Chương 2: Thứ Lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 2 💋💋
" Rầm " Tiêu chiến đạp tung cửa phòng và cầm tay lôi 1 người phụ nữ với thân hình nóng bỏng, ăn mặc " thiếu vải " ra khỏi phòng mình, cậu đập hết đồ đạc và la hét 1 cách dữ dội. Cầm khay đồ ăn trên tay mà Tiểu Bác run rẩy nói :
- Bữa sáng của anh tôi chuẩn bị xong rồi này, tôi để đây cậu dùng đi cho nóng .Tiêu Chiến đang tức giận hất cả khay đồ ăn xuống sàn nhà, bắn lên hết cả chân của Tiểu Bác:
- Aaaa!!! Chân tôi.... Chân tôi....
Chân Tiểu Bác bị bỏng cả 1 vết to ở chân. Tiêu Chiến ngoáy lại nhìn vẫn khuôn mặt lạnh lùng ấy :
- Tiêu Chiến : Đồ vô dụng, cút khỏi mắt tôi!!
Lúc sáng làm đồ ăn cho Tiêu Chiến, Tiểu Bác đã bị bỏng ở tay và cả mặt nữa 😞bây giờ còn thêm ở chân nữa, tuy là con trai thế nhưng từ nhỏ cậu đã rất yếu đuối cậu chạy ra góc sân vườn ngồi khóc và ấm ức trong lòng nhưng vì số tiền mà gia đình cậu mắc nợ Tiêu Chiến nên cậu cố cắn răng chịu đựng. Vừa ấm ức vừa buồn lại nhớ mẹ ở quê lòng cậu như thắt lại :
- Tiểu Bác : Mẹ ơi!!! Con .....😔
==== Sáng hôm sau ====
- Tiêu Chiến: tên Ẽo lã đó đâu rồi, đến giờ sao chưa thấy mặt nữa, hôm qua chỉ có như z mà bỏ đi rồi à, muốn trốn nợ hay sao hay muốn làm chủ cái nhà này
- Người giúp việc : Dạ hôm qua cậu Bác bị thương nặng bây giờ cậu ấy chưa khỏe vẫn còn đang nằm nghỉ mong cậu chủ thông cảm
Nghe đến đây Chap 2 💋💋
" Rầm " Tiêu chiến đạp tung cửa phòng và cầm tay lôi 1 người phụ nữ với thân hình nóng bỏng, ăn mặc " thiếu vải " ra khỏi phòng mình, cậu đập hết đồ đạc và la hét 1 cách dữ dội. Cầm khay đồ ăn trên tay mà Tiểu Bác run rẩy nói :
- Bữa sáng của anh tôi chuẩn bị xong rồi này, tôi để đây cậu dùng đi cho nóng .Tiêu Chiến đang tức giận hất cả khay đồ ăn xuống sàn nhà, bắn lên hết cả chân của Tiểu Bác:
- Aaaa!!! Chân tôi.... Chân tôi....
Chân Tiểu Bác bị bỏng cả 1 vết to ở chân. Tiêu Chiến ngoáy lại nhìn vẫn khuôn mặt lạnh lùng ấy :
- Tiêu Chiến : Đồ vô dụng, cút khỏi mắt tôi!!
Lúc sáng làm đồ ăn cho Tiêu Chiến, Tiểu Bác đã bị bỏng ở tay và cả mặt nữa 😞bây giờ còn thêm ở chân nữa, tuy là con trai thế nhưng từ nhỏ cậu đã rất yếu đuối cậu chạy ra góc sân vườn ngồi khóc và ấm ức trong lòng nhưng vì số tiền mà gia đình cậu mắc nợ Tiêu Chiến nên cậu cố cắn răng chịu đựng. Vừa ấm ức vừa buồn lại nhớ mẹ ở quê lòng cậu như thắt lại :
- Tiểu Bác : Mẹ ơi!!! Con .....😔
==== Sáng hôm sau ====
- Tiêu Chiến: tên Ẽo lã đó đâu rồi, đến giờ sao chưa thấy mặt nữa, hôm qua chỉ có như z mà bỏ đi rồi à, muốn trốn nợ hay sao hay muốn làm chủ cái nhà này
- Người giúp việc : Dạ hôm qua cậu Bác bị thương nặng bây giờ cậu ấy chưa khỏe vẫn còn đang nằm nghỉ mong cậu chủ thông cảm
Nghe đến đây Tiêu Chiến cảm thấy khó chịu trong lòng nhưng r cậu hét toáng lên
- Tiêu chiến: khó chịu là khó chịu thế nào, thông cảm là thông cảm ra sao, tôi bỏ tiền ra là để cậu ta về nằm nghĩ à?!!!!
Nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài Tiểu Bác giật mình thức dậy thấy mặt trời đã lên cao biết là trễ giờ nên cậu vội chạy ra ngoài :
- Tiểu Bác: tôi đây ! Hôm qua tôi hơi.....
Cậu chưa kịp nói hết câu :
- Tiêu Chiến: Biết dậy rồi sao tôi tưởng cậu muốn lên làm chủ nhà này luôn r chứ. Thức còn trễ hơn cả tôi cơ chứ ( giọng xéo sắc)
(Ad : Để r tui coi có làm chủ không thì biết 😆😆)
- Tiểu Bác: Tôi........ Tôi xin lỗi anh, anh cần gì cứ bảo tôi tôi làm ngay
- Tiêu Chiến: đi lên mà dọn cái đống hỗn độn ngày hôm qua cho tôi bất cứ ai cũng không được phép giúp cậu ta. Rõ chưa!!!!!
- Dạ ( mọi người trả lời trong sự sợ hãi)
Tiêu Chiến bỏ đi lên lầu, Tiểu Bác đi lấy dụng cụ dọn dẹp r lên theo sau. Tiểu Bác bước vào thấy TChiến ngồi trên ghế rồi cậu tiến tới lom khom nhặt những mảnh vụn phía dưới chân Tiêu Chiến. Bỗng Tiêu Chiến chìa tay ra đưa cho TBác 1 chai thuốc trị bỏng, nói :
- TChiến: giữ lấy mà dùng
TBác như lơ đi
- TChiến : cậu có tai không hả? Điếc à!!!
TBác vẫn coi cậu như vô hình
- TChiến sức chịu đựng của ai cũng có giới hạn nha!!!! Cậu.....
Chư kịp nói hết câu TBác đứng dậy hất tay TChiến ra làm đổ hết cả lọ thuốc ra sàn nhà
- TBác : vậy sao??? Vậy còn sức chịu đựng của tui thì sao? Tui không phải là con người chắc!!! Vì đang tức giận mà còn bị TBác hất tay ra với lại trước giờ chưa 1 ai dám lớn tiếng với cậu như z với tính cách của TChiến cậu vun tay lên và " Bốp " !!!!!!!
~~~~~ Hết chap 2 ~~~~~~
Cảm ơn vì đã đọc ❤❤❤
Cảm ơn những sự góp ý của mn dành cho mình, mình sẽ cố gắng tiếp nhận và hoàn thiện hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hạ