CHAP 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seohyun gần như ngã khuỵ khi đi ra khỏi tòa nhà to lớn đó. Giống như một cơn ác mộng, mọi ký ức tuyệt đẹp ngày hôm qua bỗng chốc sụp đổ. Hôm qua, khi Yuri đột nhiên xuất hiện, cô đã nghĩ Yuri chính là thiên thần được thượng đế phái xuống giúp cô, nào ngờ Yuri ta còn đốn mạt hơn tất cả những người cô đã gặp trước đó- lợi dụng hoàn cảnh để ép cô trở thành thú vui của mình.

Giữa biển người mênh mông, cô chỉ còn lại một mình chật vật với những khó khăn trên đời. Kết hôn với Kwon Yuri để đổi lại mạng sống cho ba cô? Cái giá đó phải chăng quá đắt? Cô nắm chặt sợi dây chuyền trên cổ. Seohyun vẫn luôn đợi người đó. Yoona ra đi đã ba năm nhưng chưa giây phút nào cô quên Yoona. Ngày đó ở sân bay tiễn Yoona, cô đã khẳng định chắc chắn sẽ chờ Yoona trở về. Nhưng bây giờ cô chẳng thể đợi được Yoona nữa rồi. Mà có lẽ Yoona cũng chẳng cần cô nữa.

Ba năm xa nhau không chút tin tức, rồi bỗng nhiên một ngày em gái Yoona đưa thiệp cưới đến, rõ ràng trên đó là tên Yoona và người con gái khác. Suốt hôm đó cô đã khóc, khóc rất nhiều nhưng sau đó cô tự nhủ có lẽ Im gia vì muốn chia cắt cô và Yoona nên mới tạo ra việc đó. Cứ như vậy cô kiên cường sống tiếp đợi Yoona trở về nhưng tại sao Yoona mãi không quay về. Rồi mọi thứ gần như hoàn toàn sụp đổ khi người cha cô yêu quý đột nhiên ngã bệnh, mọi đau khổ trên cuộc đời dường như dồn hết vào tấm thân yếu đuối của cô. Cô tự cười bản thân mình quá ngu ngốc.



Gió chiều càng lúc càng mạnh, Seohyun cứ ngồi im bất động trên ghế đá. Bờ môi cô khô dần. 7h tối, Yuri đi ra cổng, nhìn thấy cô Yuri rất ngạc nhiên. Gượng dậy, cô tiến đến phía Yuri, giọng yếu ớt:

- Nếu là ba năm trước tôi chắc chắn sẽ cho anh một cái bạt tai rồi giáo huấn anh, nhưng tôi bây giờ đã không còn đủ sức nữa. Được thôi đồ khốn, tôi sẽ kết hôn với anh!

Nói xong câu đó Seohyun quay người bước đi, nước mắt giàn giụa, có chết cô cũng không muốn tên kia thấy vẻ đáng thương của mình. Cô bước lảo đảo rồi đột nhiên ngã khuỵ xuống đường. Yuri vội vàng chạy tới, Yuri bế cô lên xe:

- Về nhà đi!

Trên xe, Yuri đặt đầu cô dựa lên vai anh, gương mặt cô tái xanh mệt mỏi. Yuri chợt thấy nhói đau, vì trả thù mà khiến một con người vô tội khác đau khổ, Yuri thật không muốn nhưng để giành lại chút công bằng cho người cha quá cố Yuri đã thề rằng sẽ làm tất cả. Yuri nhìn ra cửa kính, ánh mắt bấy lâu vô hồn nay lại có chút hỗn loạn...

- Chỉ là mệt mỏi quá độ thôi. Nghỉ ngơi vài ngày rồi sẽ khỏe. Vị bác sĩ già vừa đóng hộp thuốc vừa nói với anh, ông nheo mắt hỏi- Nhưng đó là ai vậy?

Bác sĩ Lee là người quen lâu năm của gia đình Yuri. Đối với ông, Yuri như một đứa con, đặc biệt là từ sau khi bố Yuri đột ngột qua đời. Yuri cũng coi ông như một vị trưởng bối trong nhà. Yuri trả lời lễ phép:

- Vợ sắp cưới của cháu ạ!

- Vậy sao? Ông mỉm cười. Nhưng có ông chồng tỷ phú mà lại để vị hôn thê làm việc đến ngất xỉu thế kia cũng hơi lạ nhỉ?

Yuri cười trừ, Yuri cũng chẳng biết phải nói sao. Tiễn bác sĩ Lee xong xuôi, Yuri về phòng mình. Châm một điếu thuốc, anh phả ra làn khói trắng mờ ảo. Yuri rất ít khi hút thuốc nhưng từ sau cái chết của ba mình, Yuri cảm thấy an toàn hơn trong sự mê muội của mùi thuốc. Vậy hôm nay Yuri đang lo sợ điều gì? Chính Yuri cũng không rõ.

Seohyun mở mắt, cảnh vật xung quanh quá khác lạ. Cô vội ngồi dậy nhưng không thể, không còn chút sức lực nào để gượng dậy nổi.

- Seo tiểu thư, cô tỉnh rồi!

Một người hầu gái đem thức ăn đến. Seohyun vội hỏi:

- Đây là đâu vậy?

- À vâng, cô đang ở biệt thự Kwon gia!

Seohyun ngạc nhiên "sao mình lại ở đây?"Tối hôm qua cô nhớ là mình đã gặp Yuri, rồi hình như cơn chóng mặt khiến cô ngã xuống đường, chẳng lẽ...

- Là tôi đã đưa em về đây!

Giọng nói lạnh lùng đó lại vang lên khiến cô giật mình. Yuri đã vào phòng từ lúc nào, anh khoát tay ra hiệu cho người hầu gái ra ngoài. Nhẹ nhàng đỡ cô ngồi dậy, Yuri nhìn cô cười mỉm, nụ cười cô ghét hơn bất cứ thứ gì trên đời:

- Tôi đến là muốn nhắc em hôm qua đã nói gì!

Seohyun thở dài, cô lấy hết sức lực còn lại gần như hét lên:

- Tôi biết mình đã nói gì, tôi không muốn nhắc lại nữa. Yuri ra ngoài được chưa, tôi không muốn thấy gương mặt bẩn thỉu đó của anh nữa.

Seohyun vội đẩy Yuri ra khỏi chiếc giường cô đang nằm, Yuri có thể cảm thấy cánh tay mềm nhũn của cô. Yuri khẽ nhíu mày rồi đứng dậy:

- Hãy nghỉ ngơi cho lại sức đã, ngày mai đến bệnh viện cùng tôi.

- Để làm gì?

- Định ngày phẫu thuật cho ba vợ tương lai của tôi chứ nhỉ?

Seohyun im lặng "vậy là anh ta không hề lừa mình". Cô cầm chén cháo lên một cách khó khăn. Cứ mỗi muỗng cháo tưởng như ngọt dịu đó lại trở nên đắng chát trong cổ họng cô. Cô khóc, vậy là cuối cùng cha cô cũng được cứu nhưng sao tâm trạng cô lại nặng nề đến vậy.

Seohyun vẫn ở lại nhà họ Kwon. Hiện tại bây giờ cô cũng không biết mình còn có thể đi về đâu. Người mệt lả, cô thiếp đi đến tận chiều tối. Trong cơn mê man, Seohyun chợt thấy có bóng người lại gần, dáng người đàn ông quen thuộc mà cô đã chờ đợi suốt bấy lâu. Cô vội nắm lấy tay người đó "đừng đi, Yoona , em biết Yoong sẽ về mà. Hãy đưa em rời khỏi đây, ở đây quá đáng sợ. Em sắp kiệt sức rồi."

Seohyun thản nhiên, Yuri biết đến cái tên Yoona đó, cũng chính vì vậy Yuri mới muốn dùng cách này để trả thù. Gỡ tay cô ra, không chút cảm xúc, Yuri cúi xuống gần tai cô, khẽ nói: "Chỉ sợ thôi vẫn chưa đủ đâu, tôi muốn cô đau đến mức phải nghĩ đến cái chết!"

Đằng sau bóng Yuri rời khỏi, căn phòng chỉ còn lại một màu đen u tối. "Nếu tôi phải xuống địa ngục, tôi nhất định kéo em đi cùng!"

------------------------------

Yuri cùng Seohyun đến bệnh viện.

Mọi thủ tục đều đã làm xong nhưng vì ba cô nằm viện đã lâu, sức khỏe yếu nên không thể tiến hành phẫu thuật ngay lập tức được. Seohyun không lo lắm bởi vị bác sĩ trông có vẻ hiền từ đó đã chắc chắn bố cô sẽ sớm được làm phẫu thuật và khỏe lại. Cô vui vẻ nói với ông như thể ông có thể nghe thấy được:

- Khoảng vài tuần nữa là ba có thể được ghép thận rồi! Chúng ta sẽ nhanh chóng nói chuyện được với nhau, con sẽ lại nấu cho ba món canh kimchi mà ba thích. Cố gắng lên ba nhé! Cô khẽ liếc sang Yuri rồi quay sang ba mình- Đến lúc đó con sẽ cho ba biết một việc quan trọng...

Yuri nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang nằm trên chiếc giường bệnh đó, không khác với lúc xưa là bao chỉ là gương mặt có chút già nua theo cùng năm tháng. Dù có quên hết mọi thứ trên đời anh cũng không thể quên đi gương mặt đó. Không chờ Seohyun đi ra, Yuri đã rời khỏi đó trước. Trước khi đi chỉ nói:

- Ba ngày nữa hôn lễ sẽ được tổ chức, em hãy chuẩn bị vài thứ. Tôi không muốn đám cưới của mình sơ sài. Tạm thời dì Min sẽ chăm sóc cho ba em, em không cần bận tâm nhiều.

Rồi Yuri đi ra khỏi đó, như một cơn gió ngang qua để lại chút giá lạnh, Seohyun lại thở dài.

Văn phòng chủ tịch tập đoàn Kwon Gia

- Hãy phong tỏa việc tôi sẽ kết hôn!

- Vâng!

- Còn nữa, một người quan trọng không thể thiếu trong màn kịch này- Yuri cười.

Sooyoung gật đầu, Sooyoung biết rõ người mà Yuri muốn nhắc đến là ai. Tất cả mọi việc đều được sắp đặt đến từng chi tiết và đương nhiênYuri cũng biết được kết quả của nó là như thế nào. Yuri tựa người ra sau chiếc ghế bành to tướng, cảm giác thật thú vị.

...

Seohyun nhìn chính mình trong chiếc gương to lớn giữa nhà, xung quanh mọi người đều xuýt xoa.Đẹp quá! Ai cũng bảo cô là người hạnh phúc nhất thế gian khi cưới được anh nhưng có ai biết đằng sau sự giàu có đó lại là một con người máu lạnh. Cô không biết rồi sau này Yuri sẽ hành hạ cô theo kiểu gì. Con người đó cô luôn nhìn thấy trong mắt anh ta nét u tối, mỗi khi nhìn cô hắn như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.

Seohyun mặc kệ, trước tiên cô phải cứu ba cô đã, người cha trọn đời dành cho cô niềm yêu thương vô hạn. Dù phải sống cả cuộc đời này với tên cầm thú đó, cô cũng sẽ kiên cường đối mặt.

Trên mọi báo đài hôm nay không hiểu vì sao đều đăng tin Yuri và cô kết hôn. Yuri không làm mọi việc quá ồn ào, chỉ có mấy người bạn làm ăn quan trọng, bác sĩ Lee và mấy người bạn của Yuri bên Mỹ đến dự. Mọi người đều tò mò cô là ai. Không xuất thân từ gia đình danh giá, không phải người nổi tiếng vậy mà bỗng chốc trở thành phu nhân của tập đoàn lớn nhất nhì châu Á.Có không ít tin đồn không hay về cô, Seohyun mặc kệ, cô không quan tâm đến điều đó và dĩ nhiên Yuri càng không quan tâm. Cô gặp Yuri mỗi ngày một lần khi ăn cơm tối, vẫn không khí trầm lặng đến đáng sợ. Hai con người ngồi chung trên chiếc bàn ăn to lớn mà không hề nhìn nhau dù chỉ một lần. Bao giờ cũng vậy Yuri luôn là người đứng dậy trước sau đó năm phút Seohyun cũng đi lên phòng mình. Cứ thế cho đến ngày cưới...

Sooyoung sửa lại chiếc nơ trước cổ cho Yuri, Yuri vừa cài khuy áo vừa hỏi:

- Đến rồi chứ?

- Vâng!

Yuri khẽ nhếch môi:

- Vậy tôi phải là người dẫn chuyện chứ nhỉ? Đi thôi!

Người đàn ông bảnh bao trong bộ vét màu đen nam tính, anh vừa có một chuyến bay dài sáng nay nhưng vẫn kịp đến dự lễ cưới của một nhân vật quan trọng.

- Luật sư Im phải không?

Yoona quay người lại, nhìn thấy chú rể anh mỉm cười:

- Lâu rồi không gặp, chủ tịch!

Sau cái bắt tay hữu nghị, Yoona vui vẻ hỏi:

- Sao cậu lại kết hôn đột ngột như vậy, tôi không ngờ đấy, cứ tưởng là sẽ đi trước chủ tịch một bước nào ngờ... Chắc cô dâu phải là một người rất đặc biệt!

Yuri mỉm cười: "Phải rồi sẽ còn nhiều điều cậu không ngờ tới nữa đấy!"- Yuri đề nghị:

- Có muốn gặp trước cô dâu của tôi không? Yuri nhún vai- Sẽ làm cậu ngạc nhiên đấy, cô ấy không xinh lắm đâu?

- Ồ có lẽ tôi là người rất may mắn đây, có thể thấy mặt cô gái khiến trái tim chủ tịch Kwon xao xuyến trước lễ cưới thế này quả là thú vị!

- Vì cậu là đàn em tôi rất coi trọng đấy! Đi thôi, chúng ta đến phòng của cô dâu nào!

Đúng như dự đoán của Yuri, Seohyun gần như chết sững khi nhìn thấy Yoona, cô luống cuống đến nỗi làm rơi cả bó hoa trên tay, Yoona cũng không khỏi bàng hoàng, chỉ có Yuri là đã đoán trước được mọi chuyện, tất cả đều do anh sắp đặt. Yuri bình thản bước tới nhặt bó hoa lên:

- Sao em bất cẩn thế nhỉ? Sắp trở thành người đã có chồng rồi mà vẫn đểnh đoảng đến thế!

Seohyun bối rối, cô cầm lại bó hoa Yuri đưa cho, gượng cười cứ như thể cô sắp khóc.

- Đây là cậu em học dưới Yul một khóa lúc ở Mỹ.

Yuri quay sang Yoona :

- Thế nào không sai chứ? Cô ấy không đẹp lắm phải không lại còn hậu đậu nữa chứ! Nhưng không sao-Yuri nhìn Seohyun , ánh mắt có chút khác lạ- chỉ cần cô ấy ở bên tôi là được.

Nói rồi Yuri nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn. Đôi môi đang run lên của cô bỗng chốc bị Yuri chiếm lấy nhưng cô không để tâm, Yoona đang nhìn cô như thể cô là cái gai trong mắt mình. Yoona không hiểu là cô đang đau đến thế nào."Tại sao Yoona lại xuất hiện ngay bây giờ mà không phải một tuần trước. Nếu vậy thì có lẽ giờ cô và Yoona cũng không phải gặp nhau trong hoàn cảnh éo le này."

Yuri nhìn cô, thật là một vở kịch hay, cú giáng đầu tiên Yuri dành cho cô quả thâm hiểm.

Lễ cưới diễn ra long trọng và nhanh chóng. Yoona rời khỏi buổi tiệc ngay sau giây phút gặp lại Seohyun. Seohyun- người mà Yoona định đi tìm ngay sau lễ cưới này đã xuất hiện. Không phải là một cô gái bình dị với nụ cười rực rỡ như nắng mai mà lại là một đôi mắt thoáng buồn sau bộ váy cưới xa hoa, lộng lẫy. Vậy mà khi mẹ Yoona nói cô đã thay lòng đổi dạ yêu người đàn ông khác giàu có hơn mình, Yoona đã nhất quyết tin tưởng cô không chút điều kiện. Yoona đúng là tên ngốc mà, Yoona tự cười chính mình. Phải, Yoona đâu có gì hơn Yuri để cô phải chung thủy chờ đợi mình. Cuối cùng thứ mà Yoona mong chờ suốt ba năm trời bỗng chốc tan biến. Người Yoona yêu giờ đang ở nơi đâu?

Seohyun ngồi im trên giường. Cô nhìn ra phía cửa sổ đã treo màn kín mít. Dường như cô lúc này cũng giống như căn phòng u tối kia, không còn chút sức sống. Cô nhìn thấy ánh mắt Yoona nhìn cô như một tên tội đồ bị bắt quả tang. Ai ngờ được Yoona lại ở đó và ai ngờ được cô gặp lại Yoona trong tình cảnh khốn khổ như vậy. Ông trời quả là đang trêu ngươi cô. Cô đã định sau này sẽ không gặp lại Yoona thêm một lần nào nữa, không muốn dính dáng đến bất kỳ thứ gì liên quan đến Yoona, suốt đời sẽ sống cô độc trong tòa biệt thự lạnh lẽo này. Vậy mà...

Không biết liệu Yoona có đau lòng hay không nhưng lòng cô bây giờ đang rất đau...

Yuri bước vào phòng, mở tấm rèm cửa:

- Nếu đã không thích nắng tại sao không bật đèn?

Seohyun hơi bất ngờ, cô lau vội dòng nước mắt. Yuri ngồi xuống trước mặt cô:

- Sao vậy? Hối hận rồi à? Giờ vẫn kịp đấy, ngày mai chúng ta mới đi đăng ký kết hôn mà!

Seohyun gượng cười:

- Không đâu! Chỉ là buồn một chút thôi. Vì là ngày trọng đại cả đời em mà ba em không đến tham dự được.

Yuri cười nhạt, Yuri nhìn sâu vào mắt cô, cái nhìn khiến cô run sợ:

- Chứ không phải gặp lại người tình cũ nên mới thế à?

"Tình cũ". Seohyun gần như chết lặng, cô nhìn Yuri bằng ánh mắt khó hiểu.

- Em đang muốn hỏi tại sao tôi biết điều đó à? Phải, chính tôi đã sắp đặt mọi việc hôm nay. Tôi đã biết mối quan hệ của hai người từ trước. Thế nào? Thú vị lắm phải không?

Thì ra mọi việc là do anh ta. Thật khốn nạn. Seohyun đứng bật dây, cô giơ tay định tát Yuri nhưng Yuri đã kịp giữ tay cô, nở nụ cười khinh miệt:

- Trước đây tôi đã nói gì nhỉ? Tôi cưới em chỉ là muốn mướn thêm một người giúp việc cao cấp mà thôi. Em hiểu ý nghĩa của từ cao cấp phải không? Đối với tôi em chỉ là một món đồ chơi không hơn không kém. Nhưng ít nhất món đồ ấy cũng phải sạch sẽ vì tôi mới chính là người sẽ giẫm nát chúng!

Yuri đi ra ngoài, tiếng đóng cửa vang lên khô khốc. Seohyun ngồi bệt xuống giường, cô không hiểu nỗi tại sao Yuri - con người này rốt cuộc như thế nào mà lại đối xử với cô tàn nhẫn đến vậy. Ngoài kia biết bao nhiêu người Yuri không chọn lại đi chọn cô để làm cô sống dở chết dở như vậy. Những ngày tháng sau này cô không biết liệu mình sẽ sống như thế nào: một con người hay chỉ là một món đồ chơi của Yuri.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro