Chương 35: Thật nhớp nháp, không thoải mái (H nhẹ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chu Quân Ngôn tựa lmg lên vách động. lặng im nhin cô. Giữa hai chân Cổ Nhan lúc này cực ki dâm mỹ , cô chổng tay lên đầu gối của Chu Quân Ngôn, hai chân kẹp lấy chân anh từ từ đứng dậy: Chi là thoáng bước về phía trước một bước, bụng của cô liên chạm phải mũi của Chu QQuân Ngôn. Cổ Nhan cúi đầu xuông nhin Chu Quân Ngôn. Chu Quân Ngôn thây mép quân cô nhản nhúm, còn dính một it bụi đất. Anh ngửa đâu nhìn cô, thập giọng hỏi: "Làm gi?" Cổ Nhan từ từ kéo váy xuống, cho đên khi toàn bộ nơi tư mật đều hiện ra trước mắt Chu Quân Ngôn. Huyệt nhỏ bị anh liêm đên mức vừa đỏ vừa sung, chât lỏng trong suôt dọc theo bặp đủi chảy xuông. Cô nhìn anh, vô cùng dịu dàng nũng nịu mà than phiên: "Nhóp nháp quá, không thoải mái.." Còn Chu Quân Ngôn chi tập trung nhìn chẳm chẳm hoa huyệt tước mắt minh, ánh măt hơi tối lại: "Cho nên?" Noi đó vẫn còn lưu lại sự âm áp của đôi mối anh khiên cho Cô Nhan càng có thêm dũng khí, cô nhỏ giọng nói: "Giúp em đi mà." Cho đên khi miệng huyệt chạm được đên căm anh, anh rột cuộc cũng câm eo của cô. Anh không nói gi, chăng qua là hoi cúi đấu, há miệng ra nhung không mang theo chút húmg thú gì mà băt đầu lau sạch dâm dịch nhây nhụa giữa hai chân Cô Nhan. Hai chân Cổ Nhan mêm nhũn, vô lực ôm lấy đầu anh, lập tức co rút. Chu Quân Ngôn im lặng lặp lại động tác bú mút, không lè lưỡi liêm nuốt nhung âm thanh ở trong hang động này bị vang rât to, chân Cô Nhan không nhịn được run rấy, cả ngrời đêu dựa vào Chu Quân Ngôn.Cho đến khi mối anh rời khỏi nơi xẩu hổ đó, Cố Nhan vẫn chưa hoi phục lại tinh thần. Mrời ngón tay của Chu Quân Ngôn dùng sức năm lây eo cô, kéo cô ra xa minh một chút. Căm của anh còn dính dâm dịch, ánh mắt trầm lặng nhin cô, dùng giọng điệu nghiêm túc mà nói: "Dọn dẹp sạch sẽ rồi." Tay Cô Nhan đặt trên vai anh nhng vân đứng không vng, bông ngã nhào vào lông ngực anh. Cô có thể cảm nhận được ánh mắt của Chu Quân Ngôn đang nhin minh, sau một lúc, chờ mặt cô hêt nóng. thì rột cuộc cô cũng ngâng đầu nhìn anh. Chu Quân Ngôn trông có vẻ rất bình tĩnh nhìn Cô Nhan. Nhưng chăng qua ánh mắt anh lạnh như bằng và có vẻ như có một ngọn núi lửa đang ân giâu, ngọn núi đó có thể phun trào bât kì lúc nào. Tuy lạnh lùng nhưmg lại khiên cô cảm thấy rất nóng böng. Cổ Nhan cảm giác giống như đang mơ, tấm mắt hai người gân đền nỗi không thể không hướng về nhau. Cô như bị ma xui quỷ khiên, nhin từ căm anh đên từmg điêm tng điêm trên khuôon mặt tuân tú của anh, chậm rãi liêm đền nơi đang dính dâm dịch còn sót lại lúc nãy. Khi cô liêm đên môi của Chu Quân Ngôn, cô cảm giác được thân thế Chu Quân Ngôn nháy mắt cứng đờ, hai bàn tay đang đặt bên hông cô vô thức giữ chặt. Cô đang muốn tiếp tục liểm nữa thi một bàn tay bỗng nhiên giữ chặt gáy của cô. Ånh măt Chu Quân Ngôn đã nhanh chóng dời đi nơi khác, nhng lại ân đầu cô vào lông ngực minh, lát sau mới thấy giọng nói trầm thấp của anh: Được rôi." Hai gò má đỏ ing của Cố Nhan tựa trên ngực anh rồi chớp chớp đôi mắt, vừa nhằm mắt thi trong đầu liền hiện lên dáng vẻ của Chu Quân Ngôn ở giữa hai chân minh. Cô ho nhẹ một tiếng, lầm bầm nói: "Em giống như đang bị thiểu dưỡng khi vậy." Rất lâu sau đó. Chu Quân Ngon mới đưa ty vuổt ve lung của cô. ngheNgủ đi. " Nửa giờ sau, cành khô cũng đã cháy hết, Chu Quân Ngôn nhận ra Cổ Nhan có hơi run run, anh mở mắt ra thi đã là một mảnh tôi đen, ánh sáng cực ki mờ ảo. Cổ Nhan ôm anh rất chặt, mặt không ngừng ma sát vào cổ của anh, giông như là đang muốn sười âm. Chu Quân Ngôn hơi ngập ngừng, mim mối lại rồổi đờ lấy hai vai cô. Tạm thời cứ để cho đầu của cô tya vào trên đùi minh, phải như vậy thi Cổ Nhan mới không tinh lại, chi là cô vẫn phát ra tiêng hừ nho nhỏ. Chu Quân Ngôn dứt khoát cởi áo sơ mi của minh ra, đặt nó ở sau lung để làm nệm lót. Sau đó, anh nâng người Cô Nhan đang ở trong ngực minh lên, không ni lời nào liên cởi váy cô ra. Váy bị kęt lại, Chu Quân Ngôn nhìn vào bóng tối nhę giọng nói: "Gio tay lên." Trong giâc mộng, Cô Nhan nghe được giọng của Chu Quân Ngôn liên ngoan ngoãn giơ hai tay lên. Chu Quân Ngôn cởi váy của cô ra mới phát hiện cô không có mặc đô lót, đầu vú tiệp xúc với khí lạnh trong nháy mặt co lại., anh nhanh chóng dời tấm mắt đi và khoác áo cô lên trên người Cô Nhan. Đúng lúc này Cổ Nhan mở mắt ra. Chu Quân Ngôn đã mệt mỏi đên nỗi không muôn nói điêu gi, anh chi là giang rộng hai tay ra khi Cổ Nhan nhin anh. CỔ Nhan ở trong bóng tối mờ ảo phát hiện minh đă bị người ta cởi hết quần áo, nhưng thấy Chu Quân Ngôn đang mở rộng hai tay ôm minh vào ngực thi cô lập tức theo bản năng mà rúc vào trong ngực anh. Hai thân thể trần trụi cứ như vậy mà quẩn quit lấy nhau. Ngực của Cổ Nhan dinh sát vào lống ngực ấm áp của Chu Quân Ngôn, nhiệt độ truyên qua da thịit, không ngừng âm lên. Cuối cùng Cô Nhan cũng đã ngửng run rấy, tựa vào lồng ngực Chu Quân Ngôn rồi sau đó tiển vào mộng đẹp. Không biêt qua bao lấu, lông ngực âm áp đang ôm Cô Nhan đột nhiên rời đi, mặt của cô bị ai đó khẽ xoa nhẹ, cô chưa từng nghe qua giọng nói dịu dàng như vậy của Chu Quân Ngôn, giông như có một sợi lông chim nhẹ nhàng rơi vào trong lòng cô vậy.Dậy đi." Cổ Nhan nghe lời mở mặt ra, bàn tay đang sờ mặt cô liên rời đi. Chu Quân Ngôn xoay người, đưa lng về phía cô rôi bắt đâu mặc quấn áo của minh. Cổ Nhan ngẩng đầu nhin về phía cửa hang động, trời đã sáng. cô hón hờ nhìn Chu Quân Ngôn: "Chúng ta sẽ ngăm mặt trời mọc sao?"" Anh liêc cô một cái, đặt váy của cô xuông trước mặt cô, giọng nói nhàn nhạt: "Mặc quấn áo tử tể vào, rối chúng ta đi ra ngoài."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro