Đoản vui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Anh à!

-Sao?

-Em thích cậu ấy.

-Ừ.

-Em không biết cậu ấy có thích em hay không.?

-Không biết.

-Em có nên tỏ tình với cậu ấy không nhỉ?

-...

-Anh cho em ý kiến đi?.

-Tùy.

-Nói chuyện với anh, em thấy nản quá.

-Vậy thì đừng hỏi nữa.

............................................................

-Anh à. Em được cậu ấy chấp nhận tình cảm của em rồi.

-Chúc mừng.

-Cậu ấy cũng rất thích em nữa đấy anh biết không?

-Ừ.

-Em lo sợ cậu ấy sẽ không đồng ý. Nhưng khi biết, cậu ấy cũng thích em. Em hạnh phúc lắm.

-Ờ.

...........................................................

1 tháng sau.

Một buổi tối hôm đó, anh đang trên đường đi làm về. Vô tình nhìn thấy người yêu của cô, đang hôn một người con gái khác, hắn ta còn sờ soạn khắp thân thể của cô gái đó.

Mặt anh tối sầm lại. Giận dữ tiến về phía hắn ta.

-Mày đang làm gì với cô gái này vậy hả?

Anh nhìn hắn với ánh mắt đầy lạnh lùng. Đạp một phát chí mạng vào vùng bụng hắn.

-Cô ấy là bạn gái tao. Mày là ai mà dám đánh tao hả?

-Mày phải chết thứ rác rưỡi, cặn bã như mày. Không xứng đáng có được A Kỳ.

Binh bốp.

-Anh đang làm gì với bạn trai tôi vậy? Yaaa

Khi nhìn thấy bạn trai mình đang bị một người lạ đánh bầm dập. Ả giận dữ liền vớ đại một cây gậy đang nằm trong đống rác lao đến quất anh.

Cũng nhờ anh có phản xạ tốt đã chặn được cây gậy ấy. Anh quay sang nhìn cô gái.

-Tôi khuyên cô, hãy cắt đứt mối quan hệ giữa cô và hắn đi.

........................................................

-Em gọi anh ra đây có chuyện gì vậy A Kỳ?

'CHÁT'

Anh đơ người ra, không hiểu tại sao cô lại tát anh.

-Em đang làm...

-Tại sao anh lại đánh cậu ấy đến nổi phải nhập viện chứ. Cậu ấy đã làm gì anh hả? Anh nói mau.

-A Kỳ em bình tĩnh hãy nghe anh giải thích.

-Tôi không muốn nghe những lời từ miệng anh nói đâu. Anh thật là độc ác. Tôi ghét anh. Từ giờ cấm anh xuất hiện trước mặt tôi. Anh nghe rõ chưa.

-Em khoan đi, hãy nghe anh nói đã.

-Buông tôi ra cấm anh động vào người tôi. Đồ xấu xa.

Cô giận dữ bỏ đi, mặt cho anh đứng ngây người nhìn cô từ phía sau. Những lời cô nói đều đâm xuyên  qua tim anh.

-Haha haha. Mày nghe rõ chưa Từ Đinh.  Cô ấy nói ghét mày không muốn thấy mặt mày đấy. Mày nghe chưa? Haha

............................................................

Kể từ ngày anh và cô cãi nhau cho đến giờ đã gần 2 tháng. Một cuộc gọi, hay tin nhắn từ anh đều không thấy đâu.

Cô cứ nghĩ anh ấy sẽ gọi điện xin lỗi. Nhưng không ngờ lại bặt vô âm tính.

Và hôm nay cũng là ngày đặc biệt, ngày sinh nhật tròn 18 tuổi của cô.

Một buổi tiệc vui vẻ và đầy hạnh phúc của cô đã diễn ra rất suông sẻ cho đến khi người cô yêu tuyên bố một chuyện.

-A Kỳ anh muốn chia tay với em.

-Này, anh đang nói gì vậy? Đừng có đùa như vậy chứ. Em không vui đâu.

-Ai đùa với cô. Tôi đã thích người khác rồi. Chúng ta chia tay đi.

-Anh đừng đùa quá trớn vậy chứ. Làm mất hứng cả buổi tiệc. Nào chúng ta cùng cụng l thôi nào mọi người.

-Tôi đang nói nghiêm túc đấy. Cô làm ơn đừng giả vờ như không biết có được không hả?

-Anh đừng đùa dai nữa. Em bực thật rồi đấy.

-Đầu cô là bã đậu hả, tôi nói tôi có người khác rồi, chúng ta chia tay đi

-Người khác là ai. Có bằng chứng em mới tin. Hôm nay là sinh nhật em đấy. Xin anh đừng loạn lên nữa.

Nói thế nào cô cũng không chịu tin lời hắn nói. Hắn đành đi đến chỗ người con gái mà hắn thích, ôm lấy eo cô gái đó trước mặt A Kỳ và tất cả mọi người.

-Người tôi thích đó là Như Sam. Chúng tôi đang yêu nhau gần 1 tháng.

-Haha anh nghiêm túc chứ?

-Tôi rất nghiêm túc.

-Mình xin lỗi cậu A Kỳ. Mình biết cậu và anh ấy đang là người yêu của nhau.

-Đã biết? Vậy tại sao cậu còn.. còn cướp mất anh ấy khỏi tôi hả? Cậu nói đi chúng ta là gì của nhau hả? Là bạn thân đấy cậu biết không.

-Tớ xin lỗi. Tớ cũng rất yêu anh ấy. Tớ cũng định tỏ tình với anh ấy nhưng lại chậm hơn cậu một bước.

-Im đi. Tôi không muốn nghe.

Cô giơ tay định tát Như Sam thì bị hắn hất cô ra. Té xuống sàn.

-Cấm cô đụng vào người cô ấy. Nếu không tôi sẽ giết cô. Nói cho cô biết cô ấy không có cướp tôi từ cô. Mà tôi đã phản bội cô.

-Tại sao anh lại chọn vào thời điểm này mà nói chia tay hả? Tại sao? Kyaaaaa.. Huhuhuhu Hức. Hic...

'Rầm'
Bình bốp xẻng bèng beng ta ren.

Anh đã đứng ngoài cửa từ nãy đến giờ. Anh đang băng khoăn không biết có nên vào nhà chúc mừng sinh nhật cô hay không? Nhưng vì sự chần chừ của anh đã nghe hết toàn bộ câu chuyện. Anh không thể kìm lòng khi thấy người con gái anh yêu lại đang đau khổ, bị xỉ nhục trước đám đông. Anh đạp mạnh cửa xong vào, lao đến đánh hắn dữ dội. Đánh đến nổi không cho hắn ta kịp phản kháng.

-Tao đã dặn mày cấm làm tổn thương cô ấy. Tại sao mày không chịu nghe.

Bốp bốp.

-Đừng đánh anh ấy. Xin anh.

Cô chạy ra che chắn cho hắn trước mặt anh.

-Bây giờ em còn bảo vệ cho gã đó sao? Nó đã làm tổn thương em vậy mà em vẫn bảo vệ nó. Nó đâu có đáng để em bảo vệ.

-Anh đừng nói nữa.

-Nó không yêu em, nó chỉ coi em như người qua đường thôi. Trong khi quen em, nói còn đang vui vẻ với biết bao nhiêu cô gái khác em có biết không.

-Đừng nói nữa. Tôi không muốn nghe. ÁAAAAAA....

Cô giận run người, nước mắt lăn dài trên má không ngừng.  Trái tim như đang vỡ vụn. Cô mất ý thức chạy ra khỏi nhà như người điện dại. Tại sao mọi chuyện lại xảy ra trong ngày sinh nhật của cô?

'Két, rầm'.

..........................................................

-Anh ấy sao rồi thưa bác sĩ?

-Tim của cậu ấy đang bị tổn thương rất nghiêm trọng. Nếu không có ai hiến tặng tim cho cậu ấy thì e rằng...

-Không thể nào. Cũng vì cứu mình mà anh ấy đã hy sinh bản thân. Sao lúc đó anh lại cứu em?

.....................

-Anh đã cứu em rất nhiều lần. Bây giờ em sẽ trả ơn anh.

Tại bệnh viện.

-Bác sĩ có một cô gái là bạn của bệnh nhân Từ Đinh tìm đến ạ. (Y tá)

-Có chuyện gì?

-Cô ấy nói gì đó về việc hiến tim.

-Hiến tim sao? Đưa cô ấy vào đây.

Cô bước vào.

-Cô ngồi xuống đây. Cô muốn hỏi gì?

-Tôi muốn bác sĩ kiểm tra xem người này và Từ Đinh có tương thích với nhau không.

-Ý cô là sao?

Cô đưa cho bác sĩ một tài liệu.

-Cái này...

-Tôi đã cho kiểm tra ở bệnh viện quen biết. Tôi muốn biết tỉ lệ thích hợp là bao nhiêu.

-Hừm.. A Kỳ. Người này là ai?

-Là người hiến tặng ạ. Đang ở trạng thái não chết.

-Được rồi. Tôi sẽ cho đem đi xét nghiệm. Đích thân đi tìm người hiến tặng thế này. Cô là bạn gái của cậu ấy sao? Nhưng cũng đừng hy vọng quá nhé. Có thể sẽ thất vọng đó. Khi nào có kết quả tôi sẽ báo với cô.

-Dù tin xấu hay tốt tôi cũng sẽ chờ.
..............................................

Hằng ngày hằng đêm cô đều tập luyện thể dục cho tim được khỏe mạnh.

Đến một ngày, có một cuộc điện thoại từ bệnh viện báo tin cho cô.

-Wow. Anh đã được cứu sống rồi Từ Đinh à. Em vui lắm.

1 tuần sau. Ca phẫu thuật ghép tim đã thành công. Anh cũng đã tỉnh lại sau 2 giờ đồng hồ khi ca phẫu thuật kết thúc.

-Chúc mừng cậu đã khỏe lại. Cậu vừa phẫu thuật tim xong. Có một cô gái tên A Kỳ đã hiến tặng tim cho cậu.

-Cô ấy hiến tim cho tôi? Cô ấy có tới hai trái tim sao?

-Không. Cô ấy đã tự tử trong phòng bằng khí gas. Trong bức thư tuyệt mệnh ghi rằng hiến tặng trái tim mình cho Từ Đinh. Là cậu đấy. Ba cô ấy đã kí chấp nhận hiến nội tạng.

-Bác sĩ đang đùa với tôi đúng không?

-Không. Đây là sự thật.

-Không thể nào? Tạo sao em ấy có thể làm chuyện dại dột như thế? Không. Ông đang lừa tôi. Tôi không tin ông đâu. Tôi phải đi tìm em ấy.

'Bịch' Anh thật sự không tin cô đã tự tử. Vì cứu anh mà cô đã đánh mất tuổi thanh xuân của mình sao? Vẫn còn nhiều cơ hội cứu anh ấy mà. Sao cô lại chọn cái cách ngu ngốc này để cứu anh ấy?

-Cậu hãy bình tĩnh lại đi. Đừng vì chuyện này mà ảmh hưởng đến sức khỏe.

-Hahaha.......

Anh cười trong sự điên dại, mơ hồ .

-Còn đây là bức thư cô ấy viết cho cậu.

Anh cầm lấy bức thư, mở ra đoc. Thì những giọt nước mắt của ảnh rơi xuống bức thư.

-Là thật sao? Sao em lại hành động thiếu suy nghĩ này chứ. Cứu anh chỉ vì coi anh như là anh trai sao? Em thật ngốc mà. Hức.

.....................................................

3 tháng sau.

Thời gian trôi qua thật nhanh. Mới đó mà đã được 3 tháng kể từ ngày cô rời xa anh, xa thế giới này.

Sống không có cô, anh chẳng thể làm được gì. Vui đùa, cùng ăn, cùng chơi, cùng nói chuyện.... tất cả đều là quá khứ.

Sống thiếu cô, anh thà chết còn hơn.

-Em có hỏi anh là, tại sao lúc đó lại cứu em trong lần tai nạn đúng chứ? Anh sẽ trả lời. Đó là vì anh yêu em.

Bức thư mà cô ấy viết cho anh.

Từ khi còn nhỏ anh luôn ở bên cạnh em. Luôn lo lắng, chăm sóc, bảo vệ em những lúc gặp nguy. Lúc nào em cũng ỷ lại anh hết. Em xin lỗi! Em không thể sống thiếu cậu ấy. Thà rằng em chọn cách này để anh được sống, còn hơn sống mà chịu nổi đau không có anh và cậu ấy trong đời. Em thấy mình thật may mắn vì ông trời đã cho em một cơ hội. Cơ hội được cứu anh mà em như là anh trai. Chỉ nghĩ đến việc trái tim sẽ đập rộn ràng trong lòng ngực anh trai em đã cảm thấy rất hạnh phúc rồi. Do đó em đã tập thể dục ngày đêm để tặng anh một một quà hoàn mĩ nhất. Anh hãy sống thật tốt cả phần của em luôn nhé! Chúng ta sẽ luôn bên nhau cho đến lúc chết. Đừng cảm thấy có lỗi, đừng buồn, cũng đừng giận em nhé! Chubgs ta sẽ luôn bên nhau cho tới ngày có thể gặp lại, anh nhé! Ước dẫu, kiếp sau em có thể làm em gái ruột, ngoan hiền của anh.
           Gửi tới Từ Đình người mà em yêu quý.

P/S: Em cũng thắc mắc một chuyện, tại sao lúc đó anh lại cứu em?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro