Chương 26: Điên cuồng trong phòng tắm (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Chu Quân Ngôn vùi đâu ở trước ngực Cô Nhan, anh mang theo chút hận ý liêm căn nhũ hoa của cô, đâu lưỡi thinh thoảng mút mút đâu nhũ, mội möng mang theo nhiệt độ lành lạnh từ nhũ hoa truyên tới tiêu huyệt của Cô Nhan. Cô Nhan rên ri luôn tay vào mái tóc của Chu Quân Ngôn, cô sắp bị anh làm cho mê loạn rối.

Nêu có thê, cô thật sự hy vọng Chu Quân Ngôn có thê hôn khặp cơ thê mình mà không chi môi bâu ngực...

Cô Nhan thở hôn hên, không biêt là bởi vì khoái cảm hay là do dòng nước chảy mạnh mà mắt cô không mở ra được.

Móng tay của cô băt đâu không thê không chê mà bâm vào da thịt trên cô Chu Quân Ngôn.

Cô rất thích lưu lại dâu vết trên người anh, vì đó là bằng chứng duy nhất có thê chứng minh anh thuộc về cô.

Cơ thế Chu Quân Ngôn cứng đờ, đôi môi rời khỏi nhũ hoa kéo theo một sợi chỉ bạc.

"Đừng cào."

Anh nhớ tới buôi hop hôm nay, đông nghiệp không ngừng đưa măt nhìn vào cô anh, và lộ ra vẻ mặt ý vị sâu xa, bât kê anh kéo cô áo lên cao bao nhiêu đi nữa đều không che được dầu rằng của cô.

Con ngưrơi của anh tối sâm lại nhìn chăm chăm Cô Nhan, hơi thở ngày càng nặng nê.

Cổ Nhan không rõ vì sao Chu Quân Ngôn đột nhiên dừng lại. Cô ngước nhìn anh, muốn nói lại thôi. Tinh dục đã đốt cháy thân thể cô, bàn tay cô thả long khoác lên vai anh lâm bảm:

"Em sẽ cô nhịn không cào anh đâu."

Chu Quân Ngôn chi cảm thẩy yết hầu trở nên khô khốc, nhìn dòng nước theo chiêc cô mảnh khảnh của Cổ Nhan chậm rãi xuông tới hại vú đang phập phông, cuối cùng chảy xuông hạ thê băng phăng yêu ởt.

Thoáng chôc đông tử của anh trở nên sâu thăm.

Nụ hoa nơi đó liên tục đóng mở, phun ra càng nhiêu dâm thủy.

Anh trực tiệp lật Cô Nhan lại một cách thô lô, đê cô đứng trên chân anh còn mặt thi hướng vể phía cửa phòng tăm bằng thủy tinh, rất nhanh liên năm lấy gây thịt đã căng cứng để sát ở miệng tiếu huyệt rối chậm rãi đút vào.

Trong nháy mặt, khoái cảm từ nơi âm nóng kia bao vây chặt chẽ lây gậy thịt làm cho hai người cùng lúc phát ra tiêng thở dốc.

Cổ Nhan vội vẫ muốn xoay người lại nhưng bị Chu Quân Ngôn giữ chặt đển mức cô khó có thế nhúc nhích, vì thể cô chi có thê cô găng quay đâu nhin về phía Chu Quân Ngôn.

Trên mặt cô đêu là bọt nước li ti, lộ ra gò má hông phân tự nhiên, môi đỏ mọng hơi hoơi nhech lên, một đôi mắt ướt sũng nước nhìn anh, vừa vô tội lại vô cùng quyên rũ.

Cô xuyên qua làn hơi nước cảm nhận được sự tức giận trong mặt Chu Quân Ngôn, còn có dục vọng nguyên thủy nhất.

Chu Quân Ngôn trâm mặc đưa tay từ ngực đặt lên trên lng Cô Nhan, bóp chặt lây thắt lưng cô đê gia tăng tốc độ ra vào nhanh hơn. Nhất thời, Cố Nhan vì bị anh làm đến sung sướng mà dâm dịch theo bắp chân chảy ra đầm đìa rơi xuông mặt đất, cô bị anh làm liên tục đên một câu cũng nói không nên lời.

Cô vòng tay ra sau ôm lây cô Chu Quân Ngôn, nhỏ giọng câu xin.

"Chậm một chút, em đứng không vững.."

Chu Quân Ngôn nghe vậy hơi dừng động tác, anh thể mà lại thật sự thả chậm tốc độ ra vào tiêu huyệt.

Cô Nhan hơi nâng hai chân lên, ngực dán vào cánh cửa thủy tinh phòng tăm. Cô vênh cao mông lên đê cho Chu Quân Ngôn hành động càng thêm thuận tiện hơn.

Ánh mắt anh găt gao nhìn vào tiêu huyệt đang phun ra nuốt vào dương vật của mình, nước âm từ vòi sen vân liên tục chày xuông cơ thê hai người.

Rất nhanh, Chu Quân Ngôn nhăm hai mắt lại, phần thân dưới tng chút từng chút đâm vào như là muốn xuyên thủng tiêu huyệt của cô.

Khoái cảm mānh liệt tập kích toàn thân Cô Nhan làm cô vô lực rên ri, cơ thê mêm nhũn như muôn hóa thành nước.

Chu Quân Ngôn đè chặt cô xuống, anh dồn dập thở hốn hến, cổ gắng chế trụ dục vọng mãnh liệt đáng xấu hổ này. Cảm nhận anh trấm lặng, Cô Nhan rât muôn đê anh nói chuyện, cô nháy mằt, rên ri mnở miệng:

"Trrớc kia anh......um......dêu chưa từng làm qua, đúng không?"

Nét mặt Chu Quân Ngôn biên đôi, anh nghiêm mặt, giữ mông Cô Nhan dùng sức đâm vào.

"Ai nói với cô tôi chưa từng làm?" Chu Quân Ngôn thấp giọng hỏi lại.

Cô Nhan quęt miệng, nhún vai nhỏ giong nói:

"Nếu như anh thật sự từng làm thì lần đầu tiên của em là để anh vào tiêng, Chu Quân Ngôn rột cuộc nhớ tới việc nên tắt vòi hoa sen đi.

Cô Nhan nhẹ nhàng mà chen thêm một câu: "Vậy anh chính là sớm xuất..."

Không đợi Chu Quân Ngôn phát tác, vẻ mặt cô sùng bái mà quay đâu lại nhìn về phía anh.

Cô ghé vào lô tai anh thì thào: "Anh thật sự quá tuyệt." Cô bị nước tràn vào mũi, ho khan vài

Một tay Chu Quân Ngôn ấn Cố Nhan trên cửa thủy tỉnh, hung hăng đâm vào. Anh thở hốn hến, không khống chế đượe ở bên trong cô ra sức ra ra vào vào, lân trước So với lân sau càng sâu hơn, lân trước so với lân sau càng dùng sức hơn.

Cô Nhan nhẹ giong rên ri, eo nhỏ không ngừng hướng về phía sau nghênh đón Chu Quân Ngôn tiên vào.

Anh không đê ý những lời nói linh tinh của cô, chi là im lặng mà đùa bỡn nhũ hoa. Anh mạnh mẽ làm cho động tác ra vào nhanh hơn, nhanh đên mức Cô Nhan ngay cả rên ri cũng bị đứt đoạn. Cô căn bản không biết chính mình đang kêu cái gì, chi biêt là bản thân cũng sắp bị làm đên ngạt thở, khó có thể hô hập trong phòng tăm nhỏ hep tràn đây hơi nước này.

Cô Nhan ở dưới thân anh rên ri rất nhanh đã đạt đên cao trào. Trong giây phút đó, hoa huyệt không ngừng co rút lại, hai chân Cô Nhan rột cuộc không chông đỡ được nữa, thân thê mêm nhũn quỷ xuông sàn phòng tăm trơn nhăn. Chu Quân Ngôn nằm lấy eo của cô cùng cô quỷ xuống, dương vật vấn như cũ cắm trong cơ thể Cổ Nhan, anh không nói một lời vân tiếp tục đâm thọc vào khe hep nhiêu nước. Tiêu huyệt của Cô Nhan bởi vì cao trào mà co rút càng chặt, ngay sau đó Chu Quân Ngôn cuôi cùng cũng ưỡn lng băn ra.

Trong phòng tăm một mảnh yên tĩnh, hai người ngoài việc hô hập thì không phát ra âm thanh nào khác. Cô Nhan giãy dụa cử động thân thê, đâu tựa vào vai Chu Quân Ngôn, tay ôm thăt lưng anh xầu hô nói:

"Em bị anh làm cho không đứng lên nôi. .. .

Chu Quân Ngôn đê mặc cho cô ôm, hô hập vấn nặng nể như cũ.

Sau một lúc lâu, anh thấp giọng mở miệng: "Sáng mai tối phäi đi công tác hại ngày."

Y của anh là muốn Cô Nhan ngày mai rời đi.

Phải đi công tác lâu như vậy ư? Em mà nhớ anh thì làm sao bây gio?" Cô tủi thân vùi đâu vào ngực anh, tay ôm anh càng chặt, khi ngâng đầu lên nhin anh thi trong mắt đểu mang theo mê luyển.

Chu Quân Ngôn im lặng nhìn của phòng tăm, không nói gì.

"Vậy anh đi công tác ở đâu? Nơi đó có đặc sản gì không?" Cô Nhan nhỏ giong nói thâm một câu.

Chu Quân Ngôn lạnh mặt đứng dậy, Cô Nhan cứ bám chặt lây anh như vậy đứng lên theo, Chu Quân Ngôn nghe thấy giong cô có chút râu rĩ:

"Em chua được nêm qua đặc sản địa phương khác bao giờ."

Chu Quân Ngôn thanh thanh giong nói: "Cô chừng nào thì rời

Cô Nhan rất thức thời mà ngáp một cái: "Làm việc này thật sự rất mệt nhọc, anh ngủ ngon nha."

Cô giông như chú chó nhỏ đang phân biệt mùi của chủ nhân, ở cô anh ngửi ngửi rối nhăm mặt lại dán mặt lên ngực anh:

"Người anh thơm thật đây."

Sau đó, cô cứ như vậy ngủ mât. Chu Quân Ngôn suy nghĩ đến việc để cô lại trong phòng tắm, tuy nhiên sau khi cân nhăc đến hậu quả lại do dự.

Cuối cùng anh đành chịu thua mà bể cô quay về giường nghi ngơi.

Sáng hôm sau, đúng bày giờ Chu Quân Ngôn tinh lại, hành động hơi mạnh khiên người đang gôi đâu lên tay anh ngủ say cũng phải giật mình tinh lại.

Anh đưa mặt nhìn về phía Cô Nhan, cô đang dùng toàn bộ tay chân quân lây anh. Anh nhớ rõ tôi hôm qua trước khi ngủ anh và cô môi người năm một bên giường mà.

"Anh phải đi làm sao?" Cô nửa tinh nửa mê, mơ mơ màng màng nở mắt ra.

Chu Quân Ngôn theo bản năng đáp: "Ừ" một tiểng, phản ứng nhanh rút cánh tay đang bị cô gặt gao ôm lấy về, giong nói tràn ngập sự bài xích:

"Khi nào cô đi?"

"Em giúp anh trông nhà không tốt sao?" Cô Nhan trở mình ôm gôi đâu của anh vào trong ngực, nói ngọt ngào: "Nhớ ăn sáng nhé, em nâu cho anh ăn..."

Chu Quân Ngôn cười lạnh một tiêng, lười phản ứng với cô nên ngôi dậy bước xuông giường.

Vài ngày trước anh đã thu dọn xong đổ dùng để chuẩn bị đi công tác, giờ chi cần cấm đi là được.

Chờ anh rửa mặt xong đi ra phòng khách lây chìa khóa xe mới phát hiện trên bàn đê hộp đựng cơm ba ngăn.

Thân thê anh hơi cứng lại, bước chân ngập ngừng, cuối cùng vân là đi về phía trước vài bước.

Chu Quân Ngôn cúi xuông nhìn, đấu ngón tay chạm nhę qua hộp cơm.

Sandwich trong hộp vân còn nóng, hai ngăn còn lại là kiwi và cam.

Thời gian như dừng lại vài giây, anh nhin vê phía sofa, nơi đó đã không còn hành lý của cô. Khuôn mặt phức tạp quay đâu nhìn về phía phòng ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro