Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn: An An
Nguồn: An An
Sáng hôm sau, thằng Thịnh dậy trước vì chuông điện thoại kêu ầm ĩ. Mẹ thằng Thịnh, hoặc cũng có thể nói là mẹ chồng cái Huyền gọi tới. Thằng Thịnh bắt máy một cách uể oải:

"-A lô, mẹ à?"

"-Tao đây. Hôm nay qua nhà ăn bữa cơm lại mặt, nghe chưa?"

"-Vầng." thằng Thịnh ngáp rõ to.

"-Gần chín giờ rồi... mà mày vừa mới ngủ dậy đúng không?"

"-Ớ, sao mẹ biết?"

"-Gớm, tao còn lạ gì cái giọng đấy. Vậy cái Huyền đâu rồi?"

"-Đang ngủ mẹ ạ."

"-Úi, đêm qua chúng mày làm cái gì mà ngủ khiếp thế. Thôi, khổ thân nó, mày cứ để nó ngủ đến trưa rồi hẵng gọi dậy chở qua đây. Thế nhé, vậy là tao lại phải bảo bác Thơm làm thêm con gà tần để tẩm bổ rồi." bà Sương ở đầu kia điện thoại cứ ngồi tủm tỉm rồi cúp luôn, trong lòng hồ hởi.

Thằng Thịnh còn chưa kịp nói "ơ kìa" thì mẹ nó đã tút tút. Vậy là hiểu lầm rõ rồi. Mà thôi kệ, như vậy thì có lẽ mẹ sẽ không nghi ngờ nó. Thằng Thịnh vào nhà tắm, vừa đánh răng vừa nhìn cái bàn chải và cốc đánh răng của cái Huyền. Giống y của nó, khác mỗi màu. Thực ra, tất cả chi tiết trang trí trong ngôi nhà này từ ngoài sân đến phòng ngủ đều là một tay bà Sương và con Thương (em gái thằng Thịnh) làm. Nói chung là thằng Thịnh chẳng thiết tha gì cả. Giờ nó mới để ý trong nhà có khá nhiều vật dụng đôi.

Lúc đầu, thằng Thịnh bó tay bó chân vắt óc cũng không thể hiểu được sao cả nhà nó lại ủng hộ cuộc hôn nhân này đến vậy. Nhất là con Thương, rõ ràng lúc đầu nó cũng can dự hay ý kiến gì với chuyện của thằng Thịnh và chị Ngọc, thằng Thịnh cứ tưởng nó ngấm ngầm ủng hộ. Vậy mà nghe nói anh nó chuẩn bị đám cưới với Huyền phát là nó hăm hở tham gia từ A –> Z. Nhất là cái hôm đi chụp hình cưới cũng nằng nặc xin đi cùng, tưởng là để lo lắng, chăm sóc cho anh nó, sợ anh nó đi nhiều mệt mỏi. Hóa ra là tay cứ chăm chăm cái gậy selfie để livetream, chụp hình với cô dâu. Đã thế còn làm quả cap cái gì mà "ông anh xấu xấu bẩn bẩn lại vớ được ngay bà chị dâu trẻ xinh đáo để". Mãi đến hôm rước dâu, lúc chỉnh comple cho thằng Thịnh, con Thương mới bảo:

Nguồn:An An

"Em là khách quen của Huyền, con bé nói chuyện dễ thương lắm. Hí hí, trông anh như này mà câu ngay được hotgirl, em không ngờ đấy, vậy mà không bảo em sớm."

Thằng Thịnh đánh răng rửa mặt xong, đi ra ngoài, cái Huyền vẫn đang nằm bẹp dí trên giường. Chắc tại đêm qua thức muộn quá, tận 3h sáng cơ mà, xem xong phim hoạt hình kia còn nhảy sang xem mấy phim khác. Thằng Thịnh mở rèm cửa ra, ánh sáng mạnh rọi thẳng vào phòng. Cái Huyền khiến thằng Thịnh có cảm giác rất gần gũi, giống như cô em nhà bên vậy, chỉ có điều, cô em nhà bên sẽ không nằm ngủ cạnh nó và đeo cặp nhẫn cưới cùng nó. Nó bước đến bên giường, vỗ vỗ vào cái ụ chăn:

"-Dậy, dậy đi, dậy đi Huyền ơi."

Nguồn: An An

Cái Huyền lại càng cuộn sâu vào trong chăn hơn. Kệ vậy, để trưa gọi rồi chở sang nhà bố mẹ ăn một thể. Điện thoại lại "ting ting" liên hồi. Chị Ngọc nhắn:

"Trưa nay anh có qua đây được không? Em nấu cháo hạt sen ngon lắm."

Thằng Thịnh nhắn lại:

"Trưa nay anh phải về ăn cơm ở nhà bố mẹ. Em và Mít ăn với nhau nhé."

"Vâng."nhắn cụt lủn.

Thằng Thịnh biết chị Ngọc không vui rồi. Nó thừa biết chị Ngọc nấu cháo vì nó vì nó thích ăn món ấy. Nhưng mà vì đại sự, nó mà để lộ ra bất cứ sơ hở gì là chết ngay, bà Sương tinh lắm.

Nguồn: An An

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ăn