Chap 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chompu liên tục gọi cho Engfa nhưng vẫn như cũ không người bắt máy , nàng sợ cậu ấy gặp chuyện xấu lập tức nhớ tới gọi điện thoại cho Champ , Champ nói với nàng là Engfa sáng sớm hôm nay đã nói với hắn xin nghỉ . Chompu nhất thời hơi bối rối trong lòng , ấn tượng Engfa xưa nay không có nghỉ phép , coi như sinh bệnh vẫn kiên trì làm , là người cuồng công việc . Trừ khi là Charlotte sinh bệnh hoặc là chuyện quan trọng nào đó , thế nhưng căn cứ lời Heidi vừa nói Charlotte chính là không có đi cùng Engfa . Càng ngày càng cảm thấy không đúng , nàng liền gọi cho Charlotte . Charlotte lúc này đang ngồi ăn cơm với vị hôn phu nhưng tâm tình bất định , nhìn thấy là Chompu gọi cũng biết nàng ấy gọi đến với dụng ý gì , vốn không muốn tiếp , nhưng Chompu kiên trì không ngừng gọi đến , không có cách nào khác hơn Charlotte đành nghe máy .

- " Bác sĩ Austin tôi Chompu đây , Engfa có đi cùng cô không ? "

Chompu lo lắng hỏi .

- " Không có ! "

Charlotte nhàn nhạt trả lời .

- " Tôi gọi vài lần không thấy Engfa nghe máy , tôi không tìm được cậu ấy , bên trong cục nói hôm nay Engfa xin nghỉ , hai người xảy ra chuyện gì sao ?"

Nghe đến đó Charlotte đứng lên một bên nhẹ giọng đối với đầu bên kia Chompu đang sốt ruột nói rằng :

- " Thật không tiện , tôi cùng với cô ấy đã chia tay , chuyện của cô ấy tôi không rõ lắm , chắc ở nhà , cô có thể đến nhà tìm "

Nghe được hai chữ chia tay Chompu liền chấn kinh :

- " Cô nói cái gì ? hai người chia tay , chuyện khi nào ? "

- " Ngay hôm nay "

- " Đang yên đang lành làm sao có khả năng ? Cô không phải nói đùa chứ ? Lẽ nào Heidi nhìn thấy là sự thật , cô cùng gã nhà giàu kia ? "

- " Tôi không nói đùa , cô nghĩ như thế nào thì cứ nghĩ , có nghi vấn gì cứ đi hỏi Engfa , tạm biệt "

Chompu nghe nàng như thế liền phát hỏa , trực tiếp mắng một câu chửi thề trong điện thoại . Cúp điện thoại , Chompu lập tức liền lái xe đến nhà Engfa , sờ soạng dưới thảm không thấy chìa khoá dự phòng , nàng chỉ có thể ở bên ngoài không ngừng nhấn chuông cửa , gõ cửa , còn gọi Engfa liên tục , nhưng vẫn không có ai đi ra , lẽ nào không có ở nhà ? Trong phòng Engfa mơ màng ngủ một buổi trưa , tuy rằng say , vậy mà trong mộng ngờ ngợ như thấy được người kia nhíu mày ôn nhu cười với mình , cuối cùng chỉ còn gương mặt lạnh lùng trắng bạch . Khóe mắt vừa khô trong giấc mộng lại một lần nữa chảy dài trên má . Đang ngủ mơ hồ nghe được có tiếng gõ cửa dường như có người gọi mình , cô mở mắt ra chỉ thấy mình từ trên ghế sa lông lăn xuống nền đất , lảo đảo đứng lên chạy đến cạnh cửa từ mắt mèo nhìn ra xác nhận người đến mới đưa tay mở cửa . Chompu nhìn thấy Engfa tiều tụy sắc mặt tái nhợt , hai mắt đỏ hoe , ăn mặc lộn xộn , tóc loạn không ra hình dạng gì . Đi vào một bên trong lại nồng nặc mùi rượu .

- " Cảnh sát Waraha , ban ngày cậu uống rượu làm sao , bẩn thỉu xấu xa , mình điện cho người họ Austin kia cô ta nói là chia tay với cậu , chuyện này đáng cười hay không ? Còn nói việc không liên quan tới mình , mình tức muốn ói máu "

Engfa buồn bã ngã lên ghế :

- " Chính là như thế , cô ấy quăng mình đi "

- " Làm sao có khả năng ? Mình nhìn vào còn thấy Charlotte rất yêu cậu , chia tay là chia tay sao ? "

Chompu nghi vấn , không lý do , bình thường hai người dính như keo sơn không thể tách rời , Charlotte nhìn Engfa ánh mắt rõ ràng là yêu , làm sao đột nhiên như thế , Chompu nhất thời có chút không chấp nhận được .

" Haha , yêu ? Cậu cảm thấy cô ấy yêu mình sao ? Cô ấy từ đầu đến cuối chính là xem mình là vật thí nghiệm , một vật thí nghiệm đáng thương , chơi đủ rồi cô ấy lại trở về trong vòng tay bạn trai "

- " Thật không nghĩ cô ta là người như vậy , thực sự là nhìn lầm cô ta , chẳng trách ngày hôm nay Heidi nói nhìn thấy cô ta lên xe một tên nhà giàu , còn tặng hoa hồng gì gì đó , thật là có bản lĩnh "

Engfa cười khổ :

- " A , cô ấy quả nhiên không có gạt mình , uổng công mình lúc đó còn lưu lại một tia kỳ vọng rằng cô ấy có nỗi khổ tâm trong lòng . Mình chính là một người ngu ngốc , cậu nói xem mình làm người hồ đồ như thế , ngã ở trong tay cô ấy . Quay đầu lại mình chẳng là gì , cô ấy cùng mình chẳng qua chỉ là thích thú cái mới ! Bây giờ cô ấy về với vị hôn phu , mình liền bị quăng ra xa . Chompu cậu nói có phải là mình rất ngu ? Cậu nói mình có phải là đáng đời ? "

Chompu nhìn Engfa dáng dấp thế kia khiến nàng đau lòng , ôm cô an ủi :

- " Eng Eng , cậu không nên nói mình như vậy . Loại phụ nữ này căn bản không đáng cho cậu vì cô ta , cậu còn có mình , còn có người nhà , chúng ta vĩnh viễn đứng bên cạnh cậu , vĩnh viễn sẽ ủng hộ cậu "

Nghe được Chompu an ủi Engfa vốn đã ngừng nước mắt lại từ từ chảy xuôi , đầu chậm rãi gối lên vai nàng :

" Chompu , cậu biết không ? Trái tim mình thật đau , cô ấy nói với mình lời chia tay , một khắc đó mình cảm thấy toàn bộ thế giới đều sụp đổ . Cô ấy tại sao đối với mình như vậy ? Ở Samui ôn nhu là chỉ là giả , tỉ mỉ chuẩn bị cho mình sinh nhật cũng là giả , nói yêu mình cũng là giả , mình cảm giác mình thật đáng thương "

- " Mình đem cả tâm đều cho cô ấy , đối với mình cô ấy là người đầu tiên cũng là người cuối cùng , bên ngoài có thể có nhiều ưu tú người , thế nhưng chỉ cần nhìn cô ấy mình liền cảm thấy đời này có được cô ấy còn cầu cái gì nữa ? Nhưng kết quả thì sao , mình nhận được là cái gì , là lừa dối , là lời nói dối . Người ta muốn kết hôn , mình còn đần độn cho rằng cô ấy sẽ cầm tay mình đến hết đời , cỡ nào buồn cười ... "

Engfa đã khóc không thành tiếng . Chompu nghe cô tự sự không khỏi rơi lệ theo , không ngừng an ủi :

- " Eng Eng , đừng nghĩ nữa , chúng ta quên đi được không ? Hết thảy qua rồi , cậu phải sống phấn chấn lên để cho cô ta thấy rằng không có cô ta cậu vẫn sống rất thoải mái , thậm chí càng tốt hơn , không có gì ảnh hưởng . Cậu tỉnh táo lại biết không ? có như vậy mới khá hơn được "

- " Quên , có thể quên sao ? Mình cũng muốn quên nhưng dù uống say khướt trong mộng vẫn thấy hình bóng của cô ấy , cô ấy thật sự quá tàn nhẫn , quá tàn nhẫn rồi ! Mình nghĩ đời mình sẽ không yêu thêm bất luận người nào nữa , dồn hết sức để yêu cuối cùng chỉ còn lại vết thương , mình không chịu đựng nổi "

Chompu cũng không biết làm sao để an ủi , chỉ có thể đau lòng ôm Engfa , hai người cùng nhau khóc . Hai người lẳng lặng ngồi trên ghế mãi đến khi sắc trời tối đen , Chompu mở miệng hỏi :

" Eng Eng , ăn cơm không ? "

Engfa lắc lắc đầu :

- " Mình không thấy ngon miệng , không ăn cơm , không muốn ăn "

Chompu lập tức nghiêm túc nói với cô :

- " Không ăn không được , cậu lại uống nhiều rượu như vậy , chúng ta đi ra ngoài ăn đi , cậu coi mình là bạn thì đi theo mình "

Không cự tuyệt được , Engfa liền thay quần áo khác theo nàng đi ra ngoài . Tiến vào nhà hàng Ý , Chompu gọi pizza , mỳ ý này nọ , nàng sợ Engfa bị đói . Nhìn thức ăn đầy bàn , Engfa tự đáy lòng cảm ơn người bạn tốt này :

- " Cảm ơn cậu , Chompu "

Chompu nghịch ngợm nháy mắt :

- " Còn khách sáo cái gì , chỉ cần một câu nói mình lập tức theo cậu "

- " Cậu không sợ bác sĩ Heidi ghen a ? "

- " Không có chuyện gì , cô ấy không dễ giận như vậy , cô ấy sẽ thông cảm . Nào ăn đi , một ngày không ăn gì rồi , ăn nhiều một chút "

Chompu gắp cho Engfa thật nhiều đồ ăn , Engfa yên lặng ngồi bên cạnh ăn , nhưng chỉ máy móc nhai nhai nghiền ngẫm , giờ khắc này mà nói thức ăn trong miệng không có gị gì . Chompu nhìn bộ dạng này thở dài :

- " Engfa , cậu nhất định phải tươi tỉnh lên biết không ? Dì và chú khẳng định cũng không muốn nhìn thấy bộ dáng này của cậu , hiểu chưa ? "

Engfa lắc đầu , ngơ ngác nhai thức ăn trong miệng nhìn ra ngoài cửa sổ người người lui tới . Heidi nhận được điện thoại đi tới nhà hàng thì hai người cũng sắp ăn xong rồi , thanh toán tiền xong cả ba cùng ra ngoài . Engfa nói với hai người họ :

- " Chompu , cậu cùng Heidi đi về đi , không cần lo lắng , mình không có chuyện gì , mình có thể trở về "




************************************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#englot