Trở về (1/2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại quân đại thắng trở về , đang trên đường trở lại kinh thành . Những người có công được Hoàng Đế mời vào cung để mở tiệc chúc mừng , người dân đâu đâu cũng hô to chúc mừng.

Nàng cũng vừa nghe báo tin , đang thay y phục chuẩn bị ra cổng thành nghênh đón đoàn quân . Nàng nôn nao trong lòng đã 1 năm rồi nàng không gặp hắn , không biết hắn đã như thế nào rồi.

Đoàn người ngựa tiến đến gần cổng thành . Nàng thấy rồi , Mew của nàng , ý trung nhân của nàng nhưng nàng lại chẳng có gì vui vẻ , chẳng có gì là háo hức , có lẽ là thân thể hơi mệt vì mất ngủ đêm qua khi nghe tin chàng về.

Nàng nhìn hắn đang hiên ngang cưỡi ngựa bên cạnh tướng soái . Nàng có chút thắc mắc , lúc hắn đi chỉ là một quân sĩ nhỏ nhưng sao hôm nay lại ngang hàng với chủ soái rồi.

Hắn trên cao liếc mắt nhìn nàng , thấy như không thấy . Nàng thấy ánh mắt của hắn chứ , có hơi hụt hẫng nhưng sao chẳn còn thấy đau lòng nữa.

Khi xưa chỉ cần hắn giận nàng , nàng liền đau lòng muốn khóc nhưng sao nay cảm xúc lại khác lạ quá . Mấy tháng nay nàng cứ nhớ mãi một hình bóng , hình ảnh Engfa nhìn nàng hôm đó cứ mãi quẩn quanh trong đầu nàng.

Charlotte ngẩn đầu nhìn hắn , kể cả liếc mắt nhìn nàng thêm một cái hắn cũng không thèm . Nàng nở nụ cười chua xót tự thương bản thân mình , nàng ở đây chờ hắn bây giờ hắn trở về , nhìn nàng thôi hắn còn không muốn.

Những người có công dẹp loạn phương Bắc đang được Hoàng Đế chúc mừng , Mew vì có tài trí góp ý kiến hay nên giúp được phong làm phó tướng , nhờ vậy cũng được mọi người để ý.

Hoàng Đế liền muốn ban hôn hắn cho Ayut quận chúa , nói ra cũng là vì lòng riêng của ông cũng vì thương con mà đành làm vậy dù cô đã can ngăn , nhưng mà hắn đã lập công rồi . Thôi thì thuận nước đẩy thuyền , hắn không đồng ý ta liền ban hôn cho Charlotte . Hắn mà đồng ý vậy thì đúng là giúp Engfa cũng giúp Charlotte tránh khỏi một tên cặn bã thấy tiền liền sáng mắt.

"Mew , ngươi có công góp ý kiến cũng có công giết giặc đúng là tuổi trẻ tài cao , phải ban thưởng . Nay ta ban hôn cho ngươi và Ayut quận chúa kết làm hôn thê , ban ngươi làm Quận Mã Gia . Thế nào ?"

Mew như vớ được vàng hai mắt sáng rỡ , vội dập đầu tạ ơn.

Engfa sau khi nghe Hoàng Đế ban hôn thì sửng sốt , nhưng thấy hắn rối rít đa tạ thì nở nụ cười khinh miệt . Không ngờ nàng lại gặp thứ cặn bã này.

Tin từ cung truyền đến nàng như chết lặng , không ngờ hắn lại là người như vậy  đúng là nhìn không ra . Khẽ rơi giọt nước mắt buồn tủi , nàng nhớ về ngày xưa.

Lúc trước khi nào , hắn cũng bên tai nàng gọi nàng là "Char muội muội" hắn đem đồ đến cho nàng , cùng nàng luyện võ , cùng nhau dạo phố , câu cá , ngắm cảnh tính đến nay cũng đã bên nhau 12 năm , nói quên là quên được sao.

Năm nay nàng đã tròn 18 tuổi , cũng đã đến tuổi con phu quân , nàng một lòng chờ hắn về . Vậy mà khi về hắn lại đâm cho nàng một nhát thật sâu , thật quá tàn nhẫn.

Nàng khẽ rơi nước mắt không phải vì đau lòng , mà là vì nàng ngu ngốc tại sao lại đợi một kẻ chẳng ra gì . Cảm thấy thật thương xót cho bản thân mình.

Hắn từ cung trở về , ghé ngang nhà nàng chào hỏi cha nàng . Nàng nghe hắn muốn gặp mình , khẽ cười khinh sắp làm quận mã gia rồi còn muốn gặp nàng.

"Charlotte"

" Mong quận mã gia hãy tự trọng , bản thân đã có hôn ước . Không nên gặp riêng nữ nhi khác bên ngoài "

Hắn dù gì cũng đã thành quận mã gia không cần dựa vào ai , nhưng hắn vẫn phải nịnh bợ Austin gia vì chỉ có nhà nàng mới có thể làm thế lực của hắn thêm mạnh mẽ
--------
Chia 2 phần nha mn , chap này khá dài á

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#englot