Bắt đầu thật đơn giản, kết thúc thật khó lường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em ơi trời chưa đông
Sao người em lạnh buốt
Bàn tay đầy vết xước
Mí mắt em u buồn

Em ơi nhớ ngày đó
Ngày em chưa yêu anh
Em là nàng công chúa
Anh là kẻ si tình

Kẻ hèn mọn tên anh
Rời đất nước quê nhà
Bước đến nơi xa lạ
Mảnh đất có tình yêu

Dạo trong khu rừng nhỏ
Bắt gặp ánh mắt nàng
Nàng tiểu thư đài cát
Nàng yêu kiều, thướt tha

Yêu đến từng hơi thở
Yêu cả mái tóc nàng
Yêu lời nói ngọt ngào
Yêu nàng đến xuyến xao

Đưa nàng vào giấc mơ
Kể nàng nghe nhiều thứ
Cho nàng biết tình ta
Tình ta không gian dối

Bắt đầu tình yêu đẹp
Ngôi nhà nhỏ có nàng
Đàn trẻ thơ tinh nghịch
Sống thật nhiều ước mơ

Lần nữa ta rời đi
Ta rời nơi có nàng
Bỏ mãnh đất tình yêu
Về quê nhà
Đang chiến tranh khói lửa

Nàng chờ ta, nàng nhé
Khi đất nước yên bình
Ta lại quay về đây
Yêu nàng thay bây giờ
Yêu nhiều hơn lúc trước

Chiến tranh chẳng chịu dứt
Lửa đạn vẫn triền miên
4 năm canh biên giới
4 năm nhớ đến nàng

...

Có lẽ chờ lâu quá
Nàng tự tìm đến ta
Lê bước đường sỏi đá
Tình yêu cũng không xa

Ôi trời! Nơi rừng núi
Nàng công chúa nhỏ ơi
Nàng còn đứng được không
Nàng...còn sống nổi không?

Giữa rừng hoang nguy hiểm

Nàng công chúa nhỏ nằm gọn trên vũng máu đỏ tươi, đôi môi mấp mấy, đôi chân rã rời, nàng vươn đôi bàn tay che lấp mặt trời, lặng lẽ, giọt nước mắt chảy dài xuống gò má nhỏ sắp không còn hồng hào.
Trên đường đi thì bị quân địch phát hiện, cho em là nội gián, họ rượt đuổi loạn khắp rừng, nàng vùng mình chạy thật nhanh nhưng cũng không thoát khỏi nòng súng của quân địch.

Phải chăng do tình yêu thôi thúc, chàng lao nhanh về phía khu rừng như có ai mách bảo. Trước mắt là đống hỗn loạn rợn người, trong mắt là người thương, bước đi trong vô thức nắm lấy đôi bàn tay như cầu xin một chút hơi ấm còn sót lại.

Ngày đất nước toàn thắng, lẽ ra phải là ngày anh lao thật nhanh đến tình yêu của mình, nhưng lại là tang sự chỉnh chu nhất của người con gái anh yêu.

"Anh vô dụng, lại để em ra mắt cha mẹ trong bộ dạng này"

Không thể cho em lộng lẫy trong lễ đường , cho em trở thành cô dâu đẹp nhất là điều anh hối tiếc nhất ở kiếp này.

Xin lỗi vì thất hứa, xin lỗi vì đã bỏ đi, xin lỗi vì không bảo vệ được em.

Hẹn em, nơi đầy hoa cỏ
Ta sẽ lại tìm thấy em
Yêu em
Yêu lại từ đầu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro