Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sakura.

...—-...

"Keiko ơi, tại sao chị không đến Học viện vậy?"

Keiko là một cô gái tốt bụng. Nàng rất lịch sự, thường xuyên quan tâm đến mọi người và luôn luôn khéo léo (mặc dù nàng có một thói quen hơi xấu đấy là luôn đi trễ vài phút). Nhưng nàng vẫn có thể cư xử kệch cỡm, và tỏ ra đầy mạnh mẽ nếu muốn.

Sakura vẫn còn nhớ cái lần tan học mà bọn cùng lớp lại giở cái trò bắt nạt ra với cô bé. Và Keiko đã đợi Sakura sẵn bên ngoài, và nàng đã thấy cảnh đó.

Mỗi khi nhắm mắt lại, thì mọi thứ liền tái hiện như in trong đầu em.

"Tụi bây! Tránh ra!" Nàng hét to và giựt tóc đứa đầu tiên tiên phong nắm tóc Sakura, và cho con nhỏ chạy lại cứu bồ một cái đấm thẳng vào bụng rồi nhẹ nhàng đỡ Sakura đứng dậy, trong khi quẳng một cái nhìn hống hách vào mặt cả băng đảng *sửu nhi*:

"Tốt nhất là tụi mày nên cút khỏi mắt tao ngay!"

Lời của Keiko như sấm truyền, ngay lập tức cả bọn con gái bắt đầu hoảng lên và bỏ trốn. Một giảng viên của Học Viện chạy ra và nạt vào mặt Keiko: "Này? Nhóc đang làm gì ở đây? Nhóc là ai?"

Anh ta rượt theo Keiko, khiến cho nàng hơi sợ. Nàng liền nắm lấy tay Sakura và kéo đi.

"Keiko, tại sao chị luôn chạy trốn khi gặp Shinobi?"

...—-...

"Keiko, chị đang giấu giếm điều gì vậy?"

Sau một tháng họ trở thành bạn bè, Keiko đã ngừng đợi Sakura trước trường. Trong cả bảy ngày đó, bọn họ không hề gặp mặt nhau lấy một lần.

Khi cuối cùng Keiko cũng trở lại, mọi lo lắng của Sakura như tan biến hết, thay vào đó em để cho cơn nóng giận và buồn bã làm chủ lí trí. Em hét lên và vùng vằng đẩy tay Keiko ra: "Tại sao chị ở không ở đó?"

Sakura sẽ đẩy và xô Keiko ra khỏi người mỗi khi nàng biến mất sau một thời gian dài để thoả cơn giận của mình, một ngày nọ, áo sơ mi của Keiko bị rách và để lộ một vết sẹo.

Đó là một vết dẹo dài, băng qua hông và còn chạy tuốt qua tận gấu áo và lưng quần của nàng nữa. Keiko thở hổn hển và đứng lên, lùi lại một khoảng cách dài giữa nàng và Sakura. "E-em không được phép thấy thứ ghê tởm này."

Cuối cùng thì Sakura cũng ngộ ra được lí do tại sao lúc nào Keiko cũng luôn mặc những bộ quần áo dài và rộng thùng thình hêt

Và sau tất cả, Sakura nhận ra mình không thực sự biết nhiều về nàng như em luôn nghĩ.


Đọc xong nhớ vote và để lại cmt với Ali nhé. Động lực đấy, không đùa đâu :vvvv

Ahihi, Ali còn ngâm chap nữa cơ .-.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro