám mây mang nỗi buồn u uất đến nặng trĩu, chúng thi nhau che lấp bầu trời đêm che luôn cả những ngôi sao cuối cùng, rồi mưa đến với sự chào đón nồng nhiệt của cây cối nhưng những con người nơi đây lại lắc đầu ngao ngán. Cơn mưa đầu mùa mới đẹp biết bao! Nó đẹp như thanh xuân tuổi 18 của tôi. Giá như những đám mây giăng chằng chịt trong đầu trong cũng hóa thành cơn mưa rồi đi mất, phải chăng mọi thứ sẽ tốt hơn. Mưa..rơi... rơi bằng cách nào chứ? Khi buồn người ta sẽ thường có rất nhiều cảm xúc hay.. hay. Viết truyện!! Đúng rồi, chính nó..

Tôi sẽ trở thành tác giả

Gửi tâm tình mình vào mây

Để rồi thành mưa, để rồi mưa mang nỗi buồn tôi đi....

🌸🍀🌸🍀🌸🍀🌸🍀🌸🍀

Cùng tác giả đi tìm lại thanh xuân của nữ chính nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro