Bonus 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nửa năm cứ vậy trôi qua. Charlotte đã từng suy nghĩ đến chuyện tìm một công việc khác cho mình, nhưng đến cuối cùng, nàng vẫn quyết định đi theo cô. Bởi giờ có đi làm thì cũng chỉ là cho mỗi ngày đỡ nhàm chán, chứ về tiền thì nàng đã có đủ để sống mấy đời rồi. Mà nàng thì lại không muốn đưa cô cho ai bảo vệ, nên thôi đi làm không công cho cô cũng được.+

Nhưng có điều, việc Charlotte và Engfa trở thành người yêu tới nay ngoài ông Waraha ra vẫn chưa một ai biết cả. Cô thì muốn công khai, nhưng nàng lại bảo cứ để nó thuận theo tự nhiên. Engfa cũng không nói gì thêm mà chiều ý Charlotte.

Mỗi ngày cứ như thế trôi qua, cô và nàng ngày nào cũng sẽ ở bên nhau như vậy, cùng nhau vui, cùng nhau cười, đôi lúc cô có nổi hứng giận dỗi, nhưng rồi mọi chuyện cũng đâu vào đấy.

Nhưng, dạo gần đây thì khác. Cô có cảm giác vì cuộc sống của cả hai khá yên bình nên khiến cho Charlotte cảm thấy nhàm chán, xong hai người yêu nhau còn không công khai nữa chứ. Mấy ngày nay Charlotte rất hay bơ cô đi, xong rồi thi thoảng còn biến đâu mất nữa .

Sáng hôm đó, cô đang say ngủ trong lòng Charlotte thì chợt cảm thấy bên cạnh thật trống trải. Khi mở mắt nhìn sang thì đã không thấy nàng đâu rồi. Cửa phòng bật mở, nàng một thân thơm tho vừa tắm xong bước vào. Cô vội vội vàng vàng nhắm mắt lại giả vờ ngủ. Charlotte trở vào, nhẹ đặt lên trán cô một nụ hôn rồi lấy điện thoại rời đi, trước khi đi còn nhận một cuộc điện thoại. Cô dỏng tai lên nghe, loáng thoáng nghe thấy cái gì mà " cafe mèo " gì gì đấy. Mèo với chả chuột, tại sao mới sáng sớm đã tắm rửa thơm tho đi gặp ai ? Cô không phải là suy nghĩ bậy bạ gì đâu, nhưng chuyện này được lặp lại mấy ngày nay rồi. Liệu có phải.. Charlotte chán cô rồi đi gặp cô gái khác không.. ?

Cô thấy nàng đi rồi thì hậm hực ngồi dậy. Làm sao bây giờ ?? Aishhh.. cafe mèo là chỗ quỷ nào vậy ?? Chợt đầu cô loé lên một tia sáng. Cô rút điện thoại ra gọi tới một thuê bao quen thuộc.

" Alo ~ Hôm nay là ngày nghỉ của em mà. "

" Tới chỗ em, liền ngay và lập tức. "

" Việc gì thế ? ~ "

" Chị biết quán cafe mèo không ? "

" Có có có, có chứ. Mấy em mèo ở đấy cute chết đi được. Sao thế ? "

" Đến đưa em tới đó, NOW !! "

Cô hét vào điện thoại rồi cúp máy. Người cô vừa nói chuyện không ai khác chính là Plaifa, quản lí kiêm bà chị già của cô. Plaifa rất thích những thứ đáng yêu, nhìn thấy chúng là sẽ quắn quéo hết cả lại. Bởi vậy nên cô nghe cafe mèo liền nhớ ngay tới chị. Và không ngoài dự kiến, chỉ 10' sau Plaifa đã đến trước cửa nhà cô. Cả hai cùng xuất phát tới quán cafe mèo đó với hai tâm trạng khác nhau. Một người thì đang phấn khích tột độ vì mèo, một người thì đang ngun ngút lửa giống như chuẩn bị sẵn tinh thần đi đánh ghen vậy.

----------

Đến quán cafe, cô vẫn không chắc là Charlotte sẽ tới đây, nhưng thôi kệ đi, cứ vào thử xem. Vừa bước xuống xe, Engfa đã lôi xềnh xệch Plaifa vào. Plaifa thắc mắc, sao hôm nay Engfa đột nhiên hứng thú với mèo thế nhỉ ? Cánh cửa vừa được mở ra, Plaifa liền xồ vào đám mèo trước mặt. Engfa ngó ngang ngó dọc, muốn tìm hình ảnh quen thuộc nào đó. And...

Oh my fuking god.

Charlotte.. Charlotte Austin. Cô thấy rồi, thấy nàng rồi. Nhưng nàng lại không chỉ ngồi có một mình. Cô gái cao ráo xinh đẹp kia là ai vậy.. ? Đối tác làm ăn ? Mà Charlotte có đi làm đâu mà đối với chả tác. Ai .. ? Ai... ? Ai ???

Cô điên mất thôi. Nhưng cô sẽ kiềm chế. Cô tin Charlotte, nàng sẽ không phản bội cô đâu mà, đúng không ? Cô tự tìm cho mình một chiếc bàn trống rồi cùng Plaifa ngồi xuống đó. Plaifa dù bận chơi với mèo nãy giờ nhưng cũng để ý thấy được đứa em mình tâm trạng đang không ổn từ lúc mới bước vào đây. Cô thì mặt lộ rõ vẻ bồn chồn, cứ thấp tha thấp thỏm ngó qua ngó lại.

" Engfa, em bị gì vậy ? Ai truy nã em hả ? "

" Không có.. "

Cô tủi thân, cô rõ là nhìn thấy Charlotte ngồi cười nói với người ta như vậy mà lại chỉ biết ngồi im. Cô muốn biết họ là mối quan hệ gì, muốn nghe họ đang nói cái quỷ gì đằng kia. Nhìn Charlotte cười tươi quá, trông họ hạnh phúc quá, có khi nào đang bàn chuyện cưới xin với nhau luôn rồi không ?

Engfa vì tủi thân mà bất lực nên liền khóc thút thít. Nước mắt cô vô thức chảy xuống, Plaifa nhìn thấy liền hoảng, chạy ngay sang ghế cạnh nàng, ôm cô mà dỗ dành.

" Đứa trẻ này làm sao tự dưng lại khóc đây ? Ai làm gì em sao ? "

" Hức ... Người ta... Chán em rồi, bỏ em đi... Hức... "

" Người ta nào "

Plaifa vẫn chưa biết việc Charlotte và Engfa yêu nhau, chỉ biết Engfa vẫn rất hay đi với vệ sĩ của mình dù Charlotte đã hết hợp đồng. Cô liền kể ngắn gọn cho Plaifa nghe về hai người.

" Hai đứa yêu nhau ??? "

" Suỵt ! Trời ơi chị muốn cả quán nghe thấy hả ? "

Cô cuống cuồng bịt miệng Plaifa lại rồi nói nhỏ. Plaifa cũng biết ý mà vặn nhỏ volume xuống, chỉ là hơi bất ngờ một chút thôi mà.

" Bao lâu rồi ? "

" Nửa năm. "

" Nửa năm ??!! "

Lần này đã rút kinh nghiệm hét nhỏ đi một chút.

" Thế giờ người ta làm gì em mà em phải khóc như thế ? "

" Hình như em ấy ở bên em quá nhàm chán.. hơn nữa còn không công khai. Dạo gần đây Charlotte rất hay bơ em, sáng thì suốt ngày dậy sớm đi gặp người nào đấy. Đến tận hôm nay em mới bắt được, người ta đang ngồi với một cô gái xinh đẹp nào đó ở bên kia kìa.. "

Cô nói xong lại thấy cáu, nước mắt lại lần nữa chảy dài. Plaifa ôm cô cho cô tự do khóc trên vai mình, miệng liên tục dỗ dành cô.

" Thôi nào, chị nghĩ không phải như vậy đâu. "

Cô biết nhưng cô vẫn sợ. Dù nàng tin Charlotte nhưng cô vẫn sợ rằng ở bên cô chán quá rồi nàng sẽ bỏ đi. Cô không nghĩ được tới lúc không có Charlotte mình sẽ ra sao nữa.

" Mà hai đứa làm những gì rồi ? "

" Làm gì là làm gì..? "

" ' Làm ' ấy, yêu nhau thì thường làm gì ? Em hỏi hay thật. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro