chap 12 hậu ở đâu hải ở đó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

3 ngày ba và hậu về ba vừa đi vừa la
Papa: ở đây ba châm tốt bao nhiêu qua đó mới nữa năm mà  sục 7kg
Hậu: tại đồ ăn ở đó khó nuốt ba thương con mà
Papa: giỏi nịnh
Hải(con) ba tha nhưng anh  chưa tha đâu
Hải xách lỗ tai hậu kéo vào phòng
Hậu: aaaa đau ba ơi cứu con
Papa: ba không cứu đâu để hải dạy con
Trên phòng
Hậu: aaa đau thả em ra anh không thương em thì thôi
Hải(con) em là người sai mà
Hậu: không lẽ nhớ anh cũng có tội không lẽ yêu anh cũng có tội sao
hải(con): yêu anh sao khóc đến mất kiệt sức yêu anh sao không chịu ăn
Hậu: tại em không đói
Hải(con) không đói cũng phải ăn
Hậu: anh chỉ nói là nghe lời anh đi qua đó thôi chứ có nói là không được nhớ anh không được khóc không được bỏ ăn đâu anh nhéo em làm em đau hơn lúc xa anh nữa
Hậu bắt đầu khóc
Hậu: em thương người ta mà người ta không hiểu người ta còn quay lại la em sao lúc trước anh không để em chết đi
Hậu chạy ra ngoài hải chạy theo nhưng không kịp hải chạy ra bờ hồ xem có hậu nhưng không thấy mới chạy về khách sạn
Hải(con): mấy anh hậu chạy đâu mất rồi
Di: mọi người chia nhau ra tìm tao và toàn sẽ ở lại
Toản: em vừa chạy xuống chỗ gửi xe không thấy xe hậu đâu cả
hải(con): vẫn hậu nó đi đâu
hải(quế): tốt nhất mày ở đây đi tâm trạng không tốt đừng đi bọn tao đi
Hải(con): em tìm được mà
Tòn: mày ở đây với bọn tao
Sau khi tìm cả buổi hải cũng gọi cho hậu tất cả đều không thành
Hải(con): mấy anh tìm thấy hậu chưa
Hải(quế): không
Hậu từ ngoài bước vào
Hải(con): em đi đâu mà nãy giờ anh và mọi người tìm em mà không thấy
Hậu im lặng bước lên lầu
Hải(quế): vụ gì vậy hải
Hải(con): hậu nói hay khóc gì cũng không đáng sợ bằng sự im lặng
Linh: là sao mày nói rõ hơn xem nào
Hải(con): mỗi khi hậu như vậy là chứng tỏ hậu đã quá mệt không muốn tiếp nhận thêm thông tin tin gì
Mạnh: để bố lên khuyên nó
Hải(con): vô ích thôi hậu không nói gì đâu con bị đây là lần thứ hai nhân lần này hậu còn dữ hơn lần trước
Con anh kia từ đâu xuất hiện
Anh: haha có người sắp thua rồi
Mạnh: mày nói cái gì
Hậu từ cầu thang đi xuống
Hậu: cô mới là kẻ thua
Anh: anh đang giận hắng mà
Hậu: giận chứ không phải chia tay cô phân biệt rõ hai từ này
Hải nghe giọng hậu và nhìn mặt cậu khá là lạnh chưa bao giờ anh thấy cậu lạnh đến như vậy
Anh: sao anh còn chưa chịu chia tay anh ta ép anh đi nước ngoài để anh ta yêu người khác
Hậu: cô có bị điên không hải bắt tôi đi nước ngoài để giúp sự nghiệp tôi lên cao cô hiểu không
Anh: anh có bị điên không anh ta cặp kè với tên kia
Chỉ về phía mạnh mạnh tiến tới chỗ cô ta táng 1 cái
add: không hổ danh là mạnh gắt
Hậu: cô bớt điên đi mạnh ai trong đội lẫn fan đều biết hải với mạnh như bố con
Mạnh: cô cút
Hậu: còn anh em sẽ không chia tay nhưng đợi đến khi nào nguôi giận em sẽ nói anh sao
Hải(con): em đi đâu
Hậu: có đi không
Hải(con): đi đi
Huy: mày đang giận mà đối sử với hải(con) như không giận vậy
Hậu: anh kêu nhô châm đi sắp có bồ rồi mà không biết
Nhô: mày hứa không nói mà
Huy: là sao
Hậu: hai người tự tìm hiểu đi
Hải(con): cho anh xin lỗi đi anh biết lỗi rồi
Hậu: kệ anh giờ đi ăn
Hai người đi ăn về hậu đang ngồi chơi game thì hậu nằm lên đùi hậu cũng trả quen tâm hải luồn tay vào sờ bụng hậu hậu hất tay hải ra đi chỗ khác ngồi hải đi theo ngồi thẳng lên đùi hậu lấy điện thoại ra đặt hai tay hậu lên eo mình
Hậu: thua game luôn
Hải cuối xuống hun má hậu
Hậu: em chưa tha lỗi cho anh đâu anh làm cách nào em cũng không tha đâu đừng có mơ
Hải(con): cho anh xin lỗi đi
Hậu: leo xuống anh muốn em nằm ở đây hay đi chơi với gái sáng mai về
Hải không nói gì cọ xát của mình với hậu
Hải(con): anh muốn
Hậu: kệ anh thả em ra
Hải(con): em sắp lên rồi
Hậu: mạch anh đi ra
Hậu đẩy hải xuống để hải trên giường ra sofa nằm hải lột đồ ra nằm xác người hậu. Hậu bất lực phải ẩm cục moe của mình lên giường
Hải(con): anh muốn cho anh đi
Hậu: rồi
Hậu cởi đồ ra nằm lên người hải  hôn lên ngực hải
Hải(con): Mặt Trời kia du ở đâu và ngày trôi rất lâu dù là mình xa cách nhau
Hậu:ánh nắng ấy vẫn mà sao khi không có anh đoạn đường em đi vắng tanh
Hải(con): vậy hết dỗi đúng không
Hậu: mơ đi
Hải(con): vậy ăn anh làm gì
Hậu: anh kêu mà không chịu em rút ra
Hải(con): chịu
Hậu đỡ hải lên người đẻ hải quay về hướng mình hải thấy vậy cứ đẩy ra đẩy vào hải đặt tay lên má
Hải(con): đừng nhịn ăn nữa em ốm thấy rõ luôn á lúc đó anh nhìn em anh thấy sót nên hơi nặng lời
Hậu: em yêu anh em nhớ anh em không thể nào quên anh 1 giây 1 phút nào mà anh nhéo tay em không chỉ em đau tay mà còn đau lòng vì anh không hiểu em
Hai người đang chơi thì hải nhận được cuộc gọi của bố mẹ hải phải leo xuống bật loa ngoài để hậu nghe
Hải: alo ba mẹ khuya rồi sao chưa ngủ
Ba: ba mẹ không phản đối chuyện con yêu con trai nữa ba mẹ thấy cậu ấy cũng đàng hoàng cũng thương con nhưng con về giải quyết bé my đi ba mẹ lỡ hứa rả con cho bé đó rồi thu xếp về đi nha
hải(con): con biết rồi
Tắt máy
Hậu: bé my là ai thế
Hải(con): hihi thanh mai trúc mã từ nhỏ đến lớn của anh lúc trước anh và bé đó yêu nhau từ lúc anh lên tuyển đến giờ anh có hẹn với bé đó anh sẽ về lấy bé hi nhưng từ lúc lên đây anh đã quên bé đó rồi mới tới với em nên đừng giận nha
Hậu: um ngủ đi giải quyết con anh đã rồi tính tiếp ha
Hải(con): nhưng giờ giải quyết sao giờ
Hậu: từ từ đi em chưa nghĩ ra
Hải(con): không bạo lực nhé
Hậu: chúng ta đã giải quyết 2 chở ngại lớn nhức còn mấy nyc và thanh mai trúc mã thì anh không được bỏ em cùng nhau giải quyết
Hải(con): um

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#0519