Chap 5 : Có một sự thật em chưa biết ... Anh Yêu Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn nào chư đọc được những chap trước thì tìm truyện Bảo Bôi ! Anh Luôn Bên Cạnh Em để đọc nha !! Truyện này mình lỡ ấn nhúng rồi !! sr các tình yêu nha ! :*

---------------------------

Sáng hôm sau , nó phải dậy sớm đi học vì là buổi đầu nên nó không thể đi học muộn . Đặt báo thức 6h nhưng 3h nó đã dậy rồi . Dễ hiểu thôi tại vì nó là người không thích ngủ lắm . Nó vừa dậy thì hắn cuxng dậy luôn nhưng lại nằm im và nói :

- Định đi đâu đấy ? 

- Tôi muốn ra ngoài ban công một chút ! Tôi muốn gọi cho mẹ ! Từ bé đến giờ tôi đi học đầu cấp đều có lời chúc từ mẹ !

- Để tôi gọi cho ! - tiện tay hắn với lấy cái điện thoại tìm số của mẹ nó và gọi .

- Con chào mẹ ! - hắn giọng ngọt lịm . Nó thì 2 mắt sắp long ra khỏi tròng .

- Ừ ! Chào con ! Con gọi có việc gì thế ?

- À ! Vợ con mai buổi đi học đầu tiên ạ ! Cô ấy muốn lời chúc may mắn từ mẹ ! - hắn nói mà không biết có 1 cặp mắt đang nhìn hắn bằng những tia lửa . Nó cấu cho hắn một cái thật đau đớn .

- Đau lắm !! - hắn nhíu mày rồi đưa điện thoại cho nó .

Cuộc điện thoại của nó và mẹ diễn ra trong vòng 1 tiếng 21 phút 56 giây .

- Này ! Tôi đói rồi ! 4h30 rồi , anh dậy làm đồ ăn sáng cho tôi nhé !

- Được thôi vợ ! - hắn nở nụ cười của thiên thần ra và bẹo nhẹ vào má nó .

- Anh còn gọi thế tôi cho anh biết sức ảnh hưởng của tôi đấy !!!! - nó đạp thẳng vào mông hắn . Hắn đau lắm đấy nhưng cố chịu :))

5h30 ...

Nó nằm gác chân lên thành giường . Kiểu là từ hông đến bàn chân thì được dựng thẳng đứng lên thành giường . Còn từ phần hông tới đầu là được nằm dưới giường . 

Chíu chíu ... bùm bùm ...

Nó đang chơi game thì ngửi thấy mùi đồ ăn ở đâu đó . Ngay sau đó thì hắn bê lên 1 đĩa bánh mì bơ . Nó ném chiếc tab của hắn vào 1 góc giường rồi ngồi khoanh tròn chân trên giường đợi đồ ăn ...

6h ...

- Đồng phục của tôi ???

- Sao tôi biết ? - cậu liếc qua tủ quần áo của nó .

- Chết tôi rồi !! 

- Này tôi bảo gọi tôi là anh đi tôi tìm cho ! Được không ?

- Được ! - tại 6h30 là vào lớp nên nó k thể muộn được .

- Đây này ! - hắn lấy từ óc tủ của nó ra .

- ... - nó không còn gì để nói nữa rồi . Cuộc sống thật bất công với nó mà . 

Nhanh như thánh thần , nó đeo cặp chạy vèo xuống cổng .

- Đi học bằng gì thế ?- nó trố mắt hỏi

- Xe bus của trường 

- Không thích đi xe bus !

- Hây ! Chủ ngữ đi đâu hết rồi hả ?

- Chủ ngữ gì chứ ? - nó đang lúng túng không biết giải thích như thế nào thì hắn đã bẹo má nó 

- Gọi anh đi ! - nó lắc đầu kịch liệt . Vừa lúc xe đến nó đành nhảy tót lên xe không để hắn nói thêm một từ nào nữa . Suốt quãng đường nó phải đứng . Cuộc đời nó chưa bao giờ phải đứng xe bus như thế này cả . Thánh thần ơi ! Cứu nó với !!

Nhưng mà cuộc tra tấn mang tên " đứng xe bus " cũng kết thúc trong 15 phút .

Xuống xe , nó lắc đầu thật mạnh để lấy lại tinh thần . Thở hắt ra như mệt mỏi lắm . Rồi ... mắt nó cũng mờ dần đi và cơ thể nó ngã gục ( -.- đứng xe bus thôi mah ) . Hắn nhìn thấy vậy thì xót lòng lắm . Chạy nhanh đến đỡ nó .

- Diệp Mi !! Diệp Mi !! Em làm sao thế ? Mi !! - hắn nói thật gấp gáp . Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía giọng nói quen thuộc . Vậy là hoàng tử của họ đã trở lại . Hoàng tử của họ - Hoàng Bảo Nam của mọi thời đại đã quay lại . Hắn đã ở trường được gần 4 năm rồi . Vì thực chất là hắn học quá tốt nên đã vào thẳng cấp 3 học . Nhưng cổng trường đại học không mở ra cho hắn vì hắn không đủ tuổi .

- Bảo Nam !! - Thùy An chạy lại . Vén vội vài sợi tóc bị vướng xuống mắt .

- Thùy An ! Ra đỡ hộ tôi nhanh lên !! - giọng nói của hắn trở lên gấp gáp .

Thùy An chạy ra thấy như vậy trong lòng không vui . Chỉ giả vờ cười cho có lệ nhưng trong lòng không vui chút nào . Dìu nó vào trong phòng y tế , hắn quẳng cặp vào 1 xó để chăm sóc nó .Cuối cùng nó cũng tỉnh lại . Nó nhận được trạng thái cơ thể của mình rồi tự lắc đâu , ngày học đầu như thế này đây . Nhưng hình như trong phòng này không phải chỉ có mình nó . Còn một tiếng thở nhẹ ngay cạnh nó . Là hắn . Thấy hắn nó lại nhẹ nhàng nằm xuống , mặt nó với mặt hắn đối nhau nhưng lại ngược chiều nhau . Hắn đưa tay di nhẹ theo lông mày hắn rồi vuốt vuốt mái tóc hắn . Hắn như bị ai phá giấc ngủ liền co mặt lại rồi tỉnh dậy .

- Em ngắm anh lâu rồi đấy ! - nó nói rồi mỉm cười .

- Em thấy anh đẹp không ? - nó và hắn vẫn trong trạng thái nằm như vậy . 

- Đẹp ! Rất đẹp !! - nó bật cười trước độ tự sướng của hắn rồi nó lại tiếp tục di tay lên mũi đến môi hắn . 

Thùy An định bước vào nhưng nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì trong lòng có chút nhói đau . Hắn luôn như vậy với nó nhưng chẳng bao giờ như vậy được . Cô nhếch miệng rồi rời đi .

- Dậy thôi ! Em phải lên phòng hiệu trưởng !! - nó ngồi dậy 

- Được ! Anh đi cùng em !

Hắn cầm tay nó dẫn ra khỏi phòng y tế . Nó cúi đầu xuống đất rồi lại ngẩng lên cười tươi . Nó nắm chặt lấy tay hắn hơn nữa . 

Và ... Buổi học đầu tiên của nó kết thúc như vậy đấy . Cái buổi học mà nó luôn mong đợi … Hắn dặn nó đứng một chỗ rồi đi chỗ khác để nghe điện thoại , một lúc lâu sau mới quay lại dẫn nó về nhà .

Tối … 7h …

-          Tối nay có hẹn không ??

-          Sao ? – nó đang cắm mặt vào chiếc tab của hắn chơi game .

-          Thì định rủ ra ngoài ăn tối cùng hoy ! – hắn vơ vội chiếc ipad cú nó nhìn nhìn cho bớt ngại .

-          - Định rủ bản cô nương đi ăn à ? Ok ! Đợi bản cô nương xếp lịch ! – nó bữu môi rồi gật gật nhìn hắn .

Facebook của nó …

Nguyễn Hoàng Diệp Mi : An ơi !! Tối nay chắc tui không đi được .

Thùy An : Lại bận đi chơi với chàng nào à ?? :))

Nguyễn Hoàng Diệp Mi : Đi ăn với tên Bảo Nam đó đó !! =))

Thùy An : thế hẳ ? Chơi vui nhé !

Nguyễn Hoàng Diệp Mi : okayy !! Hôm nào đi sau !! bye J))

Cô đọc xong tin nhắn vội gặt đi nước mắt nơi khóe mi sắp chảy . Thực ra cô rất không vui !!

Nó và hắn leo lên ôt và đi tới nhà hàng nổi tiếng nhất ở khu vực này .

Nhà hàng vắng ngắt , không một bóng người nhưng thật ấm áp .

Trên nối vào là một tấm thảm đỏ trải dài . Hai bên là những bông hồng đỏ và những cây nến vàng sặc sỡ .

Nó thì sướng vô cùng rồi . Còn hắn thì đang tức lộn ruột nên vì chẳng phải tỏ tình như này là quá lộ liễu sao ? Tên đàn em đáng chết .

-          Hôm nay có vụ gì thế này ?? – nó mắt long lanh cảm động nhìn hắn .

-          Vụ gì là vụ gì ? – hắn tỏ vẻ làm ngơ =))

-          À ! Tôi biết rồi … - nó không định nói

-          Biết gì cơ ? – Hắn trố mắt . Tim thì đập liên hồi vì sợ nó phát hiện ra .

-          NGÀY SINH NHẬT ANH HẢ ?? TÔI CÓ CHUẨN BỊ QUÀ NÀY !! CHÚC ANH SINH NHẬT VUI VẺ NHÉ !! – nó giơ ra một món quà to đùng được chuẩn bị từ trước .

-          À !! cđúng rồi đấy ! Sao em biết hay thế ? – hắn cũng ngơ ngác . Nhưng hôm nay chính xác là sinh nhật hắn .

Nó cười hì hì rồi chạy vào bàn ăn và tha hồ gọi những món mình thích . 2 Người vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ .

-          Sinh nhật tôi có một ước nguyện !! – Hắn nhìn nó

-          Gì thế ? Sinh nhật anh tôi sẽ đáp ứng hết !!Nói nghe coi !! – nó tỏ vẻ rộng lượng .

-          Thật ra … Có một điều em chưa biết !!

-          Gì thế ?? – nó hạ đũa xuống nghe hắn nói . Tình hình lúc này cực kì căng thẳng . Mấy tên đàn em của hắn lấp ló ở khu bàn đối diện .

-          Tôi thích em !! – hắn nói rồi nhìn cố định vào mắt nó .

-          Cái gì ? Tên biến thái này !! Ngủ với anh 1 , 2 đêm mà anh đòi tôi yêu anh á ? Mơ đi !! – nó tát thẳng vào mặt hắn rồi hung hăng bỏ đi .

Hắn giật mình tỉnh lại hóa ra từ này đến giờ chỉ là tưởng tượng thôi .

-          Tôi có chuyện cần nói !! – nó vừa đụng đũa thì nghe hắn nói vậy lập tức hạ đũa xuống .

-          Gì thế ? – nó làm mặt nghiêm trọng

-          Tôi sẽ nói thẳng luôn . Thực ra có một điều em không biết … Tôi thích em !! – hắn nói xong ngay lập tức lấy 2 tay che má .

-          Hả ? – nó đang đơ .

-          Thời gian còn nhiều em cứ suy nghĩ rồi trả lời tôi .

-          Không cần nghĩ đâu ! Anh có biết tôi đợi câu nói này từ lâu rồi không ? Ta hãy yêu nhau đi ! Một cách chính thức !!

-          Thật sao ? – hắn sung sướng nhìn nó đầy hạnh phúc . Nó gật đầu .

Nhạc vang lên …

Những cây pháo bông bắt đầu tỏa sáng …

Một chiếc xe đẩy mang theo chiếc nhẫn đẹp cực kì , rất tinh xảo cùng chiếc bánh kem được đẩy ra …

Nó hạnh phúc bất giác đứng dậy cúi người hôn vào môi hắn . Một nụ hôn thật lòng …

Mấy tên đàn em của hắn hò reo …

Gía mà cái quang cảnh này cứ dừng lại ở đây thôi …

Nhưng cuộc sống mà ! Có lẽ chẳng ai biết trước được điều gì sẽ xảy ra …

-------

sau một thời gian bận đủ thứ việc trên đời thì tui cũng trở lại rồi nầy T.T 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro