em sẽ ra đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em sẽ ra đi.............................

Người ta thường nói con người ta cảm thấy hạnh phúc khi yêu và được yêu

Còn riêng em khi yêu anh em lại cảm thấy rất đau khổ, mà lỗi khổ ấy ko ai khác mà lại do chình em tạo ra cho mình. Có phải hai chữ "được yêu" và "yêu"

phải gắn liền với nhau thì mới tạo ra hạnh phúc ko anh? Có lẽ vậy anh nhỉ ?

Em viết lên bức thư này em mong anh có thể hiểu được tấm lòng em, tình yêu của em dành cho anh. Em luôn mơ ước một ngày nào đó em và anh sẽ tay

trong tay đi bên nhau, và chung sống với nhau đến hết cuộc đờ

.

Nhưng anh ơi chắc không bao giờ e có đc đâu anh nhỉ? Vì mơ ước mãi cũng chỉ là mơ ước thui phải không anh? Anh đã nói như vậy và giờ đây em thấy sao

nó đúng với em đến vậy. Có lẽ những ngày tháng qua em đã quá mơ tưởng phải không? Em viết bức thư này mà không giám gửi đến anh một người mà

em luôn yêu và mãi yêu trên cuộc đời này. Em thật nhu nhược phải không anh? Ko giám đối mặt với hiện tại, một sự thật dường như đã đc phơi bày ra trước

mắt mà em vẫn ko giám tin hay ko muốn tin.

Anh là một người bạn của anh trai em, anh đẹp trai, ăn nói có duyên, anh là một hình mẫu lý tưởng của các cô gái thời nay. Chính vì vậy mà em cũng bị

anh cuốn hút từ bao gìơ em cũng không hay. Theo suy nghĩ của mọi người thì anh là một người vui tính dễ gần, nhưng sao em thấy anh chẳng giống như

vậy đối với em. Đối với em anh là một người vô cùng lạnh lùng và khó hiểu,em dường như không bao giờ có thể hiểu được con người anh, không bao giờ

hiểu được...

Anh không học giỏi, cũng chẳng có tài như các ngôi sao, hay như những hoàng tử trong truyện cổ tích. Nhưng anh đi đâu cũng được rất nhiều cô gái mơ

ước và theo đuổi. Còn em là một người con gái vô cùng bình thường, phải nói là quá bình thường thì đúng hơn. Em không có đặc điểm gì nổi bật để có

được trái tim một người con trai là anh đúng không anh?

Anh có biết rằng em sung sướng đến mức nào khi được anh hỏi dù những câu hỏi đó chẳng có ý nghĩa gì đối với anh. Những câu hỏi gần như không có

chủ đề cũng không có mục đích nhưng em luôn cảm thấy vui và thích những câu hỏi đó của anh? Em cảm thấy nó có gì đó rất khác so với những người con

trai mà em đã từng tiếp xúc. Tại vì sao thì em cũng không biết nữa anh ạ. Có thể là do em yêu anh chăng?

Nhưng anh à anh có biết rằng em ghét anh nhất ở điều gì không,đó là anh hay gọi điên thoại cho một cô gái khác trước mặt em không? Có phải anh

ghét em lắm ko lên mới làm như vậy cho em tức hay chỉ là anh nhớ người ấy và muốn nghe giọng nói của người ấy? Những lúc như vậy em thường tỏ ra

không có biểu cảm gì, nhưng anh biết không trong lòng em đau lắm, trái tim em như có một sợi dây vô hình nào đó thắt lại, ko cho em thốt lên thành lời.

Nhiều lúc em muốn hét lên rằng anh đừng làm như vậy nữa, em yêu anh, yêu anh nhiều lắm, anh làm như vậy em đau lắm. Nhưng sao em cứ câm lặng

mãi, em không thể thốt lên một lời nào dù chỉ là thầm thì thôi cũng được. Em chỉ biết quay đi và nín lặng, âm thầm chịu đựng,dồn nén cảm xúc.

Và còn nữa những lúc anh đi cùng người con gái khác, em thấy sao mà ghét người con gái kia đến vậy. Em chỉ muốn đến lôi người con gái đó ra khỏi anh

ngay lập tức. Nhưng chân em như tê dại, nó mềm nhũn, khiến em không thể bước nổi. Em có phải là một con ngốc không anh? Hay là em là một con người

ích kỉ nên không có được trái tim anh?

Em cảm thấy rất khâm phục một người con gái trong làng, người ấy yêu anh và nó giám nói tất cả, giám thổ lộ tình cảm với anh. Còn em chỉ có im lặng và

im lặng mà thui. Tuy ko đc anh đáp lại nhưng dẫu sao cũng có thể nhẹ lòng mà phải ko anh? Nhiều lúc em muốn nói hết tất cả lòng mình cho anh hiểu,

nhưng ko thể và mãi mãi ko thể........

Đôi lúc em thấy ghét bản thân mình kinh khủng chỉ muốn giết quách mình đi cho rùi. Yêu anh mà em không giám nói, không giám tiếp xúc, nói chuyện

anh để giờ đây phải ngồi đây hối hận thì cũng đã muộn rồi.

Em cảm thấy giữa em và anh luôn có một khoảng cách vô hình nào đó. Lý do không phải là quá cao hay e quá cao, mà khoảng cách giưa hạ chúng ta là

quá xa anh nhỉ? Dù em có cố gắng đến thế nào thì cũng không thể với tới anh. Có phải anh không thích em, em không phải là người mà anh cần? Anh hãy

cho em một câu trả lời đi, để em khỏi rằn vặt bản thân mình, không còn đau đớn và khổ sở nữa. Hãy trả lời em đi anh?????????

Mỗi khi nghe ca sĩ Bằng Cường hát bài "nhiều khi" hay bài "yêu đơn phương" em lai thấy tim mình đau nhói. Em nghĩ rằng họ sáng tác những bài hát này

là cho riêng em thì phải

Có lẽ em đã bỏ qua, đánh mất quá nhiều cơ hội của riêng mình rồi. Bao nhiều người đi qua đời em rùi cũng phải ra đi một cách lặng lẽ. Em phải quên

anh thôi. Phải học cách đúng dậy thui anh nhi? Không thể cứ sống mãi trong nỗi đau trong ảo tưởng phải ko anh?Ko lên mơ tới nhũng gì mà ta ko thể có

đc......

Và bây giờ em quyết định rồi: em sẽ đi một nơi rất xa, một nơi mà sẽ không có bước chân anh ở đó, không có ai biết em là ai. Em sẽ đi tìm hạnh phúc của

chình mình, hạnh phúc mà lâu nay em đã đánh mất. Em sẽ quên anh và em hứa em sẽ làm đc điều đó vì mọi người nói e mạnh mẽ mà. Nhưng dù có ở

nơi đâu em cũng vẫn luôn dõi theo anh.Chúc anh mãi mãi hạnh phúc anh nhé! Có một lúc nào đó bỗng dưng nhớ đến em thì hãy gọi cho em anh nhe! Em

vẫn mãi bên anh.

Có ai có hoàn cảnh giống thế này ko?

Hãy chia sẻ với tôi các ban nhé!

Thanks mọi ng đã đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tieuthu9x