Entry hay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Entry...

Khi em yêu, tình yêu không phải là đồ vật. Em chẳng là của ai vì thế đừng mong sở hữu em. Em sẽ bỏ anh ngay cả khi em rất yêu anh.

Khi em yêu, tình yêu không phải là vật trang trí. Đừng mang em ra trưng bày với thiên hạ để vênh mặt "chú có con người yêu ngon như anh không?". Em sẽ bỏ anh ngay cả khi em rất yêu anh.

Khi em yêu, tình yêu không là tiền. Đừng bảo em "anh có nhiều tiền lắm, em thích gì anh chiều". Em sẽ bỏ anh ngay cả khi em rất yêu anh.

Khi em yêu, tình yêu không phải là sex. Đừng đặt điều kiện "em yêu anh thì em phải cho anh". Em sẽ bỏ anh ngay cả khi em rất yêu anh.

Khi em yêu, tình yêu không phải là của chung. Em rất ích kỉ nên đừng bao giờ chơi trò bắt cá. Em sẽ bỏ anh ngay cả khi em rất yêu anh.

Khi em yêu, tình yêu không phải là mệnh lệnh. Đừng hy vọng ra lệnh cho em "em phải thế nọ em phải thế kia". Em sẽ bỏ anh ngay cả khi em rất yêu anh.

Khi em yêu, tình yêu không phụ thuộc vào nhà em mấy tầng, bố mẹ em làm ở đâu. Chỉ cần một câu chê bai gia đình em. Em sẽ bỏ anh ngay cả khi em rất yêu anh.

Khi em yêu, tình yêu không phải để cho có. Hãy để em cảm nhận tình yêu của anh nếu không, em sẽ bỏ anh ngay cả khi em rất yêu anh.

Khi em yêu, tình yêu không phải là duy nhất. Em còn phải quan tâm đến rất nhiều người. Đừng bắt em lựa chọn. Em sẽ bỏ anh ngay cả khi em rất yêu anh.

Tốc độ

Cô gái và chàng trai đang lái xe môtô với tốc độ trên 100 km/h.

Cô gái: Chậm thôi. Em sợ.

Chàng trai: Không, thế này mới vui chứ!

Cô gái: Không, em xin đấy, thế này sợ lắm!

Chàng trai: Vậy hãy nói với anh em yêu anh.

Cô gái: Được thôi, em yêu anh. Nào, chậm lại đi!

Chàng trai: Giờ ôm anh thật chặt nào.

(Cô gái ôm chàng trai)

Chàng trai: Em có thể tháo chiếc mũ bảo hiểm của anh ra và đội nó lên không? Nó làm anh khó chịu quá...

Ngày hôm sau, báo đưa tin: Một chiếc môtô đã đâm vào một tòa nhà do hỏng phanh. Trên xe có hai người, chỉ một người còn sống.

Sự thực là nửa chừng trên đường đi, chàng trai nhận ra phanh xe bị hỏng, nhưng anh không muốn để cô gái biết. Thay vì thế, anh bắt cô nói yêu anh, và cảm nhận cái ôm của cô lần cuối, rồi nói cô đội chiếc mũ bảo hiểm của anh, như thế cô sẽ sống mặc dù điều đó có nghĩa là anh phải chết.

Ba từ

Cô gái: Anh có thực sự yêu em không?

Chàng trai: Dĩ nhiên là thế.

Cô gái: Em muốn nghe anh nói điều đó.

Chàng trai: Anh không cần phải nói thế.

Cô gái: Tại sao không?

Chàng trai: Bởi vì...

Cô gái: Em chỉ muốn nghe anh nói bằng lời.

Chàng trai: Anh không thể.

Cô gái bắt đầu khóc và nói:

Vậy là anh không yêu em...

Cả hai tiếp tục bước đi trong im lặng. Họ về tới nhà cô gái.

Cô gái: Tại sao?

Chàng trai: Em thực sự muốn biết?

Cô gái (do dự): Vâng.

Chàng trai ôm cô thật âu yếm, hôn lên ***p mũi cô và thì thầm: "Bởi vì ba từ là không đủ"...

Em sẽ... Nhưng em nghĩ lại rồi.

Anh ạ,

Giờ đã là đêm muộn. Em đang nghĩ rằng sẽ gặp anh vào sáng sớm ngày hôm sau, sẽ đứng trước cổng nhà anh và chào anh bằng một nụ cười cho một ngày ấm áp.

Hướng về mặt trời

Nhưng em nghĩ lại rồi. Em sẽ không đến tìm anh. Không phải vì em không nhớ anh như là anh hay suy diễn mỗi khi thấy em hờ hững. Chỉ đơn giản là: Em muốn kéo dài nỗi nhớ ấy, muốn đào sâu nỗi nhớ ấy. Em muốn giữ lại phút nhớ nhung ấy trong tim mình để hiểu em yêu anh nhiều như thế nào.

Em cũng đang nghĩ rằng: Ngày mai em sẽ nấu món cà bung mà hôm trước em nấu, anh chỉ kịp ăn có hai miếng mà vẫn tấm tắc khen: "Em làm khéo lắm". Em làm thế vì muốn nói với anh rằng: "Em thực sự có thể là một người vợ đảm đang".

Nhưng em nghĩ lại rồi. Em sẽ không làm món đó vào ngày mai. Em muốn để lâu hơn một chút. Bởi em biết dù anh không ăn được nhiều thì tác phẩm của em vẫn là món cà bung ngon nhất mà anh được ăn. Bởi em đã nấu bằng tình yêu dành cho người đàn ông em muốn sống bên cạnh trọn kiếp này.

Giờ, em cũng đang nghĩ rằng: Ngày mai em sẽ mua kẹo béo để chúng mình cùng ăn. Bởi vì từ khi yêu nhau tới giờ, chỉ toàn là anh mua cho em thôi. Em muốn làm anh bất ngờ. Em muốn anh hiểu rằng: Em cũng muốn cùng anh tạo ra những khoảnh khắc ngọt ngào.

Nhưng em nghĩ lại rồi. Em sẽ không mua kẹo béo đâu. Không phải vì em nhõng nhẽo và bắt anh chiều chuộng, muốn một mình anh phải chăm sóc "cây tình yêu" của chúng mình. Chỉ là em muốn dành riêng cho anh niềm hạnh phúc được mang lại cho tình yêu của chúng mình những dư vị ngọt ngào nhất.

Em lại vừa nghĩ ra rằng: Ngày mai em sẽ rủ anh đi ăn kem. Anh rất thích ăn kem ốc quế ở Tràng Tiền. Anh từng nói với em rằng: Đó là món kem ngon nhất mà anh được ăn. Và nhất là ăn cùng với em. Nhìn em ăn vụng về như một đứa trẻ con, anh bảo điều ấy thú vị lắm. Em rất thích mỗi khi anh cảm thấy thoải mái như vậy. Bởi em muốn nhìn thấy anh luôn cười.

Nhưng em nghĩ lại rồi. Em sẽ không đi ăn kem cùng với anh đâu. Em sẽ ở nhà và thùa lại cái khuyết lỗi trên chiếc áo sơ mi mà anh thích nhất. Hôm trước em đã nhìn thấy một chiếc khuyết thùa không được khéo mà em muốn làm lại. Em tin rằng, chúng ta có thể đi ăn kem lúc nào cũng được. Bởi chúng ta có cả cuộc đời ở bên nhau. Và việc thùa lại chiếc khuyết áo ấy là điều mà em có thể làm ngay. Chỉ bởi em muốn người yêu em xuất hiện trước mọi người một cách tự tin nhất, đẹp đẽ nhất. Đó là hạnh phúc của em.

Còn điều này nữa. Em đang nghĩ: Ngày mai, nếu gặp anh, em sẽ cười thật duyên, chúm chím như là anh vẫn thích thế. Anh vẫn bảo: Anh thích con gái nhẹ nhàng và ý tứ.

Nhưng, có thể là... ngày mai em sẽ cười toe toét, cười thật tươi tắn, thật giòn. Em muốn anh biết rằng: Được nhìn thấy anh mỗi ngày khiến em hạnh phúc như thế nào. Hạnh phúc thì phải cười bằng cả tâm hồn mình, phải không anh?

Em đang nghĩ rất nhiều thứ. Từ khi yêu anh em thường hay nghĩ ngợi linh tinh mỗi lúc không có anh bên cạnh. Em tưởng tượng rất nhiều...

Nhưng em nghĩ lại rồi.... Em sẽ đi ngủ và ngủ thật ngon. Anh chắc chắn sẽ xuất hiện trong giấc mơ của em. Bởi vì em yêu anh, thật lòng, nên em sẽ làm mọi việc theo trái tim mình mách bảo, không cần phải nghĩ ngợi quá nhiều. Và khi em làm theo tiếng nói trái tim mình thì sẽ không bao giờ phải "Nghĩ lại" hoặc hối tiếc, anh nhỉ?

[thư cho ng yêu của anh]

Anh chưa biết chính xác em là ai ,

nhưng có lẽ ,

em đang ở rất gần anh rồi , người yêu của anh.

Giả sử , à mà ko , chắc chắn , khi mình yêu nhau nhé .

ANh hứa anh sẽ là 1 người yêu tốt , chắc chắn rồi phải ko em ???

Anh ko thể dành tặng cho em tình yêu đầu tiên của anh , ko thể tặng cho em nụ hôn đầu của anh, nhưng anh sẽ tặng cho em một tình yêu tuyệt vời nhất của anh.

Mỗi khi em buồn , anh sẽ ở cạnh em , để em có thể tựa vào và khóc , anh sẽ ôm em thật chặt, và chắc chắn vs em là sẽ ko có gì có thể làm ng yêu anh phải lo lắng nữa.

Anh biết , anh có 1 quá khứ ko đẹp đẽ gì cả , anh có tai tiếng , trong cách sống và cả trong chuyện yêu đương. Ấn tượng ban đầu, em sẽ ko ưa gì anh cả , nhưng anh sẽ cho em thấy , anh là người ntn.Em sẽ ko phải thất vọng đâu.

Những tật xấu của anh, nhiều lắm , phải ko em ???

Đủ thứ hội tụ nhé, người yêu em mà :P

ANh hút thuốc rất nhiều nhưg anh hứa sẽ ko hút khi anh ở bên em. Thế nên , ở bên anh mãi nhé , và anh sẽ bỏ thuốc lá ngay thôi .

Anh hay đánh nhau, quá khứ rồi, và chẳng có lí do gì , để anh lại làm người yêu anh lo lắng mỗi khi anh ra khỏi nhà cả.

Mọi người nói anh lăng nhăng, anh ko biết định nghĩa chính xác của từ đấy là gì .Chỉ có 1điều anh biết , khi yêu em, anh sẽ ko nghĩ tới bất kì người nào khác cả . Chỉ có 1 mình em, duy nhất em thôi. Trái tim anh đủ rộng cho 1 tình yêu bao la , nhưng chật lắm, chỉ đủ chỗ cho 1 ngừoi.

Khi anh nói 1 điều gì đấy, nghe thật lạ , và khó tin, thì em hãy cứ gật đầu nhé, vì anh sẽ ko nói dối em bao giờ. Mọi chuyện , anh sẽ nói cho em , vì em là người yêu anh , em đc quyền biết , và em có nghĩa vụ là phải chia sẻ vs anh :P

Em cũng phải hứa, em sẽ yêu anh hết lòng , và chỉ yêu 1 mình anh thôi nhé.

Anh ko đòi hỏi những điều đầu tiên ở em , hiểu chứ em thân yêu ???

Nhưng khi yêu anh , thì những gì em dành cho anh , phải là duy nhất đấy nhé!

Anh mong, em sẽ mãi là nguồn cảm hứng của anh, sẽ là nơi yên bình mà anh nghĩ đến đầu tiên mỗi khi chông chênh trong cuộc sống.Mỗi khi anh có chuyện, anh mong , em sẽ luôn sẵn sàng ở bên cạnh anh.

Cuộc sống của anh và em có thể khác nhau, có thể là rất khác , nhưng khi ở cạnh nhau , hãy cứ là chính mình em nhé. Hãy cứ cười tươi như em luôn cười , hãy nói theo cách em vẫn nói nhé...

Anh cung sẽ là anh , là 1 người tự do , nhưng yêu em , anh sẽ tự do trong 1 khuôn khổ nào đấy.

ANh ko biết , mình sẽ ở bên nhau đc bao lâu ??? anh ko dám hứa trứoc là sẽ yêu em trọn đời, nói trước bước ko qua mà. Anh chỉ biết anh sẽ yêu em cho tới khi nào , em hết yêu anh , thế đc chưa ??? Đêns 1 buổi sáng, em thức dậy, nhận ra hết yêu anh rồi, em cứ nói nhé, anh sẽ ra đi .ĐI thật nhẹ nhàng như chính cách anh bứoc vào cuộc sống của em. Vì anh là gió mà. Chắc chắn , sẽ rất nhẹ nhàng , cho cả 2.

Nhưng đấy là chuyện sau này. Còn bây h , anh muốn gặp anh , em sẽ yêu anh , nhiều như anh sẽ yêu em.

Sẽ lặng lẽ khi em bước trên đường...[/color]

Sẽ đơn côi khi nhìn ai đó tay trong tay....

Sẽ là buốt giá khi mùa đông không còn ai nắm tay....

Sẽ là những lúc buồn lặng câm khóc 1 mình.....

Sẽ chẳng gọi tên nhau khi mình thấy nhớ....

Sẽ chẳng còn vị ngọt ngào trong những que kem....

Sẽ chẳng là ngượng nghịu khi nhìn mắt ai đó ấm áp...

Sẽ chẳng còn đỏ mặt mỗi lúc anh nhìn em...

Uh! có lẽ sẽ mãi chỉ là con số không....Bình thản...lạnh lẽo....trống rỗng...

Sẽ là đôi mắt vô hồn....

Sẽ là nụ cười chớm tắt...

Sẽ là rất nhạt trong những cây kẹo...

Sẽ là 1 kẹo sữa úa màu....

Sẽ là như thế khi không còn ai....

[size="6"]Làm sao để yêu 1 người ít hơn từng giây trôi qua???

Em biết cách làm cho người khác yêu mình ít hơn,ít hơn....Thậm chí là hết yêu mình ngay tức thì vào lúc đó....Nhưng chẳng bao h biết cách tự làm cho bản thân mình yêu bớt đi đâu....Không bao h đâu....

Em sợ những lúc cô đơn không biết tự chủ...Và lo lắng chẳng biết người ta còn yêu mình bao nhiêu???

Em từng nói yêu đến khi bản thân cười là đủ.Nhưng em sợ,sợ lắm.Lỡ chỉ mình em cười một mình thì sao?Lỡ rằng em yêu anh nhiều hơn ngược lại thì sao?

......

Lỡ xa nhau thì sao???

Sớm hay muộn rồi 2 người cũng sẽ chán nhau.Đó là quy luật rồi.

Hai trái tim đập cùng nhịp một thời gian quá lâu sẽ cảm giác mỏi mệt. Không thể gắng gượng. Một trong hai - và có thể hai trong hai chúng nó - sẽ tự tìm một nhịp mới mà hoà vào, tan vào...

Nên em tự dặn bản thân mình hãy yêu ít thôi,vì có mấy ai quay về lo lắng và gạt nước mắt cho người mình vừa bóp nát yêu thương bao giờ?

....

Nhưng làm sao để yêu ai đó ít đi???

....

Cười.Em đang cười đây.Nên cười vì tình yêu chúng ta không khác mọi người. Vì ta đang yêu như người ta đấy....Dễ thôi đúng không...?

"Have we held each other for a quite while?"

"Nếu cảm giác đã giữ nhau quá lâu... phải chăng đó là lúc ta cần buông nhau ra?"

Hãy để người ấy đi,nếu người ấy muốn...chẳng có tình iu nào mãnh liệt và nồng cháy theo thời gian.Giữ 1 người trong trái tim hok có hình bóng mình cũng để làm j?Phải chăng ta đã tiếc công sức gắn bó với nhau từng ấy thời gian?Uh,có thể lắm.Có thể lắm khi gắn bó với nhau quá lâu,người ta cảm thấy mình yếu đuối...Nhưng Have we held each other for a quite while??? Buông nhau ra là điểu phải làm......Phải làm dù tim mình có những vết nứt rất to...

Mưa rơi rồi....mưa rơi trong lòng em....Lạnh lẽo....

Mưa có vị mặn....mặn chát đầu môi....

Giả vờ mình chia tay nhau , anh nhé .......

Nếu như thế.....em sẽ ...............

Không đút tay vào túi áo mỗi khi đi mưa .......cứ để bàn tay lạnh băng........vì ko cần ai đó xuýt xoa ấm áp mỗi khi nắm tay .............

Hoặc em sẽ sưởi ấm bàn tay mỗi ngày ..........để ko mỗi khi bàn tay lạnh cứng ........lại nhớ đến sự ấm áp khi 2 bàn tay đan vào nhau ..............

Em sẽ lựa chỗ ngồi thật vắng mỗi khi đi xe buýt ..........để ko phải nhớ rằng .......đã từng có 1 cơ thể ấm áp từng cọ xát vào người ............

Sẽ không bao giờ phải ghi nhớ những chuyện vui vẻ .........để kể liến thoắng mỗi khi gặp anh ........cũng ko cần phải cười khúc khích suốt cả ngày khi nghe anh kể chuyện nữa rồi .......

Dẫu có buồn ngủ khi ngồi trên xe buýt .......cũng chỉ có thể dựa đầu vào tấm cửa kính cứng nhắc và lạnh băng .........đầu va côm cốp mỗi khi xe lắc lư.........

Giả vờ mình chia tay .........để rồi lỡ khi nào đó .......tình cờ gặp anh trên đường đi với ai khác ...........chợt thấy nhói đau trong lòng .............đã mất rồi cái quyền "ghen tuông hợp pháp" ..............chỉ có thể lặng lẽ đứng ở một góc nào đó ..............Dù khuôn mặt vẫn bình thản............nhưng nỗi đau trong em là có thật ..................

Giả vờ rồi...........lại ko dám nhìn vào gương quá nhiều ..........lại nhớ đến bờ môi anh ngày nào từng hôn lên mắt môi.............nhớ đến bóng dáng anh phía sau chợt ôm lấy mình .......

chỉ giả vờ thôi.........nhưng em có thể đập nát tấm gương ấy ................

Giả vờ chia tay ..........để rồi mỗi khi nghe hoặc nhìn thấy câu :Anh Yêu Em ...........lại thấy lòng trống rỗng ...........với một màu trắng đang ngự trị ................

Giả vờ thôi ...........nhưng nỗi cô đơn lớn đến mức có thể chết người ..............

Giả vờ .........để đôi khi thấy đôi tay như thừa thãi.........khi ko còn cần phải níu giữ vạt áo anh mỗi khi chia xa ............ko còn cần nghịch ngợm làm rối bù mái tóc anh ..........cũng ko cần tỉ mẩn xắn tay áo cho anh nữa ..............

Và em đã tháo sim chiếc điện thoại ra........ngâm cái "cục sắt" ấy vào bồn nước ..........nó đã ko còn là phương tiện để liên lạc nữa ........giờ đây .......nó là "vật gợi nhớ "

Chiếc điện thoại thì vô tri ..........nhưng em thì ko thể ................sao lại vẫn nhớ ....

Giả vờ.........để mỗi khi ốm .........nằm bẹp trên giường .........thấy căn phòng sao rộng quá ...........chỉ có mỗi mình mình tự lo cho bản thân ............vội kéo chăn lên để che những giọt nước mắt ..........

Biết Không .......

ngày đầu tiên khi giả vờ ..............em chỉ im lặng nhìn chiếc điện thoại........

ngày thứ 2 .........em trông khi mặt trời mọc lên rồi lặn xuống ...........

ngày thứ 3 em đếm từng giờ khi xa anh ...............

và những ngày thứ n sau đó ...................em biết em sống vì em còn được sống ...........còn lòng khao khát được sống đã ko còn nữa .........

Chi? là [gia vo ] thôi ...........nhung sao nghe lòng tí tách ran nut tu'ng ngày ...........

Yêu anh ....yêu anh.............và đieu đó ko he' thay đo?i

Đừng giả vơ' nữa anh nhé ..........vì ko rõ có con gì bay vào mắt ..........mà khiến em khóc ...........

Anh ơi, em muốn đi chơi?

Đi đâu?

Em không biết nhưng em muốn đi chơi, hôm nay chủ nhật mà.

Mới đi hôm qua xong, đi đâu bây giờ?

ElizCua

Nếu một ngày chúng ta "chán" nhau, khi ấy đàn ông sẽ làm gì?

Đàn ông sẽ gọi cho bạn bè rằng: "Ê, đang làm gì đấy? Uống café không? Tối nay có gì vui không?".

Hay đàn ông sẽ gọi cho một cô em gái nào đấy? Dạo này em khỏe không? Có gì vui không? Đang làm gì đó?

Tự nhiên gọi điện và huyên thuyên với ai đó mặc cho phụ nữ ngồi đó mà khó chịu. "Mình rủ đi chơi không thèm đi, thế mà gọi điện tứ tung kìa...".

Còn phụ nữ? Có khi nào phụ nữ "chán" đàn ông?

Không biết. Nhưng phụ nữ mà, suốt ngày ở cạnh người yêu, chẳng biết làm gì, chơi gì nhưng vẫn thấy vui.

Đàn ông cần lắm:

Những lúc bù khú với bạn bè, tha hồ nói chuyện về mấy cái máy móc gì đấy mà phụ nữ chẳng biết quái gì cả, hay bàn chuyện về một Miss Earth xa xăm đâu đó có cái chân dài thật xinh...

Cần lắm những buổi gặp để gìn giữ hay phát triển mối quan hệ xã hội.

Có khi đàn ông cần khoảng riêng cho những suy nghĩ trăn trở về sự nghiệp. Nhưng cũng có khi chỉ muốn gặp gỡ một vài cô bạn thân lâu rùi không có dịp.

Phụ nữ biết chia sẻ lắm chứ nhưng đàn ông đâu dám ngang nhiên khen một Miss nào đó xinh trước mặt người phụ nữ của mình, phải không?Phụ nữ biết lo cho sự nghiệp lắm đấy nhưng đàn ông muốn mình phải giỏi hơn cơ!

Phụ nữ rộng lượng lắm chứ nhưng đàn ông sợ nàng sẽ giơ móng vuốt với các cô bạn của chàng nếu nàng nổi cơn ghen.

Còn phụ nữ thích lắm:

Đi nhà sách: Dù chỉ vào đó tô tượng hay xem có sách gì mới không.

Đi xem phim: Phim gì cũng thích miễn có đàn ông đi cùng.

Đi uống café: Uống café và chơi cờ tướng với đàn ông; ngồi nói đủ chuyện, kể cả chuyện cô bạn đi nhổ răng.

Đi lang thang ở ngoài đường hay ngồi đâu đó yên tĩnh.

Đi chơi cùng bạn bè nhưng muốn có cả đàn ông đi nữa cơ!

Đàn ông cũng thích đi nhà sách lắm nhưng vào là phải có kế họach mua sách.

Phim thì đàn ông thích lắm luôn đấy.

Uống café cũng thích luôn. Sáng đi làm cùng phụ nữ, tối đi về cùng phụ nữ, thứ 7 và chủ nhật thì ở bên nhà phụ nữ, uống café vẫn đi với phụ nữ thường xuyên, vậy thì lâu lâu cho anh đi café với bạn nhé.

Đàn ông cũng thích lang thang lắm nhưng chạy xe ngoài đường bụi quá phụ nữ ơi! Mà đàn ông và phụ nữ cũng lang thang ngoài đường suốt rồi còn gì.

Đàn ông rất quý bạn của phụ nữ nhưng đâu phải đi đâu đàn ông cũng tham gia được, đúng không.

Phụ nữ và đàn ông tuy hai mà một và tuy một mà hai. Có lúc cần những khoảng riêng cho mình.

Khoảng riêng ấy vừa đủ để mình thấy cần nhau.

Khoảng riêng ấy vừa đủ cho mình níu lại gần và yêu nhau hơn.

Khoảng riêng ấy cũng là những khoảng chung.

Vậy nếu bỗng ta "chán" nhau thì mình sẽ yêu nhiều hơn thế nữa cho đỡ "chán" nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro