●Bến tàu●

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu và anh gặp nhau vào một trời mùa thu rét lạnh. Tại một bến tàu ở một thành phố phồn thịnh, có một bóng người đang đứng đợi chuyến tàu tiếp theo. Cậu đang đứng đợi để có thể lên chuyến tàu để thăm gia đình cậu, vì nơi cậu làm việc rất xa so với nơi mà gia đình cậu đang sống. Cậu luôn luôn muốn về với gia đình vì cuộc sống ở đây thật mệt mỏi. Cậu là một người sống nội tâm và số lượng bạn của cậu ít đến nỗi có thể đếm trên đầu ngón tay. Cuộc sống của cậu chỉ quanh quần ở việc đi làm xong về nhà lâu lâu thì đi siêu thị mua ít đồ chứ hoàn toàn không có hoạt động nào khác. Cậu đang ngồi đợi chuyến tàu, tay run cầm cập vì rét, mặc dù đã mặc áo ấm và đeo khăn quàng, bao tay đầy đủ. Bỗng nhiên có một bóng người đàn ông rồi xuống bên cạnh cậu, hình như anh ta cũng đang đợi chuyến tàu tiếp theo. Sau đó đột nhiên anh ta bắt chuyện với cậu:
"Chào cậu, hình như cậu là Ink ban phụ trách về hình ảnh của công ty đúng không?"-Anh ta cất tiếng hỏi.
"Sao anh biết?"-Cậu hỏi anh ta.
"Thì tôi làm chung với cậu mà! Đừng nói cậu không biết tôi đó nha.."-Anh ta nói mặt có một chút ngạc nhiên.
"Không, haha..."-Cậu cười ngượng ngùng."Tôi không biết anh!"-Cậu nói.
"Wow, ngạc nhiên thật đó, ai trong công ty cũng biết tôi hết đó."-Anh ta nói cười một cách tự tin."Tôi sẽ cho cậu biết tên tôi vậy, thì tôi là Error Quaniom, tôi bên mảng phụ trách về âm thanh và biên tập. Hân hạnh được gặp cậu!"-Anh ta nói, dang tay ra chờ đợi một cái bắt tay.
"Thì anh biết tôi rồi đó, tôi là Ink Elfon! Bên mảng phụ trách hình ảnh! Hân hạnh gặp anh!"-Cậu dang tay ra bắt tay anh.
Cậu mới vừa đụng tay anh thì anh đã giật lại và bắt đầu hơi run rẩy.
"Cho tôi xin lỗi..Tôi không thích bị đụng chạm!"-Anh nói nhìn cậu mà tay vẫn còn hơi run rẩy.
"À không có gì đâu anh đừng bận tâm...!"-Cậu nói mặt hơi ngại ngùng.
Cậu có nghe nói về bệnh sợ đụng chạm nhưng mà đây là lần đầu tiên cậu được nhìn thấy tận mắt.
Bỗng nhiên một giọng nói vang lên.
"Chuyến tàu 245 đã đến, quý khách vui lòng kiểm vé rồi lên tàu".
Sau đó cậu và anh nhanh chóng gom hành lý rồi chạy thật nhanh lên tàu để soát vé.
"Phew! May mắn quá nhỉ..!"-Anh nói thở hồng hộc.
"Ừm!"-Cậu nói cũng thở mạnh không kém.


Cảnh buổi đêm trên tàu thật đẹp và huyền ảo. Nó làm cậu xao xuyến và không thể rời mắt khỏi nó. Anh cũng đứng kế bên cậu và ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp.
"Cậu lên chuyến tàu này đi đâu vậy?"-Anh hỏi,mắt nhìn cậu.
"Tôi đi thăm gia đình mình ở thị trấn Ban! Lâu rồi tôi chưa được thấy họ, tôi nhớ họ lắm! Còn anh?"-Cậu nói mắt không rời khỏi khung cảnh xinh đẹp ấy.
"Tôi đi thăm ông bà ở thị trấn Ban! Cậu và tôi có chung địa điểm đấy!-Anh nói.
"Vậy sao anh biết tôi vậy?"-Ink hỏi "À thì..."
~Khoảng 5 tháng trước, ở công ty Qow~
Ông chủ đi vào và nói:
"Mọi người! Đây là nhân viên mới của chúng ta! Vào đi!"
Sau đó, cậu bước vào. Cậu vừa bước vào đã thu hút rất nhiều ánh mắt vì cậu có một vệt mực rất kì lạ trên má và cậu trông khá lùn so với độ tuổi của cậu.
"Mọi người hãy đối xử tốt với cậu ấy nhé!-Ông chủ nói rồi chỉ cho cậu chỗ cậu sẽ làm việc.
Lúc đầu, Error cũng không chú ý lắm nhưng mà hành động kì quặc của cậu làm cho anh lại chú ý đến cậu. Anh là một người khá là hòa đồng có khi hơi lạnh lùng và ghét bị đụng chạm, ai cũng biết về việc đó nên họ cũng hạn chế đụng chạm anh. Cậu thì khác, cậu im lặng và không tiếp xúc với ai cả, cậu khá là thụ động và hầu như chỉ chú tâm làm việc. Ai rủ cậu đi đâu thì cậu đều từ chối thiết rồi chẳng ai để tâm đến cậu nữa. Error để ý đến cậu vì có lần cậu phải làm việc chung với anh. Trong lúc làm việc chung cậu không nói gì với anh cả chỉ làm việc và làm việc như là một cái máy vậy, làm xong thì cậu đi về chỉ chào anh một câu rồi đi. Lâu lâu làm việc cậu còn hay quên này nọ nữa, nhìn cậu như vậy Error thấy khá là buồn cười. Dần dần thì anh dần để ý đến cậu hơn nhiều lúc anh muốn lại kết thân mà toàn bị cậu làm ngơ. Anh vừa kể xong thì cậu hỏi:
" Tôi với anh có làm việc chung với anh sao? Tôi không nhớ việc đó."-Cậu nói mặt rất ngạc nhiên nhìn anh.
"Tôi biết mà! Cậu có nhớ gì nên hồn đâu!"-Anh nói rồi cười lớn.
"..."-Cậu quay đi tiếp tục ngắm cảnh.
Sau khoảng 5 tiếng đi trên tàu  thì cuối cùng cũng đến bến. Cả hai đi xuống, cậu chào tạm biệt anh rồi đi về nhà cậu.
Tới nhà, cậu gõ cửa. Sau khi thấy gia đình của mình cậu vui mừng ôm cha mẹ cậu rất chặt vì cậu nhớ họ rất nhiều.
"Con ôm nhẹ thôi! Chúng ta sắp nghẹt thở rồi đây này!"-Mẹ cậu nói vỗ lưng cậu.
"Không phải tại con nhớ hai người sao!"-Cậu nói.
"Đi vô nhà đi mẹ có nấu món mà con thích nèk"-Mẹ cậu nói.
"Vâng ạ!"-Cậu nói.
Sau đó cậu đi vào nhà và tận hưởng buổi tối hạnh phúc với gia đình mình. Sáng hôm sau cậu nhận được tin nhắn từ số lạ.
"Chào Ink, tôi là Error nè!"
"Sao anh biết số điện thoại của tôi?"- Ink hỏi.
"Thì tôi hỏi người quen trong công ty ấy mà!"
"Ờ...vậy thì anh nhắn tôi làm gì vậy?"-Ink hỏi.
"Thì tôi nhắn hỏi han cậu thôi! Bye ha"
"Ờ bye???"-Ink nhắn.
Cậu nghĩ tên này cũng rảnh rỗi thật nhắn tin hỏi han cậu rồi thôi. Sau đó cậu để điện thoại qua một bên rồi ngủ tiếp.
Cậu chơi với gia đình trong 4 ngày thôi vì cậu còn công việc để làm nữa. Sau khi trở về căn hộ cậu thuê để ở thì cậu thở dài, cậu chẳng muốn ở đây chút nào, cậu muốn ở với gia đình mình nhưng mà công việc của cậu đang tốt nên cậu không muốn bỏ. Cậu mở điện thoại lên, "Ping" tiếng có tin nhắn. Cậu mở tin nhắn lên là từ tên đó.
"Cậu về rồi đó hả? Tôi có quà cho cậu nè!"
"Quà gì vậy?"-Cậu nhắn.
"Lên công ty đi rồi cậu sẽ biết!"
"Ừ...!"- Cậu nhắn.

"Anh ta lại có ý định gì nữa đây trời"-Cậu nghĩ. Trong 4 ngày cậu ở nhà thì anh ta nhắn tin cho cậu khá nhiều nên cậu cũng thân dần với hắn và coi hắn như một người bạn thật sự. Sau khi sửa soạn xong xui thì cậu đi lên công ty, vừa tới cổng công ty thì anh ta chạy ra chắn giữa đường cậu.
"Đây nè! Đây là trái cây do ông bà tôi trồng đó cậu ăn thử xem!"-Anh nói đưa cho cậu hộp quà.
"Cảm ơn!"-Cậu nói xong bắt đầu mở hộp quà ra.
Bên trong là những quả dâu đỏ mộng, cậu lấy một trái lên cắn thử.
"Woa ngọt quá đi!"-Cậu nói.
"Hihi ngon lắm hả! Tôi trồng với ông bà tôi đấy!"-Anh nói cười nhẹ nhàng.
"Anh trồng sao? Hay vậy! Cảm ơn anh nhiều ha"-Cậu vừa nói vừa nhâm nhi những quả dâu đỏ mộng ngọt ngào.
Kể từ ngày hôm đó cậu và anh dần thân thiết và trở thành những người bạn rất thân. Anh có tình cảm với cậu nhưng không dám nói vì sợ cậu sẽ kì thị và ghét anh. Một ngày đẹp trời nọ, anh tự dưng hỏi cậu.
"Nè ink! Nếu có một người đồng giới với  cậu thích cậu thì sẽ như thế nào?"-Anh hỏi.
"Sao cậu tự dưng hỏi vậy? Có tình cảm với tớ hả?"-Cậu nói.
"La...àm gì có! Cậu trả lời câu hỏi của tớ trước đi!"-Anh nói mặt hơi đỏ lên.
"Tớ sẽ không chấp nhận đâu! Không phải tớ kì thị gì đâu mà tớ có người tớ thích rồi!"-Cậu mỉm cười trả lời.
"Ừm..!"-Anh nói lòng quặn đau có chút buồn.
Vài ngày trôi qua kể từ câu hỏi đó của anh, mọi người xung quanh anh đều thấy anh buồn hẳn đi. Cậu cũng thấy như thế nhiều lần hỏi han anh nhưng anh đều nói ổn.
Hôm ấy là sinh nhật cậu là ngày mà cậu háo hức nhất. Hôm đó không ai thấy anh đi làm cả, cậu rất buồn vì hôm đó chắc phải ăn sinh nhật một mình rồi. Chiều hôm ấy cậu nhận được rất nhiều tin nhắn chúc mừng sinh nhật từ gia đình cậu ngoài ra không thấy lời chúc từ anh đâu. Cậu rất buồn nhưng bỗng nhiên một dòng suy nghĩ xẹt qua đầu cậu. Từ câu hỏi ngày hôm đó cậu ấy trông buồn hơn có khi nào cậu ấy thích mình không!? Một tiếng "Ping" quen thuộc vang lên. Cậu nhanh chóng xem tin nhắn mới nhất là của error!?
"Cậu ra bến tàu đó nha!"-Tớ có điều muốn nói với cậu!"
Vừa nhận được tin nhắn của anh cậu nhanh chóng mặc áo ấm chạy ra bến tàu đó nơi lần đầu tiên cậu gặp anh.
Đến nơi, cậu tìm bóng dáng quen thuộc của anh, cậu tìm khắp nơi trong bến tàu ấy. Cậu buồn bã ngồi thụp xuống chiếc ghế gần đó, nghỉ mệt, thì bỗng có một bóng người xuất hiện đứng trước mặt cậu. Cậu ngước mặt nhìn lên thì mắt cậu mở to ra nước mắt cậu rơi lã chã khi biết người trước mặt cậu là ai.
"E...rro..r!"-Cậu nói trong khi nước mắt vẫn tiếp tục rơi lã chã.
"Ink! Sao cậu ngồi đây vậy tớ chờ cậu nãy giờ! Cậu...đã đi tìm tớ sao?"-Anh vừa nói vừa lau nước mắt cho cậu.
"Ừ...!*sụt sịt*"-Cậu nói.
"Ngạc...c..nhiên hk?.."-Cậu nói,vừa nói vừa khóc nấc lên như một đứa trẻ vừa gặp lại mẹ sau bao lần xa cách.
"Cậu..! Cho tớ xin lỗi! Mấy ngày hôm nay tớ không đi được vì tớ không gặp cậu được..! Vì ông bà tớ bị bệnh nặng nên tớ không đi được! Điện thoại tớ cũng hết pin nữa..!"-Anh nói, quệt nước mắt lăn dài trên má cậu.
"À tớ cái này cho cậu nè!"-Anh nói rồi lục từ trong cặp một chiếc bánh kem dâu có dòng chữ trên đó "Chúc mừng sinh nhật cậu,Ink!".
"Woa, đẹp quá đi, mà sao cậu biết tớ thích dâu vậy?"-Cậu nói mắt sáng lên má đỏ hồng vì hạnh phúc.
"Tớ...tưởng cậu sẽ quên chứ!"-Ink nói, mặt còn lấm lem nước mắt và đỏ hồng lên.
"Làm sao mà tớ quên được!À do lúc tớ tặng dâu tự trồng cho cậu đấy trông cậu nhìn trái dâu đó đầy thích thú luôn nên tớ đoán vậy! À Ink tớ có chuyện này phải nói với cậu!"-Error nói bằng một giọng dứt khoát.
"Chuyện gì vậy?"-Ink hỏi.
Error hít một hơi thật sâu ôm cậu rồi nói:
                    TỚ THÍCH CẬU! INK!
Ink đơ ra, cậu chỉ là không ngờ những gì mình nghĩ là thật.
Error sau một hồi không có phản hồi từ cậu, anh buồn bã bỏ cậu ra.
"Tớ biết mà! Cậu thích người khác rồi đúng không...Tớ sẽ không níu kéo nữa...tớ vẫn mãi là bạn thân của cậu, Ink!"-Nói xong anh quay người bước đi.
Cậu chạy thật nhanh đến chỗ anh ôm anh từ sau lưng, cậu nhẹ nhàng nói.
"Nhưng tớ không muốn làm bạn cậu!"
Error vừa nghe xong, lòng đau như cắt.
"Đến cả bạn cũng không được sao...? Được tớ biết rồi...tớ sẽ đi và không bao giờ gặp lại cậu nữa...!"-Error nói, trái tim anh đau như bị ai đâm một con dao sắt nhọn vào vậy.
Ink ôm Error chặt hơn, cười nhẹ nhàng nói:
"Không phải như vậy ngốc ạ! Tớ cũng thích cậu♡"
                           ~End♡~
#2274 từ
Lưu ý
-Đây là chuyện do chuột tự viết về cặp mà chuột rất thích(Errorink)
-Hai nhân vật này không phải của chuột a, hai nhân vật này thuộc về tác giả riêng của họ.
-Đây là một fanmade vì trong vũ trụ chính hai người này không yêu nhau.
♡Đây là lần đầu tiên chuột viết về cặp này! Nếu có sai sót thì mọi người chỉ chuột nha♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro