Cảm giác này... là sao???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai đứa đi ra xe nhưng vẫn chiến tranh với nhau, hết bằng miệng rồi bằng mắt, cứ thế cho đến khi đi khuất, hiện giờ trong quán có 1 người rất đau lòng khi nhìn thấy nó và hắn, một nỗi đau rằn vặt bao năm và nỗi thương nhớ con. Hai đứa ngồi trên xe không khí không giống như lúc nãy cãi nhau ì xèo mà ngược lại bây giờ là 1 bầu không khí yên lặng, nó nghĩ về lời cô Jen nói còn hắn lại có cảm giác rất thân quen với cô Jen như nó nhưng cảm giàc thân quen này đặc biệt hơn là cô Jen giống với mẹ nó, nụ cười, con mắt nhưng khuôn mặt lại không có 1 thứ trên khuôn mặt đó, rồi cả 2 cùng
-Hôm sau rủ mọi người tới đây đi - hắn và nó
-Ùm.......
-Ờ.........
Cùng ngượng ấy mà, lại rơi vào trạng thái yên lặng thì
-Àh này - tập 2
-Thôi anh/cô nói trước đi - tập 3
-Anh nói trước đi - nó
-Ừ.....thì.....thôi không có gì - hắn (cụt hứng thật)
-Ờ......- nó
-Cô có gì thì nói đi
-Àh......1s....2s....3s.....10''....cái nhẫn này tôi rút hoài không ra chẳng biết làm sao cả - nó chẳng biết nói gì nên lấy cn chiếc nhẫn ra nói
-Ah không sao....dù sao thì tôi chưa cần đến....khi nào tháo đc đưa lại tôi cũng đc- hắn
-ừm....cám ơn anh - nó nói xong thì cả 2 trở về trang thái im lặng
-Đi dạo 1 lát có được không ? - hắn phá vỡ bầu yên tĩnh
-ừm ....- nó
Hắn đưa nó tới 1 công viên nhỏ cũng khá gần nhà của nó, cũng gần 10h tối rồi nên chẳng có người hay cặp đôi nào tình tứ nữa. nó và hắn bước đi trong cv nơi bóng tối bao trùm gió se lạnh nhưng vẫn có 2 con người bước đi trong tâm trạng thoải mải và dễ chịu, 2 trái tim mang 2 nhịp đập nhưng cùng chung 1 tâm trạng.
-Anh.....anh.....ờ......anh - nó ngập ngừng khó nói
-Có gì cứ nói đi, làm gì ấp úng đây phài tôi - hắn nói tỉnh queo
-Ah....tôi có thể hỏi anh 1 chuyện đc không- nó
-Nói đi
-Ờ thì.... tôi muốn hỏi hai người con phụ nữ trong bức hình ở ....- nó chằng hiều sao lại hỏi về vấn đề đó
-...............- hắn im lắng
Nó cứ lặng lẽ đi theo hắn hy vọng sẽ có 1 câu trả lời từ hắn, 15phút trôi qua có lẽ hắn đang đắn đo rất nhiều chuyện của hắn ngoài Bảo ra thì hắn chẵng muốn nói cho ai nghe, nhưng sao nó lại hỏi chuyện này làm hắn băn khoăn rất nhiều nhưng trong lòng lại rất muốn tân sự cùng nó, cuối cùng thì
-Hai người phụ nữ trong bức ảnh rất quan trong đối với tôi, một người là mẹ tôi và một người là.....- hắn đang nói thì ngừng hẳn vì người đó chính là Ái Hy
Nó biết hắn đang ngập ngừng vì điều gì nên nói thay hắn
-Là người anh yêu ah
-........ - hắn im lặng
-Vậy chiếc nhẫn này là của cô ấy - nó cảm thấy hơi buồn
-Không là của mẹ tôi, mẹ tôi nói khi nào chiếc nhẫn tìm đc chủ nhân thật sự cũng chính là ng tôi yêu thì mẹ tôi sẽ trở về,.......nhưng.............. - hắn nói nhưng giọng hơi khác
Nó im lặng nghe tiếp điều gì hắn sắp nói
-Tôi biết mẹ tôi đã không còn trên đời sau khi nghe ba tôi nói bà ấy bị tai nạn ở Mỹ và đã chết sau khi đưa đến bviện
Bây giờ con mắt hắn trở nên sâu thẳm mang 1 nỗi buồn
-Tôi xin lỗi, tôi đã nhắc lại chuyện buồn của anh - nó
-Không có gì và tgian đó có lẽ tôi cũng giông cô rất sốc khi nghe tin mẹ tôi mất nhưng có 1 người đã giúp tôi thoát ra khỏi nỗi buồn đó cho tôi niềm tin luôn bên cạnh tôi khi tôi thấy cô đơn và cho tôi vòng tay ấm áp khi tôi cần
Nhưng câu đó làm lòng đó có cảm giác đau nhói, cảm giác của nó bây giờ là sao, nó đang hụt hẫng hay là đang ngộ nhận 1 thứ gì đó
-Có phài là cô gái trong hình mặc chiếc đầm trắng phài không - nó đang muốn biêt trog lòng hắn cô ấy quan trong như thế nào
-Đúng, cô ấy tên là Ái Hy và chiếc nhẫn cô đang mang trên tay là vật tôi muốn tặng cho cô ấy, nhưng có lẽ ông trời muốn cướp của tôi tất cả, người giúp tôi vui trở lãi, người luôn ở bên cạnh tôi lúc tôi buồn, tôi đau, tôi cô đơn đã 1 lần nữa bị cướp mất khỏi tay tôi, cô ấy vì tôi mà.................- hắn đang nói thì có gì đó nặng đè lên vai
Quay người qua bên thì ra nó đã ngủ mất tiêu rồi, hắn thở dài rồi bế nó ra xe đưa nó về, trong lòng hắn bây giờ thấy rất nhẹ nhõm khi đã đc tâm sự vs nó, hắn thấy tâm trạng thoải mái khi đi củng nó tuy có hay cãi nhau nhưng cái đó mang cho hắn cảm giác vui chứ k tức. Ngược lại vs nó, thật ra nó không co ngủ đâu, chỉ tại nó không muốn nghe chuyện về Ái Hy nên nó mới giả bộ ngủ thôi, trong lòng nó bây giờ có cảm giác ghen ty có, buồn có và cả vui nữa (t/g vui vì đc ảnh bế mà hihihihi ) nhưng nó đầu óc nó đang rối tung vì trước giờ nó không về có nhiều cảm giác và sự ghen tỵ ờ đây . Hắn đặt nó vào xe thật nhẹ nhàng rồi đưa nó về nhà , trước cửa Ken đang đứng chờ, khi thấy hắn bế nó xuống xe nên đã chạy ra
-Cô ấy bị làm sao vậy - Ken hốt hoảng

-Không sao ....tôi về đây- hắn đưa sang cho Ken bế nó rồi ra về.
Ken thấy kho chịu khi hắn bế nó còn nó thì ngủ ngon lành trong tay hắn. Ken bế nó lên phòng rồi đi xuống, Ken vưa đi thì nó mở mắt, nó không ngủ được nên đi xuống chỗ vườn hoa Ly
Những làn gió se lạnh thổi qua, nhưng bông hoa LyLy đung đưa theo gió cộng thêm tiếng gió sảo sạc, bây giờ 3 nơi, 3 con người mang 3 tâm trạng khác nhau.
-Chị ơi....chị hãy nói cho em nghe....cảm giác này là sao ????? - nó đưa lời nó vào trong gió bay qua nhưng cánh hoa Ly như đang thì thầm vào tai chị nó
-Hồi đầu gặp anh ta em rất ghét, nhưng càng về sau anh ta luôn xuất hiện trong tâm trí em, khi em buồn, em bị người ta đánh, khi em mất hoàn toàn kiểm soát, khi em vui đều có mặt của anh ta, từ lúc em không biết anh ta ngự trị trong đầu em, lấn chiếm những suy nghĩ của em, đó là sao hả chị
Trả lời nhưng câu hỏi của nó chỉ có tiếng gió thôi qua tai, nhưng lòng nó thì thấy nhẹ bớt
-Cám ơn chị........lúc nào chị cũng lắng nghe e như thế, chị luôn nhẹ nhàng vs em tuy chỉ là thoáng qua nhưng lòng em thấy nhẹ nhõm lắm, chị đừng lo cho em nhá, em đã khôn lớn rồi chị ah, nhưng trong lòng em, em vẫn luôn muốn mình là đứa em bé bỏng ngày nào đc chị ôm ấp vào trong lòng em nhớ ánh mắt và nụ cười của chị, hãy ngủ ngon nhé, em yêu chị.
Nở 1 nụ cười rồi nó đi vào trong nhà, tâm trạng có vẻ khá hơn lúc nãy.
Ở 1 biệt thự khác có 2 người đàn ông đag bàn bạc 1 chuyện gì đó, liệu nó sẽ ra sao khi 2 người đang ông đó có liên quan tới nó , tốt hay xấu đây. Hãy chờ tiếp chap sau nghen

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro